Từ Uyển Nhan bước ra khỏi tòa nhà bệnh viện và chậm rãi đeo kính râm vào.
Vậy thì Hoäc Trình Viễn hẳn là chưa từng tưởng tượng tới việc… Trong tay cô ta còn có rất nhiều tài liệu đặc sắc thu thập được nhưng vẫn chưa kịp dùng đâu nhỉ?
Nếu như ông ta đã bất nhân trước thì cũng đừng trách Từ Uyến Nhan cô ta bất nghĩa!
Nếu GS của ông ta thực sự đi đến bước đường bấp bênh lay lắt thì xem ai sẽ là người đến cầu xin ai thương xót!
Từ Uyển Nhan suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cũng hài lòng, gọi điện hẹn Lục Xuyên Mạn đã lâu không thấy ra gặp mặt.
Lần này, ngay cả xưng hô cô ta cũng không buồn nói: “Trong tay tôi có thứ mà anh nhất định sẽ có hứng thú, Hoắc Trình Viễn cũng rất muốn… Nhưng tôi vẫn nghĩ đến anh trước. Anh có muốn ra ngoài trò chuyện một chút không?”
Ngày thường, người đàn ông kia vẫn luôn vênh mặt hất hàm sai khiến cô ta nhưng bây giờ cô ta nắm thứ tốt trong tay, rốt cuộc cũng có thể nở mày nở mặt một chút!
“Thứ hay ho” trong miệng Từ Uyển Nhan thực chất là một IP mà GS đang bí mật phát triển và đồng phát triển với các ông lớn công ty game nước ngoài, dự án này không chỉ bao gồm game mà còn cả hoạt hình, công viên giải trí, phim trực tuyến,… Phát triển theo nhiều chiều hướng.
Một khi hạng mục hợp tác này được kí kết thành công thì chắc chắn sẽ là một tin tức rúng động lòng người, đủ để GS bay.
thẳng lên mây xanh.
Mà trong bộ phận lập kế hoạch trước đây của dự án này, tình cờ có một cái chân chó của cô ta. Chỉ cần cô ta nhỏ nhẹ nói mấy câu, tên ngốc kia đã đưa tất cả tài liệu bí mật trong tay mình cho cô ta.
Dự án này đã được thảo luận gần nửa năm, chỉnh thể cơ cấu thế giới, bối cảnh nhân vật, mạch truyện,… đều đã đã được xác định xong, duy chỉ có một thứ vẫn chưa thể thống nhất được, đó là nảm cổ phần. .
Nếu GS đã có thể bỏ ra nhiều tiền để làm dự án này thì tất nhiên phải tham vọng rất lớn, Hoäc Anh Tuấn đề xuất chiếm 55% cổ phần và có quyền phát biểu tuyệt đối. Tuy nhiên, kinh nghiệm phát triển IP của các tập đoàn nước ngoài phong phú như làm sao bọn họ có thể bằng lòng tặng khối thịt mỡ béo bở này cho Hoắc Anh Tuấn?
Vì vậy, bây giờ Từ Uyển Nhan muốn giao.
toàn bộ thông tin chính của dự án này cho Lục Xuyên Mạn, để anh ta xuất hiện bất ngờ, lấy giá thấp hơn giết cho Hoắc Anh Tuấn và GS không trở tay kịp.
Dù sao, từ trước đến nay Lục Xuyên Mạn đều không có điểm mấu chốt, anh ta sẽ không có rào cản tâm lý nào khi làm những việc xấu xa thất đức như vậy.
Nhận lấy cây to do “người đi trước” trồng để tận hưởng sự nhàn nhã mát mẻ, Lục.
Xuyên Mạn cầu mà không được.
Lục Xuyên Mạn đương nhiên là đỏ mắt rồi, nhưng để cầm được củ khoai lang nóng bỏng tay này thì anh ta phải nghĩ ra một cách khác.
Chẳng muốn tỉ mỉ điều tra xem đồ bỏ đi như Từ Uyển Nhan đã có thể xâm nhập vào.
GS tới mức độ nào, Lục Xuyên Mạn không hề xấu hổ cầm lấy ổ cứng HDD đi tới Tân Á. Đây là lần đầu tiên anh ta đặt chân bước vào nơi đã từng lên tiếng chỉ cây dâu mà mắng cây.
hòe rằng công ty của anh ta sử dụng phương pháp không đứng đắn.
Đường Hoa Nguyệt không hề tỏ ra ngạc.
nhiên trước sự xuất hiện của anh ta, ngược lại còn bình tĩnh như thường kêu trợ lý pha cho anh ta một ấm trà ngon.
Bọn họ ngồi đối diện nhau, khung cảnh gần giống như lần trước nhưng Lục Xuyên Mạn có thể nhận ra trên mặt của Đường Hoa Nguyệt khi đối mặt với anh ta có thêm sự thành thạo mà trước đây không có.
Gô vẫn có thể cười hỏi anh ta: “Tổng giám đốc Lục hạ mình tới đây, không biết là có chuyện gï?”
