Andrea tướng quân chân thành nghe ý kiến của Đỗ Duy, rồi hỏi:
- Như vậy, công tước đại nhân thứ lỗi ta nói thẳng, dưới trướng của ngài có không quân tinh nhuệ Phách Thiên Hổ!
Những kỵ sĩ cưỡi chổi bay này, trong mắt ta có đủ nhanh nhẹn, đồng thời vẫn có sức chiến đấu đối không, sao ngài không đem tiểu đội Phách Thiên Hổ…
- Sao không cống hiến cho quân đội đế quốc? ngươi cảm thâý ta ích kỷ?
Đỗ Duy cười khổ.
Andrea không nói gì, chỉ yên lặng nhìn Đỗ Duy.
- Bằng hữu của ta!
Đỗ Duy vỗ vai Andrea tướng quân:
- Ngươi không hiểu tiểu đội Phách Thiên Hổ trân quý mưc nào! Hơn nữa số lượng quá ít! Toàn gia tôc hoa Tulip chỉ có 400 người. Hơn nữa, vì có chút nguyên nhân đặc thù ta không tiện nói ra, cái loại chổi này hiện nay đã vô phương tiếp tục sản xuất! Nói cách khác, đây là 1 đội kỳ binh không có khả năng hình thành số lượng lớn. Đã là kỳ binh, không thể dùng tại chiến đấu thông thường. Tin tưởng ta, đến lúc cần thiết ta sẽ không do dự cho kỵ sĩ đoàn Phách Thiên Hổ xuất kích, giao cho ngươi sử dụng! Nhưng tuyệt đối không phải lúc chiến tranh mới bắt đầu . Ngươi hiểu chưa? Bởi nó quá quý giá. Chúng ta không được phép thua. Phải đợi chiến tranh đến 1 giai đoạn nhất định, chúng ta hiểu rõ đối phương, tổng kết đủ kinh nghiệm đối địch. Lúc đó kỵ binh Phách Thiên Hổ mới có thể xuất hiện, làm 1 chi kỳ binh, mới phát ra hiệu quả lớn nhất.
Vừa nói, Đỗ Duy vừa cười khổ:
- Ta mà có 1 vạn kỵ binh Phách Thiên Hổ, đã sớm cấp cho ngươi dùng rồi.
- Đáng tiếc, họ không phải quân đội bình thường. Theo ta đánh giá, họ hẳn thuộc về bộ đội đặc chủng.
Nhìn biểu tình của Andrea thất vọng, Đỗ Duy thở dài.
Andrea rất thất vọng, bất quá không phải bất mãn với Đỗ Duy mà là 1 loại bất đắc dĩ khác.
So với người khác bất đồng, hắn ở Tây Bắc 2 năm, nhìn thấy chi quân đội cường đại nọ. Đến không thấy hình đi không thấy bóng, có năng lực cơ động siêu cấp - Phách Thiên Hổ kỵ sĩ đoàn không quân, vô cùng hâm mộ! Thân là tướng quân, ai chẳng hi vọng mình có 1 chi quân đội thần quỷ khó dò như vậy?
- Tốt lắm, ngươi cũng không cần quá lo lắng. Ta hiện giờ đã có 1 kế hoạch, hơn nữa nếu thuận lợi thành công, qua vài năm chúng ta sẽ chân chính có được 1 chi không quân khổng lồ! Hơn nữa sức chiến đấu so với Phách Thiên Hổ kỵ sĩ đoàn cũng không khác biệt.
Vừa nói, Đỗ Duy vừa nghĩ tới vị … Sư thứu thiếu niên trong đế đô.
Nhưng Đỗ Duy vẫn cho Andrea 1 phần lễ vật.
- Ngươi biết Ziege không? Là đệ tử Ma Pháp học viện, cũng là học sinh sớm nhất của ta. Là tiểu đội trưởng sớm nhất của Phách Thiên Hổ! Hắn từng đảm nhiệm huấn luyện lúc đầu cho không quân. Ta đã phát lệnh, sau vài ngày, hắn sẽ cùng 10 người đến với ngươi. 10 thành viên Phách Thiên Hổ, mang theo chổi bay và trang bị hạng nặng. Coi như ta điều tạm cho ngươi 1 lực lượng cơ động. Hơn nữa... 10 người đến, đều là đội viên đầu tiên của Phách Thiên Hổ! Đều là không kỵ sĩ kinh nghiệm phong phú… Đều là đệ tử học viện ma pháp đế quốc. Nói cách khác, họ không chỉ là không kỵ sĩ, còn là ma pháp sư. Nhưng ta nghĩ, 10 tên ma pháp sư, cộng với danh hiệu Phách Thiên Hổ không kỵ sĩ, lực lượng 10 người bọn họ nếu dùng đúng cách, sẽ có tác dụng lớn!
Đỗ Duy nói đến đoạn này, Andrea vẻ mặt vui mừng:
- Thật tốt quá.
