Bảo bối đã hạ quyết tâm phải cùng dì về ở nhà họ Đằng, cho dù cha không muốn nhìn thấy mình đi nữa, thì mình và dì cũng đã chả còn lựa chọn nào khác.
Còn khoản nợ đó nên xử lý sớm ngày nào tốt ngày đó, chuyện gì cần đối diện thì nên đối diện không nên né tránh.
Bảo bối nhất định phải xin bà nội cho dì về ở cùng.
“Ôi cháu gái của ta thật đáng thương, giờ đã muộn lắm rồi, con mau theo bà nội về nhà để bà nội làm gì đó cho con ăn nhé”.
Đằng phu nhân đua lòng xoa đôi mà hồng của bảo bối, kéo tay của bảo bối nhanhc hsong đi ra ngoài.
Đằng Tại Hi không thể nhịn được nữa, xoa huyệt Thái Dương nhìn Đằng phu nhân gầm nhẹ , “Mẹ, mẹ làm cái gì vậy? Ai cho phép mẹ đem nhóc con đó về nhà”.
Đằng phu nhân theo ngón tay của con trai nhìn thấy khuôn mặt vô tội của bảo bối, sắc mặt trắng bệch đi vì tức “Vậy thì sao nào? Đây chính là cháu gái của ta.
Tại Hi con là cha nó, không được đối xử với con gái của mình như vậy, Mau, bảo bối, chúng ta về nhà”.
“Bà nội, còn dì nữa”.
Ôn bảo bối nắm chặt tay của Ôn Noãn Noãn, khuôn mặt nhỏ cười rất tươi, đáng yêu không thể chịu nổi.
“Được rồi, cùng nhau về nhà thôi”.
“Đứng lại!” Đằng Tại Hi vươn cánh tay ra ngăn cản, nắm lấy áo của Noãn Noãn kéo nàng lại, nhìn Đằng phu nhân nói “Hai người về trước đi, tôi có chuyện muốn nói riêng với cô gái này”.
Hắn đặc biệt nhấn mạnh mấy từ “chuyện riêng muốn nói”, ánh mắt chợt trở nên sâu thẳm, khóe miệng nhếch lên tạo thành nụ cười trông hết sức tà mị.
Đằng phu nhân cũng không thế nào để ý tới Ôn Noãn Noãn, hiện tại bà chỉ muốn đem cháu gái về nhà để cùng vui đùa thôi.
Ôn bảo bối cũng cho rằng Ôn Noãn Noãn có thể tự nỗ lực xoay sở được nên cười tủm tỉm rồi theo Đằng phu nhân ra về.
Vẻ mặt của Ôn Noãn Noãn lộ rõ sự cầu xin, không dám động đậy, thân thể đã hơi run rẩy rồi! “Quay đầu lại” Đằng Tại Hi ra lệnh, buông lỏng hai tay đang giữ chặt lấy nàng ra, khoanh tay nhìn nàng cười gian tà.
Ôn Noãn Noãn cẩn thận giương mắt nhìn hắn, nhẹ nhàng mấp máy miệng nhỏ giọng hỏi “Anh … có chuyện gì muốn nói vậy?”.
Đằng Tại Hi vừa cười vừa chậm rãi đi về phía nàng, Noãn Noãn lanh lẹ lùi về sau vài bước, trong mắt thể hiện rõ sự hoảng sợ, tay chân luống cuống “Anh, anh đừng lại gần tôi nữa”.
Cuối cùng, Đằng Tại Hi vẫn áp nàng lúi sát vào bức tường, vây nàng đứng im sát gần lồng ngực mình.
Khuôn mặt Noãn Noãn đỏ bừng, bị hơi thở nam tính của hắn chi phối, nên khuôn mặt nhỏ lộ rõ vẻ hoảng sợ.
Đằng Tại Hi lkhông cho nàng có cơ hội né tránh, cúi đầu xuống, áp mặt mình sát gần mặt nàng, khóe miệng lộ ra nụ cười như yêu ma “Muôn tôi thu giữ hai người hả? Lại còn muốn tôi giúp đỡ trả nợ nữa ư?”.
Ôn Noãn Noãn nghe vậy, nhất thời muốn phản bác, nàng chỉ là muốn hắn thu giữ bảo bối mà thôi, nàng cần phải nói rõ với hắn.
Thế nhưng Đằng Tại Hi không cho nàng cơ hội giải thích, lập tức nói luôn “Cũng có thể được, Tôi sẽ cho nhóc đó lưu lại, món nợ đó cũng có thể trả giúp.
Đương nhiên, cô cũng phải trả cho tôi một cái giá tương đương như thế”.
Hắn càng cười càng giống yêu ma, Noãn Noãn đã chịu hết nổi thân thể liên tục run rẩy, kinh ngạc nhìn người đàn ông tuấn mỹ trước mắt “Anh muốn thế nào?”.
” Cô phải làm hầu gái cho tôi, tôi bảo cô làm cái gì, cô cũng phải tuyệt đối nghe lời”.
Đằng Tại Hi buông nàng ra, khoanh tay nhìn nàng, vẻ mặt cao ngạo, “ Bắt đầu từ giờ khắc này, bất cứ cái gì cô cũng phải nghe lời tôi, không làm được thì hãy lập tức mang nhóc con đó xéo đi”.
Ôn Noãn Noãn kinh ngạc nhìn hắn cứ cười mãi không ngừng, tự nhiên cảm thấy cuộc đời mình như sắp bị cuốn vào lốc xoáy …...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...