Đỗ Duy đang nghĩ ngợi, thì gã Dupont thiếu gia lại vài lần dùng ánh mắt liếc sang Đỗ Duy. Bất quá đều là vội vội vàng vàng nhòm trộm rồi chuyển ánh mắt đi nơi khác. Điều này làm cho Đỗ Duy trong lòng có chút ít khó chịu, liền rõ ràng trực tiếp nhìn thẳng sang. Gã Dupont thiếu gia hoảng hốt, quay đầu đi nơi khác thật nhanh, tuyệt không dám quay đầu nhìn lại.
Đỗ Duy chiếm được ưu thế bèn không buông tha, nhìn chằm chằm vào gã Dupont thiếu gia kia. Đối phương không dám nhìn thẳng vào Đỗ Duy, chỉ có thể cố gắng xoay sang hướng khác, chỉ là vẻ mặt có vẻ cứng ngắc, nhưng trong ánh mắt dần dần lộ ra vài nét bất nhẫn.
Vị quản sự đứng đằng sau gã thiếu gia nhìn thấy liền cực kỳ hữu hảo cung kính khom người, làm một cái lễ kính trọng với Đỗ Duy.
Đúng lúc đấy, phía dưới phòng đấu giá, Tiểu Zach đã bước lên đài, đi lên cạnh cái bàn trọng tài.
Vị tổng quản dưới tay Đỗ Duy đã thay một áo bào màu đen trông vô cùng hợp lễ nghi, bản thân hắn trông trang trọng hơn rất nhiều. Trong tay hắn còn có một cây búa nhỏ màu vàng, hắn đi lên trước đài, ho khan một tiếng để thu hút ánh mắt của toàn trường rồi hắn sang sảng nói:
- Cảm tạ các vị quang lâm! Phiên đấu giá hàng tháng chính thức bắt đầu, cảm phiền quý vị yên lặng trong giây lát!
Nói xong, hắn quay về phía mọi người, vái một cái rồi sau đó lui ra đằng sau bàn.
Chỉ là lúc mới thành lập nhà đấu giá, Zach mới tự bản thân mình đảm nhận vai trò trọng tài đấu giá. Sau đó hắn huấn luyện mấy thủ hạ dưới trướng đảm nhiệm trách vụ này, còn chính gã thì lười biếng đứng xem. Nhưng hôm nay gặp phải trường hợp thực sự nghiêm trọng, Zach không dám chậm trễ thay áo quần tự mình xuất mã chủ trì phiên đấu giá.
Trong giới quyền quý thượng lưu ở đế đô hiện giờ, Zach có thể xem là người có danh khí. Mọi người đều biết tại đế đô hắn chính là đại diện cho Công tước Hoa Tulip nên cũng ít nhiều nể mặt hắn đôi phần. Ngay khi Zach tuyên bố bắt đầu, không khí trò chuyện ồn ào phía dưới tựu dưng biến mất.
"Các vị!" – Zach ho khan một tiếng, sau đó nghiêm nghị nói:
- Hôm nay phiên đấu giá chính thức bắt đầu, ta thay mặt nhà đấu giá Hoa Tulip xin được cung nghênh các vị bằng hữu giá lâm. Kế tiếp xin giới thiệu món hàng đầu tiên của ngày hôm nay sẽ là…
Zach bắt đầu giới thiệu vài món hàng hóa. Đơn giản đều chỉ là một món đồ châu báu trang sức cực kỳ quý hiếm hoặc là dùng ma hạch của ma thú chế tác ra thành đồ xa xỉ. Đắt đỏ nhất là một bộ khải giáp "thánh kỵ sỹ" trị giá tới mười lăm vạn kim tệ.
Một vài món đồ nữa được đưa ra giới thiệu nhưng ngồi trên bao sương ở tầng hai phía trên Đỗ Duy nhìn thấy mọi người đều không có vẻ mặt hào hứng quan tâm. Chỉ có một vài vị nữ khách mới có chút quan tâm đến còn lại đại đa số mọi người đều có bộ mặt hờ hững. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Cuối cùng Zach cũng giới thiệu tới giáo chỉ mà đích thân Giáo tông bệ hạ ấn ký. Mỗi người đều có thần sắc vô cùng nghiêm nghị đứng thẳng lên, thần thái trang trọng.
