Nghe tiếng nổ vỡ mà lão Gandalf xót cả ruột, dù gì thì rất nhiều thứ đều là những món bảo bối mà lão khổ công kiếm về! Còn có bao nhiêu là tài liệu quý giá nữa!
Lão già tức tối gào lên:
- Con súc sinh chết tiệt! Không biết tốt xấu!
Đỗ Duy đứng bên đã nhấc hai tấm khiên khổng lồ bay lên!
Hai tấm khiên lớn trên tay Đỗ Duy giống như hai cái vung lớn, cùng lúc áp đến phía trước con rồng con, hai tay hợp lại, binh một tiếng, chú rồng nhép đáng thương bị đập cho rớt bộp xuống bục đá.
Chú rồng con đáng thương rú lên thảm thiết, bị Đỗ Duy đạp chân lên đầu, quát:
- Lão già, nhanh lên. Ta không đè nó lâu được đâu! … Hả? Không đúng?!
Đỗ Duy vừa dứt lời thì đã cảm thấy con rồng dưới chân giãy giụa yếu đến kinh ngạc – tuy xém chút nữa thì hất văng Đỗ Duy ra, nhưng theo như phán đoán của Đỗ Duy, sức giãy của con rồng này cùng lắm chỉ mạnh hơn dã thú thông thường một chút, hoặc là mạnh hơn mấy loài trâu ngựa bò dê một tẹo. Nhưng nó có phải là dã thú bình thường đâu! Nó là rồng cơ mà!
Theo lý thường mà nói, một con rồng to ngần này, tuy vẫn còn là rồng con nhưng sức của nó đủ để húc bay một đoạn tường thành ấy chứ!! Thế mà Đỗ Duy mới chỉ dùng đến đấu khí yếu xìu, thậm chí chỉ có thể tính là mới nhập môn của mình đã đủ đè cho một con rồng không động đậy nổi?!
Lúc ấy Gandalf bất thình lình hét lên một tiếng!
Uỳnh! Cây ma trượng bằng xương trắng trong tay lão vỡ vụn, quả cầu thủy tinh đen trên chóp cũng tan tành, rồi liền đó miệng lão phún máu!
Thủy tinh thạch của ma pháp trận trên bục đá phía trước mặt cũng đồng loạt vỡ vụn hết! Cả cái bục bằng bí ngân cũng vỡ thành bốn năm mảnh sau tiếng nổ vang.
Gandalf lão đảo giật lùi ngã vật ra đất, giãy giụa mãi mới lồm cồm bò dậy được, bộ dang hổn hển đủ thấy cũ ngã không nhẹ chút nào. Sắc mặt lão tái nhợt, mồ hôi đầm đìa, hiển nhiên là ma lực đã tiêu hao cạn kiệt!
Đỗ Duy thấy hơi lo, nhưng liền đó đã nghe thấy lão Gandalf cười điên dại:
- Thành công rồi! Thành công rồi! A ha ha ha ha ha! Ta đúng là thiên tài! Ta thành công rồi! Ta đã sáng tạo ra con rồng mạnh nhất thế gian! Ta đã phục chế lại được thần thú đích thực! Thần Thánh Cự Long!!!
Cười đến đó, lão đột nhiên nín bặt, mắt trợn ngược lên rồi lăn đùng ra ngất xỉu.
Đỗ Duy hết hồn, vội chạy lại vác lão dậy nhìn kĩ mới thở phào một hơi: lão già không sao, chỉ là bị mất sức, tâm trạng quá kích động nên mới ngất xỉu.
Nhưng lúc ấy trên cái bục kia, quả trứng rồng cuối cùng cũng vỡ, một con rồng non toàn thân đen sẫm đang gắng sắc bò ra ngoài. Cái móng vuốt bé xíu dễ dàng cào vỡ vỏ, rồi nó rũ rũ người, giương rộng hai tấm cánh ….
