Ác Ma Tổng Tài – Mau Buông Mẹ Bé Nhỏ Ngốc Nghếch Của Bảo Bối Ra


Chờ mong đã lâu, ngày quan trọng cũng đã đến!
Noãn Noãn mang theo tâm trạng của mình đi thong dong, còn nhớ lần trước có hứa với Ngũ Cẩm Hoa là làm người mẫu liền kiếm được một khoản tiền, sẽ mua được thật nhiều quà trên phố.

Cầm điện thoại di động xem tiểu thuyết, quan hệ có nhiều đổi mới!
Kỳ thực đã sớm định mua quà tặng lấy lòng, thế nhưng không được tìm thời gian thích hợp, mà hiện tại, cô với Đằng Tử Hạo đang cùng một chỗ, cho nên mới có thể đi ra ngoài.

Đằng Tử Hạo nhìn người bên cạnh đang cười đến ngọt ngào, không khỏi nhe răng cười, “Em như thế cũng vui vẻ được sao? Không phải chỉ đi mua quà thôi chứ!”
Ôn Noãn Noãn mỉm cười liếc mắt trừng hắn, rồi lại tự cố vì bản thân mình mỉm cười vui sướng, “Đương nhiên vui vẻ a, đây chính là lần đầu tiên em mua quà tặng cho anh rể nha!”
Ngày kỷ niệm giá trị như thế, cô làm sao có thể làm mất hứng được?
Đằng Tử Hạo nhún nhún vai, ma sát bàn tay đang lạnh run, thởmột hơi rồi mới nói, “Anh đây hi sinh thời gian quý giá, lại còn mạo hiểm cùng em chịu lạnh đi mua quà, em muốn như thế nào báo đáp anh a!”
“Vậy anh nghĩ em báo đáp thế nào a?” Ôn Noãn Noãn bị gió lạnh thổi trúng cái mũi nhỏ đều hồng, thế nhưng cô không hề cảm thấy lạnh, có lẽ là bởi vì nội tâm rất kích động!
Đằng Tử Hạo đột nhiên đưa cánh tay ôm vai cô, cười to, “Haha, cho em báo đáp anh, em còn muốn anh nghĩ, em như thế không thành ý a!”
“Cái gì nha! Người ta không biết anh muốn như thế nào, cho anh quyết định, anh còn muốn như thế nào nữa a!” Ôn Noãn Noãn không đẩy ra, bởi vì thực sự quá lạnh, hai người dựa sát nhau cùng một chỗ có chút ấm áp, hơn nữa cô cũng hiểu được cảm giác có bằng hữu cùng sẻ chia.

Thế nhưng đằngxa xa Hạ Tử Uy nhìn thấy bọn họ ở phía trước đi đến, đen mặt, gặp được hai người bọn họ, côta lập tức đi tới, liềnchắn ngang họ, giận dữ trừng Ôn Noãn Noãn, liếc mắt một cái, sau đó liền đối Đằng Tử Hạo bất mãn nói, “Tử Hạo, anh còn nói cùng cô ta không phải cái loại quan hệ này! Anh xem hai người các ngươi đều ôm nhau cùng đi dạo phố !”
Thấy cô ta Đằng Tử Hạo thực sự cảm thấy rất nhức đầu, một tay vẫn như cũ ôm Noãn Noãn, một tay khác dùng lực xoa huyệt thái dương, “Tử Uy, anh cùng Noãn Noãn không phải tình nhân, còn có, dù cho chúng ta là tình nhân thì với em cũng không có vấn đề gì! Phiền em nhường đường cho!”
Nói, hắn liền ôm Noãn Noãn lướt qua cô ta, nói rõ chính là không muốn lại cùng nàng ấy cạnh nhau, cũng không có thời gian cùng cô hao tổn!
“Tử Hạo!” Hạ Tử Uy không vui trừng mắt hắn, chính là muốn ngăn trở đường đi của bọn họ, chất vấn, “Hai người các ngươi đã không phải cái loại quan hệ này, vậy anh vì sao lại thân mật ôm cô ta ra phố?”
Đằng Tử Hạo thực sự không muốn đánh cô, cố nhẫn nhịn, lạnh giọng nói, “Ta nói, đây là chuyện của chúng tôi, không có liên quan gì đến cô cả!”
Ôn Noãn Noãn cũng không nhìn nàng một cái, liền đi theo Đằng Tử Hạo, lại bị cô ta kéo cổ tay, cô còn chưa kịp nói cái gì, Đằng Tử Hạo liền đối Hạ Tử Uy quở trách, “Nha, Hạ Tử Uy! Cho ta buông tay! Chúng tôi không có nhiều thời gian với cô!”
Dùng lực đem Ôn Noãn Noãn kéo trở lại bên người, Đằng Tử Hạo giận dữtrừng cô ta, liếc mắt một cái, liền xoay người bỏ đi.