Sau đó phiên đấu giá bắt đầu!
Mấy món hàng đấu giá đầu tiên được thực hiện mà không có bất kỳ sự cố gì. Không khí thật vô cùng bình hoãn, mặc dù hôm nay là một tình huống đặc biệt. Xem ra phần lớn mọi người tham dự hôm nay không có chút hứng thú nào với các món hàng hóa này. Đỗ Duy trong lòng không khỏi có chút cười khổ. Xem ra phiên đấu giá hôm nay gã không kiếm được nhiều tiền!
Rất nhanh chóng, các món hàng được đấu giá thành công, so với bình thường thì nhanh hơn rất nhiều.
Cuối cùng là đấu giá pháp chỉ của Giáo tông. Zach tựa hồ cũng có chút khẩn trương, hắn lau mô hôi, ho khan một tiếng rồi cất tiếng:
- Quý vị, như trước chúng ta đã biết, phiên đấu giá cuối cùng hôm nay là một kiện…".
Hắn vốn muốn nói đến chữ "hàng hoá". Chỉ là từ vừa chuẩn bị thoát ra khỏi miệng, mới nhớ tới dùng từ "hàng hoá" để chỉ pháp chỉ của Giáo tông thì ít nhiều có chút bất kính. Không biết nên gọi thế nào mà gã cũng không biết hình dung như thế nào nên đành hàm hồ rồi tiếp tục nói:
- Hẳn quý vị đều biết, Giáo tông bệ hạ nhân từ, trong lòng thương xót nạn dân nên trong pháp chỉ này bệ hạ hứa hẹn điều kia. Mà số tiền thu được sau khi đấu giá cũng sẽ cung cấp cho nạn dân ở phương Nam. Chúng ta hãy cùng cảm ơn trước tấm lòng nhân từ của Giáo tông bệ hạ. Nguyện Quang minh nữ thần luôn phù hộ cho giáo tông bệ hạ!
Tất cả mọi người đều làm ra vẻ thành kính.
Nói tới đây tiểu Zach dừng lại trong chốc lát, toàn trường trầm mặc một đoạn thời gian. Một lát sau hắn mới tiếp tục nói:
- Vậy dưới đây ta tuyên bố, căn cứ vào sự ủy thác của Quang minh thần điện, phiên đấu giá pháp chỉ có thủ bút của đích thân giáo tông bệ hạ bắt đầu. Xin chú ý đây là pháp chỉ với thủ bút của giáo tông bệ hạ và Thần điện đã xác nhận. Do vậy sẽ không có giá thấp nhất. Ai ra giá cao nhất sẽ là người chiến thắng!
Câu cuối cùng vứa thốt xong, toàn trường chợt bảo trì trong không khí trầm mặc.
Một khoảng thời gian trôi qua, ở đây có hơn mười vị quyền quý, nhưng lại cũng đều ta xem ngươi, ngươi xem ta. Không ai dám mở miệng trước. Đại khái mọi người đều nhóm ngó sang hai bên tả hữu.
Đỗ Duy nhìn vào mọi người, không khỏi buông tiếng thở dài!
Hôm nay tới nơi này là những người, nếu có lòng trung thành với hoàng thất thì rõ ràng chẳng thể nào dám đứng ra phát giá. Nếu có hẳn phải là người do thần điện phái đến để gây sóng gió.
Rốt cuộc!
- Năm mươi vạn kim tệ!
Người đầu tiên ra giá là một nam tử ngồi ở phía dưới. Đỗ Duy nhìn qua thì đó là một gã người cao gầy, trang phục hoa lệ nhưng xem tướng mạo và tóc tai thì rõ ràng là một người phương nam điển hình.