Đỗ Duy ngây ra như trời trồng, bởi cánh con rồng đó không ngờ lại một đen một trắng!!
Lúc ấy con rồng nhép vốn bị Đỗ Duy ép trên bục sau khi không còn bị trói buộc thì lập tức nhảy lên, nhưng hình như nó sợ Đỗ Duy, không dám tấn công trực tiếp Đỗ Duy mà lại quay sang công kích đồng loại nhỏ bé vừa mới nở ra từ trong trứng trên cái bục đá bên cạnh!!
Mõm rồng há toang!
Ầm một tiếng, một luồng long tức ngũ sắc đường kính chừng nửa mét phun ra! Đỗ Duy lập tức cảm nhận được rõ ràng các loại năng lượng thuộc tính thủy, hỏa, thổ băng, hắc ám chứa đựng trong luồng long tức đó !
Phát hiện này khiến hắn thót tim!
Thành công thật rồi sao? Các loại thuộc tính khác nhau ư?!
Thế nhưng tiếp theo đó, biểu hiện của chú rồng nhóc mới nở càng khiến Đỗ Duy kinh ngạc!
Chú rồng con có đôi cánh hai màu đen trắng hình như đã bị chọc giận, thân hình bé nhỏ của nó vặn nhẹ một cái, không ngờ xông thẳng vào long tức ngũ sắc mà đối phương phun ra!
Đỗ Duy giật nảy mình! Hắn không muốn nhóc con mà hắn khó khăn lắm mới kiếm được này vừa mới sinh ra vài phút đã chết ngắc đâu!
Đỗ Duy vội vã giơ ngón tay ra, tức thì một tấn khiên phòng ngự ma pháo bay đến đó …
Nhưng … tiếp theo, Đỗ Duy chỉ còn nước trợn mắt há mồm!!
Con rồng nhí hai cánh đen trắng này bổ nhào tới, dễ dàng xuyên qua tấm khiên phòng ngự ma pháp của Đỗ Duy … đúng thế, không nhầm đâu, là "xuyên qua"!
Cứ như thể cái khiên phòng ngự ma pháp đó của Đỗ Duy không hề tồn tại vậy. Nó cũng chẳng có động tác hóa giải gì, cứ tùy tiện xông qua, còn ma pháp phòng ngự thì chẳng ngăn cản nổi thân thể nó chút nào.
Tiếp đó, thân hình nhó bé của nó đâm sầm vào luồng long tức ngũ sắc do đối phương phun ra!
Rồi thì ….
Không có tiếng kêu thảm, không có ánh lửa …
Chú rồng nhí hai cánh đen trắng nhẹ nhàng xông qua long tức của đối phương, thứ long tức chứa đựng các loại thuộc tính năng lượng khác nhau ấy không ngờ lại chẳng gây ra cho nó chút tổn hại nào! Thấm chí còn không ngăn cản nổi dù chỉ một li! Tựa như đó không còn là long tức có các loại thuộc tính năng lượng nữa, mà là không khí vậy!!
Sau đó, nhóc con này cứ thế đâm chính diện vào người anh nó, rồi một tiếng nổ rầm vang lên!!
Cái bục đá nát thành bụi, con rồng dài mấy mét kia không ngờ bị nhãi nhép kia đâm một cái lún tận xuống dưới sàn! Để lại dưới mặt đất một cái hố to oành sâu đến hai mét!
Còn tên nhóc kia thì đang nhe nanh múa vuốt bổ nhào lên người anh, khua khua bộ vuốt chẳng lớn hơn con chó con là bao, vỗ lên đầu anh nó ….
Bốp!!!!!!
