Khi Đỗ Duy về đến thành thành Lâu Lan, trời đã tối. Ron Barton và hai mươi tám ma pháp học viên ở lại quân doanh ngoài thành. Còn Đỗ Duy thì đi thẳng về phủ công tước.
Trong một căn nhà nhỏ phía sau công phủ tước, Đỗ Duy gặp Hussein đang bị trọng thương.
Vết thương của thánh kỵ sĩ không có gì đang ngại. Bị thương nghiêm trọng nhất là bả vai dưới tác dụng của thánh giai đấu khí đã dần khép lại, chỉ còn sắc mặt của Hussenin hơi tái. Mặc dù thương thế có thể dùng đấu khí hoặc dược vật để trị liệu, nhưng nếu mất máu quá nhiều thì cũng không thể dùng cách gì để nhanh chóng phục hồi
Nhìn thấy bộ dạng của Hussein, sắc mặt của Đỗ Duy nghiêm lại, nói với Raoen:
-Canh chừng ở đây, không cho bất cứ ai vào.
Nói xong, Đỗ Duy đi đến bên cạnh giường Hussein, ngồi xuống, cười khổ:
-Ngươi thật sự mang đến cho ta một tin tức xấu đó.
-Đúng là tin tức xấu.
Vẻ mặt của Hussein rất lạnh lùng"
-Bây giờ nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Hussein khe khẽ thở dài. Hắn không có trực tiếp trả lời, mà lấy cái bao bên cạnh mình, chậm rãi mở ra, lộ ra "Nguyệt Hạ mỹ nhân"
Đỗ Duy vừa thấy, không khỏi kinh ngạc:
-Kiếm của Rodriguez, sao lại ở chỗ ngươi?. Có phải người đi rừng rậm Đóng Băng, gặp tên kia phải không?
Hussein gật đầu:
-Nếu không nghe theo lời tên kia chỉ sợ ta căn bản không cách nào sống sót trở về?
Sau đo, Hussein bất đầu kể lại kinh nghiệm chuyến đi này của hắn
Một tháng trước, Hussein nhận lời Đỗ Duy đi đến rừng rậm Đóng Băng. Dựa vào hắn thực lực cường đại, tất nhiên không úy kỵ hoàn cảnh khó khăn của rừng rậm Đóng Băng. Chỉ là đi thẳng về phía bắc, xuyên qua hồ lớn, đi tới khe núi-chỗ ở của tộc Người Cây.
Nhưng trên đường đi qua hồ lớn, Husein phát hiện một số dấu vết không tầm thường
-Lúc đầu, ta nhìn thấy một khối thi thể của ma thú. Đó là một đầu băng tuyết ma lang con. Dựa vào thể tích của nó, có thể thấy là nó đang ở trong giai đoạn tiến hóa. Con ma lang này bị một cây nhũ băng đóng đinh trên một gốc cây đại thụ, thân thể đã đông cứng. Điều khiến ta kinh ngạc chính là nơi này đã vượt qua hồ lớn, một số dong binh đoàn dũng cảm cũng không có ai có dũng khí đi đến phía bắc hồ lớn. Ngày hôm sau, ta lại thấy thêm vài thi thể của ma thú, đó là mấy con địa long. Ngươi biết đấy, địa long vảy giáp cực kỳ chắc chắn, mà ta kiểm tra qua, mỗi địa long đều dễ dàng bị cắt thành mảnh nhỏ, tất nhiên chỉ có đấu khí của cao cấp võ sĩ mới làm được. Ta cẩn thận quan sát vết thương và vết cắt, sau đó đưa ra phán đoán: người kia là một cường giả. Nếu ta tự mình ra tay, nhiều nhất cũng chỉ làm được giống như thế thôi.
Ngày thứ ba, ta đã nhìn thấy nhiều thứ thú vị hơn: ta đi dọc ven hồ theo hướng bắc. Ta phát hiện trong hồ xuất hiện một ngọn núi băng. Tất nhiên là do con người tạo ra, ngọn núi băng nhỏ này ổi trê mặt hồ. Một con bạo phong băng hùng bị đông cứng trong khối băng, xem ra người xuất thủ thật am hiểu băng hệ. Đây là kết luận của ta.