Đỗ Duy liếc mắt về phía người hầu đứng bên cạnh, gã bèn cúi xuống thấp giọng nói:
- Công tước đại nhân, người này trông không quen mặt. Từ trước đến giờ tiểu nhân chưa bao giờ nhìn thấy! Không hiểu sao hôm nay đến đây có rất nhiều người lạ mặt?
Đỗ Duy ân lên một tiếng rồi hỏi:
- Sao cho phép người lạ tùy tiện vào phòng đấu giá của chúng ta?
Gã người hầu thấp giọng nói:
- Ngày xưa một nửa chỗ ngồi ở đây là cố định, một nửa là đem đi bán vé công khai ra bên ngoài. Nhưng Phòng Đấu giá chúng ta một tháng mở một lần mà vé thường bán trước hai mươi ngày nên thể nào cũng có vé bị tuồn ra ngoài chợ đen. Hôm nay nhìn những kẻ lạ mặt kia, có thể đã mua vé từ chợ đen!
Đỗ Duy gật đầu, không nói năng gì nữa.
Đấu giá tiếp tục sau đó, bắt đầu từ khi có người ra giá, giá tiếp tục tăng cao và đã leo tới trăm vạn kim tệ!
Đỗ Duy trong lòng thấy kinh ngạc. Tất cả những gã này đều không sợ chết hay sao? Đều dám đối đầu cùng hoàng thất? Hay đầu óc chúng có vấn đề?
Nhưng Đỗ Duy cũng cẩn thận phân tích, những người hô giá đều là những người lạ mặt bên ngoài. Những nhân vật trong giới quyền quý đế đô đều bảo trì thái độ trầm mặc, lặng xem tình thế phát triển.
Khi giá đã leo lên một trăm vạn kim tệ, tiếng hô tăng giá vang lên đã yếu hơn nhiều. Đỗ Duy trong lòng vừa động liền minh bạch hiểu ra. Mấy gương mặt ở tầng dưới đều là người của Thần điện, đặc biệt là mấy tên có khẩu âm phương Nam lại càng đáng khả nghi.
Đỗ Duy do dự một chút, đang muốn hô giá thì bất thần có người hô:
- Một trăm hai mươi vạn kim tệ!
Đỗ Duy phóng nhãn nhìn sang, thì ra là một kẻ có dáng vẻ một đại thương gia ở đế đô.
Người này vừa mới hô, lập tức liền có một giọng nói có khẩu âm phương nam tăng giá lên một trăm năm mươi vạn kim tệ
Sau khi ngậm miệng lại, gã thương nhân đế đô liếc đầu hướng lên tầng trên nhìn thoáng qua. Điều làm Đỗ Duy kinh ngạc là ánh mắt người này nhìn vào bao sương của bá tước Billia và Dransa Matheus
Đỗ Duy nhíu mày! Nhưng bỗng dưng có người gõ cửa bao sương, thì ra Bilia bá tước phái tùy tùng qua nói với Đỗ Duy mấy câu:
- Thứ này không thể để người ngoài mua được! Tất cả mọi người đều thuộc về phái hệ của Thần hoàng tử, nên phải dốc lòng phân ưu cùng Điện hạ. Billia bá tước cùng Dransa Matheus đã liên hệ với nhiều vị quyền quý khác chuẩn bị liên thủ ở chỗ này để mua bằng được thứ kia, không để cho người của Thần điện mua được làm sự tình thêm phức tạp!
Đỗ Duy gật gật đầu. Xem ra cả hai gã Dransa và Billa cũng đều không biết đặc lệnh bí mật của Thần Hoàng Tử giao mình, lại càng không biết cái giáo chỉ quái quỷ kia đã bị người của Thần Hoàng Tử đến mang đi rồi. Hai người đến báo với Đỗ Duy, kỳ thực là có ý tứ hướng tới Đỗ Duy bày tỏ thái độ. Dù sao bây giờ ở đây, trong hệ phái của Thần hoàng tử thì Đỗ Duy có tước vị thân phận cao nhất. Hai người cũng chỉ là muốn đến để thỉnh giáo ý tứ của Đỗ Duy.