Hạ Tử Uy nghĩ không ra vì sao mọi người đều đối với Ôn Noãn Noãn tốt như vậy, cô dựa vào cái gì đây? Chẳng lẽ mình không xinh đẹp hơn cô ta sao? Chẳng lẽ thân phận địa vị của mình so ra kém cô ta sao? Vì sao bọn họ chính là không chịuchú ý đến cô?
Hạ Tử Uy mắt hình viên đạn đố kị không ngừng, chậm rãi đem lý trí đi thiêu hủy…
Đằng Tử Hạo ôm Ôn Noãn Noãn đi vào cửa hàng tạp hóa, liếc về phía sau một cái, mới thật lâu thở ra một hơi.

Ôn Noãn Noãn nhất thời cười trêu nói, “Tử Hạo, anh làm gì bộ dạng nhưthế này đối với Hạ Tử Uy, em thấy cô ấy cũng chỉ là rất yêu thích anh mà thôi, nếu anh ở bên cạnh cô ấy, hai người sẽ cùng nhau ở một chỗ đi! Ha ha…”
Đằng Tử Hạo bỗng nhiên cười lớn nắm gương mặt nhiều thịt của nàng, đùa giỡn, “Nha, Ôn Noãn Noãn em muốn chết a!”
“A! Đừng véo mặt của em a!” Ôn Noãn Noãn cười lớn né tránh công kích của hắn, hai người tựa như đứa nhỏ, mà trên thực tế cũng là chỉ là đứa nhỏ mà thôi!
Đùa giỡn xong, bọn họ liền nghiêm túc rời đi.

Đằng Tử Hạo đi dạo bên cạnh cô, đến rất nhiều cửa hàng, thế nhưng Ôn Noãn Noãn chính là tìm không được vật yêu thích
“Noãn Noãn a, em rốt cuộc muốn mua cái gì cho cậu chín đây!” Nam nhân đều là không thích đi dạo phố, Đằng Tử Hạo cũng không phải ngoại lệ!
Theo nàng đi dạo một hồi, hắn không còn kiên nhẫn, hiện tại cũng chỉ muốn ngồi xuống nghỉ ngơi!
Ôn Noãn Noãn ngẩng đầu nhìn vẻ mặt không nhịn được của hắn, thông cảm nói, “Anh rất mệt đúng không? Nếu không anh tìm quán cà phê nào đó ngồi chờ em, tự em đi mua là được rồi!”
“Em tự đi được không?” Nói thật, Đằng Tử Hạo có chút đồng tình, thực sự rất muốn được nghỉ ngơi.

Ôn Noãn Noãn gật đầu, hắn lập tức liền vào quán Buck ngôi sao, uống cà phê chậm rãi chờ cô!
Ôn Noãn Noãn một mình cẩn thận đi dạo, hôm nay nhất định phải mua được quà, nếu không sẽ bỏ lỡ, bởi vì hôm nay là sinh nhật của Đằng Tại Hi a!
Nghe Đằng Tử Hạo nói, khuya hôm nay trong nhà sẽ cử hành yến hội, thế nhưng Đằng Tại Hi lại không có nói với cô, bất quá, e rằng cô cảm thấy không thoải mái tham dự !
Nghĩ, điệu cười trên mặt anh chói mắt nhất thời biến mất, lại rất nhanh lộ ra ý cười nhạo.

Không quan hệ, chỉ cần có thể tặng cho anh quà thì tốt rồi!

