Kế hoạch thành lập học viện ma pháp của đế quốc đã chính thức đưa ra
Mấy tháng trước đã sớm quyết định vị trí của học viện. Cuối cùng học viện đế quốc thành lập tại một pháo đài quân sự cách thành vệ đế đô không xa phía tây nam. Pháo đài quân sự này kiến lập đã đươc mấy chục năm. Trước đây được nó dùng để phòng vệ quanh đế đô. Tuy nhiên, từ sau khi kiến lập, nó rất ít khi được sử dụng, ngoại trừ tập trận mùa xuân hàng năm ra, pháo đài quân sự này cơ bản một nửa thời gian là ở trạng thái bỏ không.
Chọn nơi này làm trường học của ma pháp học viện là do đã được cân nhắc ở rất nhiều mặt. Quan trọng nhất đó là tiết kiệm kinh phí, tài chính của đế quốc cũng không có dư dật. Nếu như đề nghị xây mới một học viện quân sự lớn như vậy, sẽ tạo thành một khoản chi tiêu lớn cho tài chính đế quốc, mà lợi dụng một cái pháo đài quân sự có sẵn không thể nghi ngờ là một lựa chọn rất hay.
Hơn nữa, vị trí của trường học cách xa thành đế đô, cách xa ma pháp công hội, hoàng đế lại cho đóng gần hai vạn cận vệ quân đoàn. một vệ thành ở phụ cận… Sự quan tâm này, khẳng định là của hoàng tử Thần rồi.
Bên trong pháo đài quân sự, lúc đầu là sân diễn tập được trồng thành từng khu không gian xanh và vườn hoa. Mà bên trong, một loạt những doanh trại vĩnh cửu ban đầu được cải tạo thành phòng học .
Mà làm một tòa ma pháp học viện, làm căn cứ bồi dưỡng nhân tài ma pháp đế quốc. Xuất phát từ lý do bảo mật, ở chung quanh tăng thêm một nghìn quân cận vệ
Như vậy, một pháo đài có thể chứa hơn vạn binh lính đóng ở bên trong, bây giờ chỉ có nhận không tới hai trăm người . Bạn đang đọc truyện được tại
Một trăm học viên, đã trải qua tranh đoạt quyết liệt ở khắp nơi trên đế quốc, cuối cùng mới xác định được. Đối với phương diện tranh đoạt này, Đỗ Duy cũng không có tham dự, hắn vui vẻ ở ngoài vấn đề này. Ma pháp công hội được phân ba mươi suất như ý muốn. Mà hoàng thất đế quốc, hoàng tử Thần trực tiếp lấy từ bên trong những gia đình quý tộc trung thành nhất lựa chọn bốn mươi người
Cuối cùng là ba mươi suất còn lại là do quân phương phái tới.
Ma pháp công hội sẽ chiếm ba mươi phần trăm, hoàng thất bốn mươi phần trăm, các nơi khác là ba mươi phần trăm.
Căn cứ vào hiệp nghị ngầm của các phương. Tỷ lệ này, từ đó về sau vẫn được dùng .
Mà các chi tiết trong ngôi trường đang xây dựng này, hoàng thất và ma pháp công hội lần nữa trải qua tranh đoạt kịch liệt.
Ma pháp công hội hi vọng có thể đem cái ma pháp học viện biến thành một nơi chỉ dành để bồi dưỡng ma pháp sư " truyền thống "Cái gì gọi là ma pháp sư "truyền thống "?
Đơn giản mà nói đó là :cao quý, tôn qúy. Có sự tôn nghiêm của ma pháp sư, địa vị cao quý, thần bí, hơn nữa…. cổ hủ.
Đương nhiên, đánh giá này là do hoàng tử Thần nói ra, hắn đối với điều này cực kỳ không hài lòng. Bởi trong kế hoạch của vị nhiếp chính vương này, thành lập ma pháp học viện này không phải vì bồi dưỡng ra một nhóm " lão già ma pháp sư" mới. Quân phương đế quốc, hoàng thất đều muốn một đám ma pháp sư nhân tài vì bọn họ phục vụ ! không phải một đám lão già ma pháp sư luôn mang một bộ mặt của kẻ bề trên.
Trước đây, nhà giàu, quý tộc vì mời gọi một vị ma pháp sư, phải không tiếc tiêu phí cả đống của cải, thậm chí một số quý tộc thân phận tôn quý còn phải tỏ ra khách khí với ma pháp sư khách, thậm chí còn phải cúi mình mới có thể được các ma pháp sư để mắt đến
Nhưng điều này đối với hoàng tử Thần mà nói thì tuyệt đối không cho phép !