Đến cả Đỗ Duy khi nghe tiếng động này cũng bị dọa cho nhảy dựng lên! Con rồng nhép lớn hơn một chút đáng thương kia còn chưa kịp kêu lên tiếng nào thì đầu đã bị đánh lún xuống đất. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Đỗ Duy kinh ngạc đến rớt tròng trước oắt con kia, cái con rồng sơ sinh ấy , thể tích chỉ bé cỡ con chó con mèo con, thế mà trong thân thể đó lại ẩn chứa sức mạnh lớn lao dường ấy?!!
Trên mặt đất, con rồng con bị em mình đánh cho tơi tả xù lên rồi. Nó giãy giụa ngóc đầu lên, bất thình lình phát ra một chuỗi âm phù cổ quái!
- Long ngữ ma pháp
Đỗ Duy kinh hãi!
Quả nhiên, xem ra phép thuật đem linh hồn ý thức Hoàng Kim Long truyền thừa thành công rồi! Con rồng nhí này đã kế thừa tất cả mọi kĩ xảo chiến đấu của long tộc!
Tiếng ngâm xướng long ngữ vang vọng trong căn phòng thí nghiệm, trên mình chú rồng nhí nhanh chóng tỏa ra hào quang năm màu. Uỳnh một tiếng, mõm nó phun ra từng luồng từng luồng gió lốc ….
Màu đỏ, màu lam, màu trắng …
Đỗ Duy kích động đếm:
- Hỏa hệ nguyên tố công kích! Thủy hệ! Ma pháp gió lốc xé rách! Còn nữa … quỷ tha ma bắt, còn có cả thuật hóa đá!!
Càng khiến Đỗ Duy ói máu chính là một chuỗi tấn công long ngữ ma pháp này chuẩn xác không chút sai lệch toàn bộ rơi cả lên người con rồng sơ sinh. Con rồng tí hin đó chỉ khẽ vỗ cánh dưới làn tấn công của ánh sáng ma pháp như vũ bão, tựa như không có một chút …. Không có một chút phản ứng nào!!
Mặc kệ hào quang ma pháp chung quanh lấp lánh, nó cứ như là đang đứng trong không khí vậy!! Hình như tất cả công kích ma pháp đều không thể làm tổn hại đến nó!
Liền đó, nó nhào len, lại nhe vuốt chụp xuống đầu con rồng anh!
Bụp!!!
Cái mõm bự chảng của con rồng lớn tức thì ngậm lại, long ngữ cũng nín luôn.
Một lần nữa bị một trảo đập xuống đất ….
- Ma pháp miễn dịch!! Miễn dịch ma pháp nguyên tố tất cả các hệ!
Đỗ Duy kích động gào lên:
- Còn cả sức công kích vật lí mạnh mẽ nữa!! Trời ơi! Chúng ta đã chế tạo ra thứ quái vật gì vậy!! Có thân thể miễn dịch ma pháp biến thái! Lại cả công kích vật lí biến thái nữa!!!
Con rồng lớn kia cũng thế. Từ biểu hiện của nó có thể thấy hình như nó có tất cả các loại sức mạnh ma pháp khác nhau!! Hơn nữa còn nhận được truyền thừa Long ngữ nữa!
Chỉ có điều … hình như sức mạnh nhục thân của nó … hơi kém một tí.
Gặp quỷ rồi!
Đỗ Duy cố kìm nén tâm trạng kích thích của mình.
Một con rồng chiến đấu vật lý mạnh mẽ! Đồng thời còn miễn dịch với hầu hết tất cả ma pháp nguyên tố! – Nhưng, nó hình như không biết ma pháp công kích?!
Con kia thì lại có gần như tất cả mọi thuộc tính ma pháp, nhưng công kích vật lí thì lại kém đến mức thật hổ danh "long tộc".
Một con rồng chiến sỹ tiêu chuẩn và một con rồng ma pháp chính cống!
Tuy phòng thí nghiệm bị hai tên nhãi này làmc ho lộn tùng phèo, bốn bề lửac háy nhưng Đỗ Duy không hể để ý chút nào! Mớ tài liệu ma pháp quý giá đó, hỏng thì cứ hỏng hết đi! Cùng lắm lại bỏ tiền ra mua lại!