Nghĩ ngợi, Ôn Noãn Noãn lại tiếp tục nghiêm túc chọn.

Nhưng tiền của cô thực sự không nhiều lắm, như vậy mỗi một chiếc đồng hồ đều là quý, có dùng hết tiền trên người cô cũng không mua được !
Không khỏi thở dài, nhìn trong tay có chừng bảy trăm tệ ngây người!
Tờ bảy trăm này có thể mua được cái gì xứng với thân phận của anh hay không? Ở đây giá cả mặt hàng tăng cao, vật gì cũng đều đắt tiền như vậy!
Đi dạo loanh quanh Noãn Noãn đi tới tiệm đồ cổ, ở bên trong nhìn vào liền thấy vừa ý một chiếc đồng hồ quả quýt chạm trổ văn hoa tinh xảo, lập tức đặt ở trên tay, ngắm nghía, lạnh buốt, có cảm giác yêu thích không muốn buông tay!
Lúc này ông chủ đã đi tới, mỉm cười giới thiệu mặt hàng, “Ha ha, tiểu thưánh mắt của cô thật đúng là tinh thông, chiếc đồng hồ thế này vô cùng hiếm có, lớp vỏngoài là ngọc thạch tinh khiết, mang theo có thể vượng tài nha!”
Ôn Noãn Noãn mặc kệ nó có thể hay không vượng tài, chẳng qua là cảm thấy rất thích cảm xúc lạnh lẽo của nó.

Thế là nàng ngẩng đầu nhìn ông chủ, hỏi, “Lão bản, cái này bao nhiêu tiền đây?”
Ông chủ liếc Ôn Noãn Noãn liếc mắt một cái, mỉm cười định giá, “Tôi thấy tiểu thư cô thích như thế, liền một nghìn tám được rồi!”
“Một… một nghìn tám?!” Ôn Noãn Noãn nhất thời trợn to mắt con ngươi ngạc nhiên nhìn hắn!
Trời! Một nghìn tám, còn không bằng bán cô đi được rồi!
“Lão bản, thành thật mà nói, tôi thật không có nhiều tiền như vậy, số tiền này tôi thật mua không nổi a!” Nhìn đồng hồ trong tay, Ôn Noãn Noãn thực sự cảm thấy rất luyến tiếc, thật vất vả lắmmới kiếm được vật yêu thích như vậy !
Ông chủ lại đánh giá cô một phen, vuốt cằm, nói, “Tiểu thư cô nói thử xem, muốn bao nhiêu cô mới mua được đây?”
Ôn Noãn Noãn liền cười tủm tỉm nhìn hắn, đưa ra bảy ngón tay, “Lão bản, ta toàn bộ chỉ còn lại nhiều như vậy, ông liền bán nó cho ta có được hay không?”
Ông chủ liền bưng kín cái trán, chỉ về phía cô lớn tiếng nói, “Tiểu thư, cô đây chính là muốn giết ta, ta đây chính là bán không ra a!”
“Thế nhưng lão bản, ta thực sự rất thích a! Ông thật không thể bán cho ta sao? Ta van xin ông mà!” Ôn Noãn Noãn hai tay tạo thành chữ thập, cầu khẩn hắn, đôi mắt long lanh lệ nước,khuôn mặt nhỏ nhắn trông thật là đáng thương.

Lão bản nhất thời thở dài một hơi, cắn chặt răng, chịu đựng nói, “Được rồi, bán cho cô! Liền bán cho cô vậy!”
“Thật vậy chăng? Rất đa tạ ông, lão bản! Thực sự cảm ơn ông!”

Cầm chiếc đồng hồ kia, Ôn Noãn Noãn vẻ mặt cười thỏa mãn, lập tức đi tìm Đằng Tử Hạo.