-Cái ta muốn không phải là một đám ông lớn. Ta muốn chính là những kẻ có thể vì đế quốc phục vụ .
Quan điểm này của hoàng tử Thần bị ma pháp công hội phản đối. Bởi vì ma pháp công hội cho rằng điều này tổn hại uy nghiêm của ma pháp sư. Xem ra với bọn họ thì ma pháp sư phải là cao cao tại thượng
Dưới sự xung đột của hai quan điểm..Cuối cùng một hôm Đỗ Duy lặng lẽ tiến vào hoàng cung, đưa cho hoàng tử Thần một chủ ý.
- Tại sao địa vị của ma pháp sư cao quý ? Tại sao cao cao tại thượng ? Đó là bởi vì bây giờ ma pháp sư trên khắp đại lục thật sự quá ít. Nếu như số luợng ma pháp sư nhiều như võ sĩ kị sĩ …
Đỗ Duy nói thế này:
-Lúc ta ở chợ nô lệ thấy rất nhiều võ sĩ cấp thấp đứng tìm việc. Bọn họ không phải nông dân, không phải dân nghèo, không phải người sống lang thang, càng không phải là ăn mày. Bọn họ mỗi người đều ít nhất là một võ sĩ cấp thấp. Nhưng cuộc sống của bọn họ lại không đủ tôn nghiêm bằng ăn mày, đó là bởi vì võ sĩ trên đại lục thật sự quá nhiều. Nếu như số lượng ma pháp sư đạt được một mức độ nhất định thì ma pháp sư cũng sẽ không quý hiếm nữa.
-Vậy thành lập ma pháp học viện, hiển nhiên có thể giải quyết đưuợccùng vấn đề này .
Hoàng tử Thần nói
-Thành lập ma pháp học viện, tương lai sẽ có một lượng lớn ma pháp sư đi ra từ học viện này, việc gia tăng số lượng ma pháp sư là có thể hi vọng
-Như vậy vẫn còn lâu mới đủ.
Đỗ Duy lắc đầu :
-Căn bản mà nói, ta cảm thấy bồi dưỡng ma pháp sư tồn tại vấn đề rất lớn.
Kế tiếp, Đỗ Duy nói ra một quan điểm làm hoàng tử Thần cực kỳ tán đồng.
-Từ trước tới nay, quá trình truyền dạy của ma pháp sư, đều là chính mình thu đồ đệ, môn hộ phi thường nghiêm mật, thậm chí có thể nói từng ma pháp sư đều nghiêm khắc giữ bí mật về tri thức ma pháp của mình, tuyệt đối sẽ không dễ dàng cho người ngoài biết. Mà quan trọng hơn chính là : hiện tại ma pháp sư, cái nghề này ta cảm thấy tồn tại một khuyết điểm rất lớn bên trong. Đó là … " người sử dụng " và " người nghiên cứu" không có chính thức tách ra .
- Mỗi ma pháp sư cả đời hầu như đều dùng thời gian để nghiên cứu ma pháp, thăm dò ma pháp huyền bí. Nhưng vấn đề là.. bởi vì đều là tự làm tự quý, đồi với nghiên cứu của mình nghiêm khắc giữ bí mật, khiến cho ma pháp sư rất ít trao đổi. Kết quả tạo thành một hiện tượng nực cười :có thể rất nhiều ma pháp sư cả đời nghiên cứu ra cái gì đó, cùng ma pháp sư khác căn bản là hoàn toàn giống nhau. Rất nhiều ma pháp sư hao phí thời gian cả đời nhưng đều tự nghiên cứu ra cùng một thành quả. Như vậy, thật sự quá lãng phí. Chúng ta cần một lượng lớn những người biết sử dụng ma pháp như thế nào, mà không cần một nhóm nghiên cứu. Theo ta thấy, người nghiên cứu quả thật cần thiết, nhưng không cần phải ma pháp sư nào cũng đem nghiên cứu ra thi đua, hầu hết mọi người chỉ cần biết sử dụng như thế nào thôi
Đó là một đạo lý phi thường đơn giản, cũng giống như kiếp trước của Đỗ Duy, tự nhiên là mỗi học sinh trung học đều biết định luật vạn vật hấp dẫn của Newton, đại học chỉ cần học tập có thể sử dụng định luật này như thế nào … Nhưng cần phải để từng học sinh chính mình đi nghiên cứu, đi phát hiện cái định luật này sao ?