- Nhưng ta có 1 yêu cầu, Andrea.
Đỗ Duy lời nói trở nên nghiêm túc dị thường:
- Ta cho ngươi 10 người, không phải để cho ngươi làm vật hy sinh! Càng không cho ngươi dùng để phá vỡ phòng tuyến đối phương! Ta chỉ cho ngươi dùng vào một vài nhiệm vụ đặc thù, mà tuyệt không có điểm tổn thương nguy hiểm. Họ có quyền kháng lệnh ngươi, ngươi rõ chứ? Ta cho bọn họ theo ngươi, ý nghĩa chính là để họ học hỏi kinh nghiệm chiến trường, dùng ánh mắt, lỗ tai cảm nhận, mau chóng tổng kết ra 1 bộ phương pháp tác chiến và chiến thuật cho không quân. 10 người đều là ta tự tay lựa chọn, thiên phú tốt nhất, năng lực học tập mạnh nhất, từng binh sĩ đều là tinh anh ưu tú nhất. Những tinh anh này, ta sau này còn muốn trọng dụng! Cho nên ngươi, Andrea, nếu như ngươi dám đem bọn họ dùng phương pháp tác chiến thông thường, dùng để chính diện xung phong, rồi gây ra hao tổn, nếu như trong bọn họ trong chết một người, hơn nữa chết 1 cách vô nghĩa. Andrea, ta nhất định sẽ tìm ngươi tính sổ.
Gặp gỡ tại Tây Bắc hơn hai năm, quan hệ cá nhân rất tốt, Andrea đối với câu nghiêm nghị tối hậu cảnh cáo của Đỗ Duy, cũng tuyệt không có... chút nào không hài lòng, hắn cảm kích nhìn Đỗ Duy:
- Cám ơn ngươi! Ta nhất định cam đoan, lợi dụng thật tốt mười tên không trung kỵ sĩ ngươi cho mượn này. Lão Thiên à, có Phách Thiên Hổ không trung kỵ sĩ, cho dù là dùng để trinh sát hay thám báo, cũng so với thủ hạ của ta những... cái nhiệt khí cầu phi hành thong thả mà cồng kềnh mạnh hơn nhiều!
- Lợi dụng thật tốt đi, mười người này tốt nhất một người cũng đừng chết. Những người này sau này đều có thể trọng dụng. Nhất là Ziege!
Đỗ Duy thở dài. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Andrea yên lặng nhìn Đỗ Duy vài lần, hốt nhiên hắn thở dài:
- Đỗ Duy, kỳ thật, ta cảm giác được, ngươi thật sự không nên ở lại đế đô.
Hắn nhíu mày:
- Nhiệt khí cầu cũng tốt, không trung kỵ sĩ cũng tốt. Những điều này là đồ do ngươi tạo ra, trên thế giới này còn có thể có ai hiểu rõ hơn ngươi sử dụng những... thứ đặc thù này trong quân đội? Ta cảm giác được đế quốc không nên đem ngươi giữ tại Thống Soái bộ trong làm những... công tác phía sau này, ngươi hẳn là đi tới phía trước, trực tiếp chỉ huy những... chi quân đội này - không ai hiểu công việc được như ngươi.
Đỗ Duy cười rất cổ quái:
- Andrea, chuyện này không cần nói nữa. Thứ nhất, từ trước xem ra, Nhiếp Chính vương sẽ không cho phép ta trực tiếp chưởng quản quân đội. Thứ hai... ta rất rõ ràng, ta cũng không phải một quân nhân chân chính, phương diện chỉ huy quân đội đánh giặc rất nhiều người so với ta cao tay hơn. Ta biết sở trường chính mình, cũng hiểu khuyết điểm chính mình, ta nghĩ, ta ở bộ Thống soái một thời gian ngắn, đối tất cả mọi người đều tốt.
Nhưng… kế tiếp, Đỗ Duy nhỏ giọng nói 1 câu:
- Nhưng là, sau này, nói không chừng có cơ hội, ai biết được.
Lúc chi tay, Đỗ Duy dùng sức ôm Andrea 1 cái:
- Bằng hữu của ta, ta muốn cảnh cáo ngươi! Bởi vì ngươi chỉ huy chi quân đội kiểu mới, cho nên chờ đợi ngươi trong chiến tranh chỉ có hai kết quả: một, ngươi sử dụng phương pháp chính xác mà toàn thắng. Hai, ngươi sử dụng quân đội không đúng phương pháp chết thảm trọng! Chỉ có này hai kết quả, ta hy vọng không phải kết quả thứ 2! Hơn nữa, trận chiến tranh này sẽ là thảm khốc vô cùng, từ trước đến giờ chưa thấy. Ta nghĩ, từ bây giờ đến lúc chiến tranh bắt đầu, sau đó một thời gian dài, chúng ta hai người sẽ không có cơ hội gặp mặt lại... Ngươi, bảo trọng đi! Hy vọng lần sau lúc gặp mặt, ngươi còn sống!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...