Đỗ Duy trong lòng thầm minh bạch, hành động này thể hiện tấm lòng trung tâm cảnh cảnh của bọn người Billia bá tước với Thần Hoàng Tử.
Hắn nghĩ đến đây, liền thở dài rồi nhẹ nhàng nói:
- Hai trăm vạn kim tệ!
Đỗ Duy mở lời, mặc dù thanh âm thực không lớn, nhưng vì đứng trên cao nói xuống, nên tiếng nói vang vọng khắp toàn trường khiến mọi người đều nghe rõ.
Ngồi ở bao sương khác, bá tước Billia cùng Dransa Matheus mỉm cười gật đầu với Đỗ Duy.
Sau đó Dransa còn phái người mang đến cho Đỗ Duy một lá thư, nói rằng nếu Công tước đại nhân đã tự thân xuất mã, thì bọn họ sẽ buông tay, nhưng nếu Công tước có chút khó khăn gì, họ quyết dốc sức tương trợ.
Khá lắm Dransa! Có vẻ hắn đã đoán được Đỗ Duy đã nhận được lệnh từ Thần Hoàng Tử.
Đỗ Duy thở dài!
Mức đấu giá hai trăm vạn của Đỗ Duy đã nhanh chóng bị mức giá hai trăm năm mươi vạn của một gã đến từ nam phương hạ xuống.
Giới quý tộc đế đô hít vào một hơi lương khí, những kẻ thông minh đều hiểu rằng đây mới chỉ là màn bắt đầu của cuộc chiến!
Ai mà chẳng biết thân phận của Đỗ Duy ? Cho dù đấu giá vật gì, nếu vị Công tước Hoa Tulip mở miệng, mọi người cho dù có tiền cũng sẽ nể mặt công tước đại nhân mà không quyết tranh đoạt cùng đại nhân!
Dường như những gã đến từ phương nam đều có sự chuẩn bị trước, hiển nhiên hoàn toàn không nể mặt Đỗ Duy. Điều này càng làm Đỗ Duy khẳng định đây là người do Thần điện phái đến.
Đúng là thủ đoạn của Thần điện! Giáo tông xuất giáo chỉ ra, rồi sau đó cho tay chân ra ngoài mua về.
Điều này có một hàm nghĩa sâu xa!
Dù sao, giáo tông tự mình chủ trì việc tẩy lễ hơn nữa đảm nhiệm giáo phụ, loại chuyện này chẳng khác nào công khai khiêu khích hoàng thất quyền. Mà dạng hứa hẹn này, giáo tông cũng không phải tuỳ tiện làm ra, chỉ có thể dựa vào việc "cứu trợ thiên tai". Đây là loại lý do đường đường chính chính a!
Mà điềm mấu chốt thứ hai là cái giáo chỉ này sẽ rơi vào tay ai ?
Nếu cái này rơi vào tay một kẻ nào đó quyền cao chức trọng lại có dã tâm thì nếu được giáo tông đích thân chủ trì tẩy lễ thì hắn hẳn nhiên sẽ chiếm được đãi ngộ chỉ mà xưa nay chỉ giành cho hoàng thất.
Mà vi diệu nhất chính là ai được Giáo tông đích thân chủ trì tẩy lễ sẽ được coi là người kế thừa ngôi vị Hoàng Đế. Thân phận thật vô cùng cao quý!
Nếu Thần điện muốn mượn cớ này để đả kích uy tín của hoàng thất thì thật đơn giản. Họ sẽ tìm một cách nào đó để mua được giáo chỉ, rồi sau đó sắp xếp để một vị tài chủ bình thường đến nhận tẩy lễ từ đích thân giáo tông. Cứ như vậy, thì mọi người đều thấy rằng, một gã nhà giàu mới phát nào cũng có thể kiếm được đãi ngộ giống như hoàng thất. Vậy Pháp tính Hoàng Đế còn gì thần thánh uy nghiêm nữa?