(http://en.wikipedia.org/wiki/Gravitation)
Chỉ cần học tập có thể sử dụng như thế nào. Nếu như thật sự muốn học sinh giống như Newton, đi tiêu phí nửa đời để nghiên cứu ra cái định luật này …
Hừ… Đỗ Duy xem ra , đây là một cái lồng rất lớn giam cầm các ma pháp sư.
Phương pháp thông dụng chính xác là : không cần ngươi đi nghiên cứu, chỉ cần ngươi nắm giữ có thể sử dụng như thế nào .
Ai cũng biết rằng một với một là hai, nhưng có cần mỗi người đều phải học " phỏng đoán của C.GoldBach" không ?
(Christian Goldbach 1690-1764, là một nhà toán học Đức, bạn nào muốn biết thêm chi tiết về ông và phỏng đoán của ông thì vào http://en.wikipedia.org/wiki/Christian_Goldbach và http://en.wikipedia.org/wiki/Goldbach"s_conjecture nhé )
Nhưng hiện tại, trong những ma pháp sư lại tồn tại một hiện tượng khiến Đỗ Duy cảm thấy rất hoang đường : Dù là một it ma pháp sư cấp thấp, khi học tập một chút ma pháp chú ngữ cấp thấp đều muốn dựa vào chính mình nghiên cứu ra huyền bí của chú ngữ, kể cả nếu như giảm bớt
Nhưng thật ra, loại kỹ xảo này, sư phụ bọn họ có lẽ đã sớm đạt được.Nhưng ma pháp sư tuyệt đối sẽ không dễ dàng nói cho bất luận kẻ nào thành quả nghiên cứu của mình, cho dù là đệ tử của mình đi nữa. Bọn họ thà mang theo vào quan tài.
Đỗ Duy tiêu phí thời gian cả buổi chiều để giải thích cho hoàng tử Thần đạo lý này. Cũng tận lực dùng một chút ngôn ngữ đơn giản, đem khuôn mẫu chế độ giáo dục mình biết kiếp trước nói một lần. Hoàng tử Thần nghe được hai mắt tỏa sáng , cuối cùng vỗ bàn đứng lên. Nhìn vẻ kích động trên mặt hắn, thậm chí hận không được muốn ôm Đỗ Duy hôn hai cái
Nhưng vấn đề khó kế tiếp là : Làm sao khiến cho các ma pháp sư cống hiến các thành quả nghiên cứu của họ?
Sau đó, Đỗ Duy cùng hoàng tử Thần hai người nghiên cứu rất lâu
Đối với ma pháp sư mà nói, bọn họ coi trọng nhất là cái gì?
Tiền tài sao? Không phải, mỗi gã ma pháp sư có được tương đối tài phú. Trong tay bọn họ có ma pháp thủy tinh, ma pháp bảo thạch. trong mắt người bình thường thì đó đều là trân bảo, nhưng đối với ma pháp sư mà nói thì chỉ là ma pháp tài liệu mà thôi
Đàn bà sao ? Càng không phải … ma pháp sư chú trọng chính là nghiên cứu ma pháp. Bọn họ không họ thời gian lãng phí vào loại chuyện này
Quyền lợi ư ? Cũng không phải
Cuối cùng, Đỗ Duy được một cái kết luận là : địa vị cùng danh tiếng
Ma pháp sư phi thường chú trọng địa vị của bản thân, thường thì quý tộc nhà giàu muốn mời về thì họ đều cố ý làm cao. Nếu như bị dễ dàng mời về, như vậy là mất thân phận. Địa vị đối với ma pháp sư mà nói thì cực kỳ quan trọng
Mà danh tiếng, ma pháp sư càng coi trọng
Hơn nữa Đỗ Duy còn bổ sung thêm một cách nói ác ý. Theo như hắn thấy, trên thế giới này, đại bộ phận ma pháp sư đều rất "làm trò".
Đại bộ phận đều là như thế
Lúc hắn nói những lời này, thậm chí quên luôn mình và hoàng tử Thần đều là ma pháp sư
Ma pháp sư thích coi mình ở trên cao, địa vị cao quý, thích làm cao, thích làm ra một bộ dáng khó có thể đến gần, bọn họ tính tình cổ quái hoặc là giả vờ cổ quái, bọn họ hướng tới làm sao có được danh tiếng thật lớn nhưng giả bộ lạnh lùng
Vậy, không phải " làm trò " thì là cái gì ?