Nhưng khi Đằng Tử Hạo nghe được cô dùng bảy trăm tệ mua một tảng đá như vậy về, lập tức nói muốn đi đập bỏ gian hắc điếm kia!
Ôn Noãn Noãn lập tức ngăn trở hắn, khuyên bảo, “Người ta nơinào phải hắc điếm a! Tử Hạo anh đừng như vậy mà! Em thực sự rất hài lòng món vật này !”
Đằng Tử Hạo liền trợn tròn con mắt, gõ đầu cô, “Ngu ngốc! Vật vứt đi này có giá bảy trăm tệ? Bảy trăm tệ anh đều ngại nhiều! Nếu sớm biết như vậy thì không nên cho em tự mình đi ! Xem đi, hiện tại bị người ta lừa, em còn giúp người ta thanh minh nữa chứ!”
“Lão bản thực sự không có gạt em!” Ôn Noãn Noãn cố chấp nói, giận trừng hắn liếc mắt một cái, “Em rất thích chiếc đồng hồ này, em cảm thấy nó rất giá trị nha!”
Đằng Tử Hạo liền thở dài, “Được rồi, em nghe hắn nói đáng giá, anh cũng không thể nói gì hơn!”
Ôn Noãn Noãn trừng hắn liếc mắt một cái, nhất thời lại nở nụ cười, ánh mắt phát quang nhìnchiếc đồng hồ quả quýt trong tay, dù sao cô cũng rất thỏa mãn, như vậy là đủ rồi!
※※※
Ngũ Cẩm Hoa tổ chức buổitriển lãm tranh đều chuẩn bị không có nhiềusai, chỉ là chưa quyết định thời gian ngày khai mạc mà thôi.

Nếu Đằng thị tài trợ giúp hắn chụp ảnh phát triển, như vậy nhất định phải làm cho Đằng thị vì hắn mà tuyên truyền cùng các phương diện chuẩn bị nhiều hơn nữa.

Hiện tại, mọi người đều ở trong phòng họp hội nghị.

Đằng Tại Hi ngồi ở chủ vị, nghiêng đầu nhìn bản kế hoạch trên bàn, không có chút hứng thú nào.

Ngũ Cẩm Hoa cũng ngồi ở một bên, nghe công ty các nhánh quản lí báo cáo, đem ngày quyết định vào cuối tuần!
Lúc này, Ngũ Cẩm Hoa đem một xấp ảnh chụp đặt ở trên bàn, mỉm cười nhìn bọn họ, nói, “Đây là ta chuẩn bị tác phẩm chụp ảnh tạm thời ở triển lãm, mọi người xem một thử đi!”
Các vị bên ngành quản lí đều đã đem ảnh chụp tiếp nhận, xem xét cẩn thận, đều đối với hắn lộ ra dáng tươi cười bội phục, Ngũ Cẩm Hoa cũng mỉm cười lại với bọn họ.

Hắn liếc mắt Đằng Tại Hi một cái không có hứng thú, nhất thời mỉm cười đem một phần ảnh chụp đặt ở trước mặt của hắn, “Tại Hi, em cũng xem một chút đi!”
Đằng Tại Hi nhất thời giương mắt nhìn thẳng hắn , trong mắt lộ vẻ lạnh lùng, sau đó rũ đuôi mắt xuống, vẻ mặt không có hứng thú đem tập ảnhkia mở ra, nhất thời trừng lớn mắt, đem tập ảnh kia cầm lên, nháy mắt mấy cái, phát hiện mình không có hoa mắt, nhất thời đem tập ảnh quăng xuống, lạnh giọng chất vấn, “Tại sao lại có ảnh chụp Noãn Noãn? Ngươi *** nàng?”
Nữ nhân của mình lại bị tên hỗn đản này ***, chỉ là ngẫm lại, Đằng Tại Hi liền nổi giận trong bụng!
Ngũ Cẩm Hoa nhất thời vô tội nhìn hắn, mỉm cười, “Anh được Noãn Noãn đồng ý mới chụp, Tại Hi, em hiểu lầm anh a!”