Bây giờ Đỗ Duy cái gì cũng thiếu, chỉ có tiền là không thiếu thôi!
Lôi lão Gandalf ra sau lưng, Đỗ Duy lập tức thi triển ma pháp triệu hồi ra một người khổng lồ thổ nguyên tố.
Gã cự nhân toàn thân trông như nham thạch kia có thân hình cao đến sáu mét, cũng là ma pháp triệu hồi, nhưng đây là ma pháp sinh vật có sức công kích vật lý mạnh mẽ nhất có thể gọi được!
Toàn thân kiên cố như nham thạch, giơ tay nhấc chân đều mang theo sức mạnh ngàn vạn cân!
Thế nhưng khiến Đỗ Duy sững sờ chính là cái tên cự nhân thố nguyên tố này vừa từ dưới đất bò lên, con rồng nhí kia lập tức rít một tiếng, vỗ cánh bay đến.
Rồi thì cả cào cả cắn, chả mấy chốc mà cự nhân đã bị nó băm thành một đống đã vụn!!
Trong lúc đó, tên cự nhân thổ nguyên tố trong lúc giãy chết, một quyền đấm lên mình con rồng con, thế nhưng chẳng gây ra chút thương tổn nào hết, ngược lại chú rồng con lộn một vòng trên không, quay trở lại, cho gã khổng lồ đất tan tành luôn!!
- Năng lực công kích phòng ngự vật lý mạnh mẽ! Sức mạnh cường hãn!
Đỗ Duy lập tức đưa ra định nghĩa về nhóc con này.
Có điều nhìn cặp cánh đen trắng của nó, Đỗ Duy lại thở dài:
- Chỉ tiếc trông hơi xấu. Lẽ nào đây chính là Thần Thánh Cự Long đẹp tung chảo trong truyền thuyết sao?
Sau lưng, lão Gandalf rên lên một tiếng. Lão già đã tỉnh, lão cũng đang trợn mắt há mồm nhìn "kiệt tác" của mình, sau đó bật cười khổ sở:
- Xem ra chúng ta mới chỉ thànhc ông có một nửa … hai cái thứ này, một đứa ma pháp mạnh, đứa kia vật lí cường … nếu như kết hợp làm một thì mới là Thần Thánh Cự Long hoàn chỉnh.
- Hợp 2 thành 1 á?
Đỗ Duy sáng mắt lên, đưa tay ra sờ cằm như đang nghĩ ngợi điều gì đó
- Đối diện với hiện thực đi nhóc.
Lão Gandalf cười khổ:
- Trong tay chúng ta chỉ có một con Hoàng Kim Long! Ta đã đem toàn bộ linh hồn ý thức của một con Hoàng Kim Long truyền lại cho 2 con rồng! Kết quả là kĩ xảo chiến đấu của long tộc đã bị hai đứa nó chia đều …
- Vậy …con Hoàng Kim Long của ta…?
Đỗ Duy đột nhiên trỏ lên trên, con Hoàng Kim Long kia có vẻ như đang say ngủ.
- Chậc ….
Vẻ mặt Gandalf hơi luống cuống, lão nhìn Đỗ Duy như thể ngại không muốn nói.
- Ông cứ nói thẳng ra đi, thầy ạ.
Đỗ Duy cười khổ:
- Chẳng lẽ nó bị phế luôn từ đây?
Lão Gandalf hắng giọng:
- Nếu như lấy ví dụ … khi một người bình thường mất đi trí tuệ và ý thức thì sẽ biến thành gì?
- Tên ngốc, tên ngốc không có chút trí óc nào.
Lão Gandalf cười càng bất đắc dĩ, chỉ vào con Hoàng Kim Long đang say ngủ nói:
- Thế thì giờ nó chính là một con rồng nhớ ngẩn rồi đấy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...