-Chính là Rodriguez ra tay sao?
Đỗ Duy hỏi.
Đúng.
Hussein gật đầu
-Tại sao tên đó lại chạy đến rừng rậm Đóng Băng?
Đỗ Duy nhíu mày
Hussein do dự một chút rồi chậm rãi nói:
-Hắn đang đi tìm ta.
Sau khi ra tay giúp đỡ Đại hoàng tử trong chính biến ở đế đô, Roddriguez liền ra đi. Nhưng thực lực thánh kỵ sĩ rốt cuộc bị mọi người nhận biết. Được công nhận là đại lục đệ nhất kỵ sĩ là thần điện thần thánh kỵ sĩ đoàn phản đồ Hussein, nhưng sau khi Rodriguez thể hiện thực lực thánh kỵ sĩ, hơn nữa một kích đánh chết vị kiếm thánh áo xám dưới tay Augustine, trong lòng mọi người Rodriguez đã thay thế địa vị của Hussein, trở thành "đại lục đệ nhất kỵ sĩ".
Trước đây, mặc dù Husein bị thần điện truy nã, nhưng chiến tích đánh chết hai đại kỵ sĩ, giết thẩm phán trưởng, giết chết rất nhiều thần thánh kỵ sĩ đuổi bắt mình khiên cho hắn vẫn như cũ chiếm đươc địa vị đại lục đệ nhất kỵ sĩ. Nhưng sau khi Rodriguez như lưu tinh quật khởi, địa vị của Husein mới dần dần dao động
Dù sao, chiến tích của Hussein mặc dù huy hoàng, mọi người đoàn rằng hắn có thể đã đột phá thánh giai- nhưng cũng chỉ là đoán thôi, nhưng Rodriguez thật sự là thánh giai
Do đó xem ra, Rodriguez cơ hồ đã đứng ở đinh điểm của Roland đại lục vũ giả. Vị thánh kỵ sĩ này sở dĩ xuất hiện tại rừng rậm Đóng Băng là để tìm kiếm Hussein!
Tu luyện đến cảnh giới của hắn, hắn phải tìm được đối thủ có thực lực tương đương, người thường đã không thể thỏa mãn việc truy cầu võ đạo của hắn. Người duy nhất lọt vào mắt của hắn là kẻ đang bị truy nã Hussein
Mà căn cứ vào tin tức của thần điện, lần cuối cùng Hussein xuất hiện là ở trong rừng rậm Đóng Băng. Bạn đang đọc truyện được tại
Không ai biết Hussein lại đi theo Đỗ Duy ra khỏi rừng rậm Đóng Băng, chỉ biết hắn lưu lại hành tung cuối cùng trước khi biến mất là bên trong rừng rậm Đóng Băng.
Mà Rodriguez lại chọn Hussein làm mục tiêu của mình.
-Các ngươi đã gặp nhau chưa?
Đỗ Duy nghiêm trọng nói
-Gặp nhau rồi.
Hussein gật đầu
-Kết quả như thế nào?
Hussein tựa hồ trầm mặc trong chốc lát. Vẻ mặt của hắn có chút làm cho Đỗ Duy nhận không ra. Bỗng nhiên lánh khốc thánh kỵ sỵ đột nhiên nở nụ cười:
-Ngươi muốn hỏi ai thắng à?
Đỗ Duy không phủ nhận:
-Ta đương nhiên muốn biết. Các ngươi bây giờ đã là hai vũ giả cực mạnh trên đại lục.
-Được rồi.
Hussein gật đầu, sau đó có vẻ hơi hời hợt:
-Ta thắng, nhưng hắn cũng không thua.
Đỗ Duy sửng sốt
-Chúng ta đấu với nhau hai trận.
Husein nhàn nhạt nói:
-Trận thứ nhất hắn chiếm thế thượng phong bởi vì hắn có bảo kiếm Nguyệt hạ mỹ nhân. Nhưng ta dù bị rơi vào thế yếu, nhưng hắn cũng không thể phá giải tinh không đấu khí. Chúng ta đều hiểu được kết cục, liền tạm thời dừng lại. Lần hứ hai, hắn không dựa vào ưu thế. của Nguyệt hạ mỹ nhân, kết quả là ta thắng hắn
-Đơn giản như vậy thôi sao?