Lục Xuyên Mạn nhìn khuôn mặt thản nhiên của cô, đầu lưỡi lướt qua hàm răng của mình, cũng học theo cô nở nụ cười: “Hoa Nguyệt, tôi tới đây để tặng quà cho em. Thế nào? Em có cảm nhận được người yêu cũ là tôi vẫn luôn đặt em trong lòng không?”
Đường Hoa Nguyệt cho phép anh ta cảm ổ cứng vào máy tính của mình, sau đó những hình ảnh hiển thị trên màn hình khiến cô giật mình kinh ngạc không thôi.
Đây là… GS đặt tất cả tham vọng của họ vào đây.
“Quả thật làm người khác rung động không thôi. Nhưng có phải tổng giám đến sai nơi rồi không? Đây là Tân Á, không phải GS.
Anh dùng thứ này thì có thể uy hiếp được gì ởtôi?”
Lục Xuyên Mạn giả vờ thở dài: “Em như vậy là phụ nỗi khổ tâm của tôi rồi. Không phải uy hiếp, mà là hợp tác.”
Đường Hoa Nguyệt nhướng mày: “Tôi không hiểu ý của anh Lục.”
“Em xem, Hoäc Anh Tuấn quyết tâm chiếm lượng lớn cổ phần không chịu nhượng bộ nên bên nước ngoài chỉ có thể gi”ng co với anh ta. Một dự án tốt như thế lại không thể triển khai rồi tung ra thị trường chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt như vậy, em không cảm thấy đây là một chuyện rất đáng tiếc sao?
Bây giờ chúng ta đã năm được thông tin chỉ tiết của GS, với khả năng của cô K nổi tiếng thì không khó để có thể đưa ra một kế hoạch tỉnh tế hơn GS trong một thời gian ngắn, đúng không? Đến lúc đó Tân Á của em và Lục Hòa của tôi, chúng ta chỉ cần nhượng thêm 6% cổ phần so GS là có thể không đánh mà thắng, nắm chặt dự án này từ tay của Hoắc Anh Tuấn. Chỉ nghĩ đến thôi cũng đã thấy hưng phấn đến run người rồi đúng không?”
Đường Hoa Nguyệt bình tĩnh hỏi: ‘Cho nên ý của anh là muốn tôi ăn cắp bản quyền?”
Ngón tay Lục Xuyên Mạn chỉ vào màn hình nền: “Em đừng nói khó nghe như vậy, tất cả đều dựa vào bản lĩnh cả. Nói không chừng là suy nghĩ của vợ chồng hai người trùng hợp giao nhau, đồng thời ăn ý thiết kế ra thứ không khác nhau mấy thì sao?”
“Vậy anh có thể cho tôi thứ gì?”
Lục Xuyên Mạn nghe cô hỏi câu này, anh †a tưởng rằng cô nói về trò chơi nên lập tức.
cười nói: “Chia ba – bảy. Tôi ba, em bảy. Coi như đó là quà hứa hôn của tôi dành cho em, thế nào?”
“Cái này không phải là không thích hợp sao? Tôi không có thời gian lãng phí với tổng giám đốc Lục”
“Sao có thể vội vàng như vậy được? Chỉ cần tôi có thể nhìn thấy Hoắc Anh Tuấn bị trừng phạt vì ra quyết định sai lầm hết lần này đến lần khác và ông già họ Hoäc kia bị kéo khỏi vị trí cao nhất kia thì tôi có được lợi nhuận bao nhiêu cũng đều thỏa mãn. Đến lúc đó tập đoàn Hoắc Huyễn bị đổi tên, em nở mày nở mặt làm bà chủ Lục Hòa của tôi, không phải rất tốt ư?”
Khóe miệng Đường Hoa Nguyệt nhếch lên, cô thật sự thấy rất thú vị. Lần trước cô dùng một câu “anh em trong nhà cãi cọ nhau” để châm biếm Lục Xuyên Mạn. Thực ra, dựa vào thông tin trong tay cô cũng không thể hoàn toàn chắc chắn Lục Xuyên Mạn là đứa con riêng trôi dạt bên ngoài của Hoäc Trình Viễn.
Nhưng hành động lần này của Lục Xuyên Mạn đã phơi bày lai lịch của chính mình.
Đường Hoa Nguyệt nhìn biểu hiện như đã nắm chắc thẳng lợi trong tay của anh ta, đột nhiên bật cười ra tiếng: “Lục Xuyên Mạn, anh tính toán thật tốt. Tôi có nên khen anh một câu tính toán tỉ mỉ không bỏ xót chút gì hay không?”
Lục Xuyên Mạn nhấp một ngụm trà nói: “Em đã quá khen rồi.”
“Nhưng anh Lục đã nghĩ nhầm rồi… Nếu tôi tự mình làm việc này, tôi có thể nhận được một trăm phần trăm lợi ích. Tại sao tôi phải nhường ba phần còn lại cho anh?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...