“Cô ấy đồng ý cho ngươi chụp?” Đằng Tại Hi nhất thời nhíu mày, nắm chặt tay, “Cô ấyvì sao đồng ý cho ngươi chụp? Ai bảo ngươi chụp nữ nhân của ta ? Vậy ngươi có được sự đồng ý của ta sao? Còn có, đừng làm cho như vậy thân thiết, Noãn Noãn không phải tên để cho ngươi gọi !”
“Tại Hi, đây là anh cùng Noãn Noãn trong lúc đó có giao hẹn a!” Ngũ Cẩm Hoa khóe miệng vẫn như cũ cười mỉa phấn khởi, “Cô ấy làm người mẫu cho anh, anh chi cho cô ấy chútthù lao, giao hẹn xong cả rồi!”
Nụ cười của hắn làm cho Đằng Tại Hi cảm thấy dị thường chói mắt, hận không thể hung hăng đánh hắn !
Anh đột nhiên đem tập ảnh kia quăng ở trên bàn, nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ, “Hình của cô ấy cũng không thể dùng! Ngươi cho cô ấy khoản tiền bao nhiêu, ta sẽ trả lại cho ngươi gấp mười lần như thế!”
Vừa nói xong, Đằng Tại Hi liền bỏ đi nhanh chóng rời khỏi vị trílàm nhân viên hai mặt nhìn nhau, ngỡ ngàng!
Trên đường về nhà, Đằng Tại Hi sắc mặt băng lãnh đến thấu xương, trong đầu vẫn luôn nghĩ đến Ôn Noãn Noãn lại cùng người nam nhân kia tốt như vậy, lại còn nhận tiền của tên nam nhân kia giúp hắn làm việc! Chỉ mới ngẫm lại, anh như có lửa giận bao phủ!
Cái nữ nhân ngu ngốc chết tiệt kia, chẳng lẽ không biết anh ghét nhất chính là người nam nhân kia sao? Bây giờ lại còn giúp hắn làm việc? Cô có phải hay không muốn tức chết anh?
Dọc theo đường đi anh không biết đã vượt bao nhiêu đèn đỏ, dù sao chờ anh về đến nhà không đến nửa tiếng!
Ôn Noãn Noãn cũng sớm sẽ trở về, nằm lỳ ở trên giường, nhìn mình, cười hì hì, vừa mới mua đồng hồ liền nghĩ đến Đằng Tại Hi khi nhận được món quà hao tổn bao công sứccủa mình, ý cười càng thêm sâu!
Cô xoay người ngồi xuống, cẩn thận từng li từng tí đem đồng hồ quả quýt bỏ vào trong hộp, sau đó cầm một sợi ruy-băng thắt nơ con bướm, vô cùng thỏa mãn!
Giữa lúc cô đang một mình thỏa mãn, Đằng Tại Hi đột nhiên mở mạnh cửa ra !
Ôn Noãn Noãn nhất thời hoảng sợ, phát hiện anh đang ở đằngsau, Ôn Noãn Noãn lập tức mỉm cười đi tới, không có chú ý tới sắc mặt dị thường, lại lấy lòng nhìn anh, đưa món quà, “Anh rể, cho anh, quà tặng!”
Cô sợ đến khi sinh nhật yến hội bắt đầu, cô không tìm được cơ hội đem tặng quà cho anh !
Đằng Tại Hi lạnh lùng tiếp nhận hộp quà trong tay cô, Ôn Noãn Noãn vẻ mặt chờ mong nhìn anh lúc thấy đồng hồ bên trong sẽ phản ứng như thế nào.

Đằng Tại Hi nhẫn nại lửa giận, bàn tay to đã đem nơ con bướm cởi ra, mở hộp, liền gặp được đồng hồ quả quýt ngọc thạch nằm ở bên trong.

Ôn Noãn Noãn nhất thời vẻ mặt chờ mong nhìn anh, “Thích không, anh rể? Đây là em vất vả đi tìm mới mua được đấy!”
Đằng Tại Hi đem đồng hồ quả quýt kia cầm ở trong tay, hít một hơi thật sâu khí, trầm giọng hỏi, “Em nào có tiền mua cái này?”
“Ơ?”
“Dùng tiền của Ngũ Cẩm Hoa mua?” Trong giọng nói lộ vẻ uất giận.

Ôn Noãn Noãn rốt cuộc phát hiện nét dị thường của anh, khẩn trương gọi một tiếng, “Anh rể…”
Thế nhưng Đằng Tại Hi đột nhiên vung tay lên, đưa đồng hồ quả quýt ởtrong tay hướng mặt đất quăng mạnh….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui