Lâm Khả Tâm ngẩng đầu nhìn về phía Tư Đồ Viêm: "Hôm nay là tiệc gì? Trang trí thật đẹp, nói vậy chắc tốn nhiều tiền lắm?"
Trước khi trả lời, Tư Đồ Viêm từng bước đi đến trước mặt Lâm Khả Tâm, nhưng cô không thấy khoé miệng anh đang nở nụ cười lạnh lung: " Chờ chút nữa em liền biết."
" Thật là, còn thừa nước đục thả câu......"
Oán giận rất nhiều, Lâm Khả Tâm cũng không chờ mong, cô chậm rãi đuổi theo Tư Đồ Viêm.
Thấy Tư Đồ Viêm đến, người phục vụ liền vội vàng nghênh đón: " Hoan nghênh ngài đến dự, Tư Đồ Tổng Tài."
Người phục vụ vừa nói vừa mở cửa, lúc mở cửa, Tư Đồ Viêm bỗng ôm eo của Lâm Khả Tâm, điều đầu tiên là cô sửng sốt, sau đó cảm thấy ngọt ngào, cô không khỏi cúi người rồi lén lút nở nụ cười.
Bất quá nụ cười này không tồn tại bao lâu, đương lúc thấy 2 người khách đó không xa, nụ cười của cô không còn nữa, nhưng Tư Đồ Viêm lại nhếch miệng.
"Khả Tâm tỷ?!"
Gương mặt xinh xắn phát ra giọng nói ngọt ngào, từ từ chậm rãi tới trước mặt Lâm Khả Tâm, đúng vậy, chủ nhân của giọng nói động lòng người này chính kà
—— Hách Sa Sa, kế muội của cô.
"Hey, Sa Sa......" Lâm Khả Tâm nở nụ cười ngượng ngạo, sau đó cô chẳng biết nên nói gì cho tốt.
Thấy Lâm Khả Tâm xấu hổ không nói gì, Hách Sa Sa chủ động mở miệng: " Khả Tâm tỷ, dì Lâm nói gần đây không có liên hệ với chị, mà Cố Ca Ca cũng nói chị rất bận sẽ không tới tham gia tiệc đính hôn của bọn em, nên em nghĩ chị không đến đây." Hách Sa Sa cầm tay Lâm Khả Tâm, kích động nói.
"Đính......Hôn?" Lời nói của Hách Sa Sa làm cho Lâm Khả Tâm cả kinh.
Cố Ca Ca cùng Sa Sa đính hôn sao!?
Tuy rằng Lâm Khả Tâm đã không còn thích Cố Thiếu Kiệt nhưng biết được tin này lòng của cô vẫn có vài giây khổ sở, mà điều làm cho cô khó tin chính là Tư Đồ Viêm biết rõ đây là tiệc đính hôn của Hách Sa Sa và Cố Thiếu Kiệt, anh lại càng hiểu cô sẽ bị tổn thương nhưng vẫn cố ý mang cô đến đây.
Anh làm vậy có gì tốt sao? Là muốn để cho cô hoàn toàn hết hi vọng với Cố Thiếu Kiệt hay muốn cho cô nhận ra chính bản thân mình có bao nhiêu ngu ngốc và nực cười? Hay muốn cô bị người khác chê cười? Hỗn đản!
Hiện tại cô cũng chẳng còn thời gian đau khổ, bằng tốc độ nhanh nhất nhìn quanh một vòng, khi xác định mẹ Lâm không ở gần đó cô liền thở phào nhẹ nhõm.
Biểu tình phức tạp của Lâm Khả Tâm làm cho Hách Sa Sa nhíu mày:" Thật lạ, chẳng lẽ Thiếu Kiệt ca ca không có nói cho chị biết chuyện này sao?"
Hách Sa Sa nói xong, liền vẫy vẫy tay với Cố Thiếu Kiệt đứng đó không xa: " Thiếu Kiệt Ca Ca, lại đây lại đây,"
Thấy Hách Sa Sa ngoắc ngoắc, Cố Thiếu Kiệt đi đến, nhưng khi thấy Lâm Khả Tâm và Tư Đồ Viêm đứng đó, Cố Thiếu Kiệt không khỏi kinh ngạc.
Khả Tâm? Tư Đồ Viêm?bọn họ sao lại ở đây? Chẳng lẽ Khả Tâm đã biết chuyện anh và Hách Sa Sa đính hôn? Nên kêu Tư Đồ Viêm mang cô đến? Nhưng ai nói cho cô biết?
Mang theo sự nghi hoặc, Cố Thiếu Kiệt chậm rãi bước tới, mà Tư Đồ Viêm thấy Cố Thiếu Kiệt tiến lên, anh lại càng dùng lực ôm trụ eo của Lâm Khả Tâm làm cho cô đứng gần anh hơn, trên mặt cũng nở nụ cười đắc thắng.
Về phần Lâm Khả Tâm, giờ khắc này tay của anh như trước ở eo cô nhưng thấy nụ cười kia của Tư Đồ Viêm, trong lòng cô không còn cổ ấm áp như trước nữa.
A, cô còn tưởng anh xuất phát từ tấm lòng muốn che chở cô, thì ra anh chỉ muốn bá đạo tuyên bố cô là vật riêng của anh.
Thấy Lâm Khả Tâm bị Tư Đồ Viêm ôm chặt, trong lòng Cố Thiếu Kiệt không khỏi sinh ra một cỗ đau xót khó hhiểu, nhưng cảm giác đó rất xa lạ khiến cho Cố Thiếu Kiệt quên chào hỏi chỉ ngơ ngác đứng đó.
Nhìn Cố Thiếu Kiệt không nói gì, Hách Sa Sa một phen ôm cánh tay của anh, oán trách nói: " Thiếu Kiệt Ca Ca, anh gạt em, còn nói với em là chị Khả Tâm rất bận nên sẽ không đến đây, nhưng căn bản là chị ấy không hề biết chuyện chúng ta đính hôn! Nói, sao anh lại không nói cho chị Khả Tâm biết?"
"Này......"
Cố Thiếu Kiệt không biết nên giải thích thế nào, nếu anh nói sự thật thì chuyện Lâm Khả Tâm và Tư Đồ Viêm kết hôn liền bị phơi bày, nhưng nếu không giải thích phỏng chừng Hách Sa Sa sẽ nổi giận.
Nhìn thấy Cố Thiếu Kiệt vì chính mình mà khó xử, Lâm Khả Tâm liền chủ động mở miệng: " Cái đó, Sa Sa, Cố Ca Ca không lừa em, em nghĩ xem nếu anh ấy không nói thì bây giờ sao chị lại có thể đến đây?"
"Thật không?" Hách Sa Sa hoài nghi nhìn Cố Thiếu Kiệt, sau đó quay đầu về phía Lâm Khả Tâm: " Nếu Khả Tâm tỷ biết thì tại sao lúc nãy chị lại kinh ngạc như vậy?"
"Này......" Lâm Khả Tâm nghĩ nghĩ, sau đó ánh mắt sáng ngời nói:" Đều do Cố Ca Ca, lúc đó anh ấy không nói cho chị biết là yến tiệc gì, chỉ nói đến đây sẽ biết, chắc anh ấy muốn cho em kinh hỉ thôi?"
"Là vậy sao?" Hách Sa Sa nhìn về cố Cố Thiếu Kiệt, anh gật gật đầu, vì vậy Hách Sa Sa chu cái miệng nhỏ nhắn, cả người dính trên người Cố Thiếu Kiệt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...