Đỗ Duy đương nhiên biết, hai thánh kỵ sĩ luận võ, tuyệt đối không phải nhưng Hussein nói nhẹ nhàng như vậy!
Hai đại cường giả đỉnh phong trên đại lục quyết chiến tuyệt đối là một hồi luận võ phấn khích mà kịch liệt . Đáng tiếc chính mình không thể nhìn thấy.
-Vết thương trên vai là hắn lưu cho ta.
Hussein hừ một tiếng:
-Tuy nhiên, hắn ít nhất một năm cũng đừng hi vọng cùng người khác động thủ.
-Còn thanh Nguyệt hạ mỹ nhân này.
Đỗ Duy nhíu mày
Hussein không trực tiếp trả lời vấn đề này, mà cười nhẹ, nhìn Đỗ Duy:
-Ngươi biết không?Ngươi chút nữa thì mất mạng rồi.
Đỗ Duy có chút mờ mịt:
-VIệc này liên quan gì đến ta.
-Sau khi chúng ta đánh xong, hai bên dừng tay lại. Chúng ta không có ý định thực hiện quyết đấu sống chết. Trên thế giới này, có thể có một đối thủ rất là khó. Hắn hỏi ta sau này có thể tìm ta ở đâu. Ta nói cho hắn ta có thể ở tây bắc. Lúc ấy hắn nghe xong, vẻ mặt rất kinh ngạc. Sau đó hắn nói cho ta biết, hắn cũng muốn đên tây bắc, hơn nữa hắn nhận lời phó thác đến tây bắc phụ tá ngươi.
Đỗ Duy sửng số, sau đó vẻ mặt vừa vui vừa ngạc nhiên:
-Hắn đến phụ tá ta sao?
-Việc này quả thật đã ngoài ý muốn, hắn nói cho ta biết sau khi chính biến, Đại hoàng tử chết. Rodriguez vốn rất chán ghét ngươi, bởi vì Đại hoàng tử dù sao đối với hắn có ân. Mặc dù hắn đáp ứng Đại hoàng tử làm ba việc đã xong, nhưng dù sao tác dụng mấu chốt của ngươi trong chính biến, Rodriguez không tìm ngươi phiền toái đã may mắn lắm rồi. Đỗ Duy, tại thời điểm đó ta không ở bên cạnh ngươi. Lúc đó nếu hắn ám sát ngươi. Dựa vào thực lực của hắn, dù ngươi có mấy cái mạng thì cũng sớm chết rồi.
Dỗ Duy im lặn
-Tuy nhiên, may mắn có người khuyên bảo hắn. Dưới sự khuyên bảo của người kia, Rodriguez đã thay đổi tâm ý, hơn nữa chịu sự phó thác của người đó, quyết định đến tây bắc phụ tá người. Hắn vốn định sau khi tại rừng rậm Đóng Băng tìm ta luận bàn, liên đi đến tây bắc.
Hussein thở dài:
-Kết quả xuất hiện một chút đáng tiếc. CHúng ta hai người luận võ, , mặc dù không có quyết tử, nhưng đều đại thương nguyên khí, hai người đều bị thương. Lúc ấy chúng ta cách khe núi của tộc Người cây cũng không quá xa. Vì vậy ta quyết định dẫn hắn đến khe núi để dưỡng thương. Ở trong khe núi chúng ta gặp tên long tộc kia.
Sắc mặt ĐỖ Duy trầm xuống:
-Có phải lão rồng già kia phản bội lời thề, chạy tới tìm tới chúng ta tính sổ không?
Hussein lắc đầu
-Không phải lão rồng già. Tên tới lần này, thực lực không phải ta có thể một mình đối phó. Thực lực ma pháp của hắn bình thường, nhưng lực lượng và thân thể mạnh mẽ có thể nói là long tộc đệ nhất. Ngươi nhất định nhớ rõ lúc trước chúng ta đến long tộc thần sơn, tên long tộc ngu xuẩn gác cổng chứ?