Mà suy nghĩ thêm một tầng sâu sắc hơn nữa thì nếu một phương chư hầu nào đó, chẳng hạn như Tây Bắc tướng quân Ruga mà được giáo tông thân hành tẩy lễ thì sẽ khiến nhiều người liên tưởng, vậy phải chăng hắn đã chiếm được Pháp tính thần thánh chứ?
Cứ liên tưởng như vậy mà nói ra, thì tình thế thật nguy hiểm!
Đỗ Duy thở dài…
Chưa đầy một tuần trá, mức giá đã bị đẩy lên năm trăm vạn kim tệ. Đỗ Duy trong lòng đau xót không thôi, tiền của hắn cứ như bị gió thổi bay đi mất. Vô luận kẻ nào xuất giá, gã cũng phải trả giáo cao hơn để món đồ không rơi vào tay Thần điện.
Khi mức giá đã là tám trăm vạn kim tệ, phía dưới đã không còn âm thanh ra giá.
Đỗ Duy trong lòng sinh ra một tia ngạc nhiên, chẳng nhẽ sự tình kết thúc một cách đơn giản vậy sao? Nhiệm vụ hoàn thành quá dễ dàng? Như vậy là đã phá xong âm mưu của Thần điện?
Quả nhiên ý niệm của Đỗ Duy còn chưa kịp phán xét hết thì liền nghe thấy tiếng của một nữ tử phía bên ngoài phòng đấu giá, âm thanh dị dàng êm ái nhưng lại rất thánh khiết!
- Thực sự có lỗi vì làm phiền các vị, ta biết điều này thật thất lễ nên phải hướng mọi người thứ lỗi!
Lời còn chưa dứt, liền thấy cánh cửa phòng đấu giá bị đẩy ra. Một nữ tử toàn thân mặc áo trắng thong thả đi tới. Người nàng khá cao, mặc một chiếc váy mầu trắng nhưng rõ ràng là nhân viên thần chức, mái tóc vàng mềm mại buông xuống.
Nữ tử đứng ở cửa, ánh mặt nhẹ nhàng đảo qua toàn trường khiến mọi người đều bị thu hút. Nàng tuổi còn trẻ, trong bộ quần áo của nhân viên thần chức trông thật vô cùng cao quý. Mặc dù không có bất kỳ đồ trang sức xa hoa nào, nhưng mỗi một động tác giơ tay, nhấc chân đều vô cùng cao quý mỹ lệ.
Đỗ Duy vừa nghe thấy tiếng nói này, lập tức trong mắt toát ra một tia âm mai.
Đây chính là con gái của Đại Hoàng Tử quá cố, người đã hiến mình cho Thần điện làm Thánh nữ - Joan!
Thánh nữ công chúa Joan bước vào, ánh mắt nàng thâm thúy, hai gò má đầy đặn, mặc dù bị một vuông lụa trắng che lại khuôn mặt. Nhưng đôi mắt như ánh trăng lạnh lẽo từng bước đi tới trông thật phong tình vản chủng! Trên người toát ra khí tức thánh khiết. Hai loại khí tức trái ngược cùng tồn tại và hòa hợp trên cơ thể Thánh nữ khiến mọi người không khỏi đắm say.
Nhìn thấy Công chúa Joan đến, Đỗ Duy hơi nhíu mày, trái tim trầm xuống nhưng ngay lập tức đứng lên!
Sau đó, Đỗ Duy nghe thấy từ phía bao sương bên cạnh của gia đình Hầu tước Senna có một tiếng kêu khẽ của vị tiểu thiếu gia Dupont. Đỗ Duy nhìn sang thấy nét mặt vị tiểu thiếu gia này tràn đầy kinh hỷ, ánh mắt si mê hướng nhìn về phía Thánh nữ công chúa.
Vị nữ điện hạ này phảng phất ngẩng đầu nhìn về phía tiểu thiếu gia nở một nụ cười. Vị tiểu thiếu gia sắc mặt đỏ bừng lên, bỗng nhiên phảng phất như vô cùng hưng phấn, hét lên
- Một ngàn vạn kim tệ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...