-Tên rồng ngu ngốc kia sao?Tên bị mình dùng một đề số học làm khó ư?
-Lần này đến chính là tên đó.
Nghe xong lời này, Đỗ Duy nhưng lại nhẹ nhàng thở ra:
-Tên long tộc tộc trưởng điên rồi ư? Sao lại phái tên ngu xuẩn đó ra ngoài?
Hussein lạnh lùng nói:
-Hắn không đơn giản vậy đâu. Ma pháp tựa hồ rất kém coi nhưng độ cường hãn của thân thể. Đỗ Duy, dựa vào kinh nghiệm của ta, có thể lão rồng già kia cũng không như thế được. Hơn nữa, ta nghe nói trong long tộc, nếu đơn thuần so sánh võ thuật cùng thân thể lực lượng, ngay cả long tộc tộc trưởng cũng không bằng tên ngu xuẩn này.
-Hơn nữa.
Hussein sắc mặt rất tệ:
-Hắn nói cho ta biết, long tộc tộc trưởng đã quyết định, nếu ai lấy đầu ngươi trở về, liền có thể kết thừa địa vị tôc trưởng của hắn! Bây giờ , ba con trai của hắn đều đã xuất phát rời thần sơn, đến Roland đại lục tìm ngươi.
Da đầu Đỗ Duy bắt đầu run lên.
Ba vị vương tử long tộc sao?
Lão rồng già kia thực lực cường hãn như thể, con của hắn cũng nhất định sẽ không kém bao nhiêu chứ?
-Từ từ, ngươi nói tên ngu xuẩn kia nói cho ngươi mấy cái này hắn được ích lợi gì chứ?
Đỗ Duy nhíu mày.
Hussein nhìn âm trầm:
-Đây chính là điều ta cảm thấy nguy hiêm nhất. Hắn nói cho ta biết, hắn tới tìm ngươi để bảo vệ ngươi. Bên trong long tộc đối với quyết định của tộc trưởng rất bất mãn. Ai cũng muốn làm người thừa kế tộc trưởng, cho nên không hi vọng ngươi không chết trong tay ba vị vương tử long tộc. Tên ngu xuẩn này còn mang đến một ít tin tình báo về ba long tộc vương tử. Hắn nói cho ta, có thể nói, chủ của hắn hy vọng ba vị vương tử long tộc tốt nhất không cần sống trở lại thần sơn!
Mắt Đỗ Duy sáng lên!
-Căn cứ ước định, ba long tộc vương tử lần lượt tới tìm ngươi. Mỗi người đều có kỳ hạn một tháng. Nếu một người thất bại, người thứ hai sẽ tiếp tục. Nếu không có bất ngờ gì, người thứ nhất tới tìm ngươi là con trai cả của lão rồng già, một ma pháp long. Hắn không giỏi võ thuật, nhưng đối với long ngữ ma pháp lại cực kỳ xuất sắc.
Tâm tư Đỗ Duy chợt lóe:
-Ôi, đã có người muốn hợp tác, vậy hắn nhất định đã cung cấp một ít nược điểm của long tộc Đại vương tử chứ?
Hussein bỗng nhiên nở nụ cười:
-Tất nhiên, nhược điểm của long tộc Đại vương tử là….
Lúc này, phía bắc đế quốc vẫn là thế giới đóng băng, phía bắc rừng rậm Đóng Băng, khe núi mà tộc Người Cây sinh sống, một thân ảnh cao gầy đứng ở miệng khe núi, nhìn thấy mờ mịt tuyết, đón cơn gió lạnh thấu xương thổi từ phương nam. Vẻ thâm thúy của ánh mắt bỗng trở nên suy tư, trên khuôn mặt tái nhợt hiện lên một vẻ suy yếu.
-Thầy Lam Hải, chỉ mong lựa chọn của ngài là chính xác. Đỗ Duy, hắn thật sự có thể thay đổi Tây Bắc sao?.
Rodriguez nhẹ nhàng tự hỏi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...