-Cho nên, bọn họ muốn danh tiếng, chúng ta cho bọn họ danh tiếng, bọn họ muốn địa vị thì chúng ta cho bọn họ địa vị .
Đỗ Duy cười nói
-Vậy có thể hấp dẫn một bộ phận ma pháp sư cống hiến thành quả nghiên cứu của bọn họ. Chúng ta có thể đem thành quả nghiên cứu đó chỉnh biên thành một bộ cố định, giao cho học viên trong học viện, không cần bọn họ nghiên cứu lại từ đầu, chỉ cần học tập có thể sử dụng như thế nào.
Cho nên, vào ngày thành lập ma pháp học viện, trên nghi thức khai mạc, trước mắt người thực sự thống trị đế quốc hoàng tử Thần, nhiếp chính vương điện hạ tự mình tham dự, rồi tự mình viết cái tên "Ma pháp học viện đế quốc" lên trên tường bên ngoài học viện.—đây chính là đề nghị của Đỗ Duy.
Theo sau, tại nhóm ma pháp đệ tử đầu tiên, còn có hơn mười vị ma pháp sư cung đình, cùng với trước mặt không ít ma pháp sư đến từ ma pháp công hội có mặt, hoàng tử Thần đột nhiên tuyên cáo ra bên ngoài một kế hoạch:
-Đồng thời với việc thành lập ma pháp học viện, cũng tuyên bố thành lập một tổ chứ ma pháp sư mới: Ma pháp học hội đế quốc!
Đế quốc ma pháp học hội, trên danh nghĩa là thuộc về ma pháp học viện. Mà học hội này cùng ma pháp công hội không liên quan gì với nhau. Nó cũng không có bất cứ quản lý gì với ma pháp sư hay là một tổ chức nghiêm mật do pháp luật quy định. Nó tương đối lỏng lẻo, đối với ma pháp sư không có bất cư quản lý và ước thúc nào
Vì " học hội " chủ yếu là để cho các ma pháp sư tiến hành thảo luận học thuật về lĩnh vực ma pháp, trao đổi thành quả nghiên cứu. Mà học hội sẽ đối với pháp sư nghiên cứu ra thành quả tiến hành tiến hành tặng thưởng và biểu dương.
Hình thức khen thưởng cũng không phải lấy đồng vàng tính toán…
Phía sau sân rộng của ma pháp học viện là một cái hành lang cực kỳ bắt mắt. Một mặt dùng ngọc thạch tinh khiết kiến tạo trên vách tường. Ở một vị trí bắt mắt nhất trên bức tường khắc họa một pho tượng.
Đó là một pho tượng tạc nửa người một lão ma pháp sư, diện mạo trông rất sống động, mặc một chiếc áo khoác trắng như tuyết, mỉm cười vô cùng phong độ, ngay cả mỗi nếp nhăn trên mặt cũng dị thường rõ ràng
Mà bên dưới bức tượng là một tấm bảng kim loại có khắc vài chữ :
Sysilis - Jacques - Gandalf
(Đế quốc năm 710- đế quốc năm 960.) Hưởng dự ma đạo sư, cống hiến chủ yếu của ông : Phát hiện phương thức ấp trứng sáu loài rồng, phát hiện mười ba loài thực vật ma pháp hiếm, cùng với cải tiến bảy trung cấp ma pháp chú ngữ, và sáng tạo một ma pháp chú ngữ cao cấp mới, cảm tạ cống hiến của Đại sư Gandalf, để hậu nhân có thể học tập thành quả nghiên cứu của ông
Phía dưới pho tượng Gandalf còn có một tấm bảng kim loại miêu tả một vài sự tích chủ yếu của ông khi còn sống, được dặt ngay lối vào của hành lang ngọc thạch. Mà ở phía sau hành lang trống trơn vẫn còn dài đến ba trăm mét cũng đủ đặt rất nhiều vị trí.
" … Thành lập học hội này, cũng không phải để tiến hành ước thúc ma pháp sư đây chỉ là một tổ chức khám phá học thuật cùng trao đổi thuần túy .
Thần hoàng tử đứng ở trên đài cao, trên mặt mang theo nụ cười như gió xuân.
- Bất cứ một vị ma pháp sư nào cũng có thể tự mình xin gia nhập học hội, cũng không cần nộp hội phí, không cần gánh chịu bất cứ nghĩa vụ cống hiến nào đối với học hội. Đương nhiên … cũng không phải tuyệt đối, vào học hội ngươi có thể tra duyệt thành quả nghiên cứu mà các ma pháp sư khác trao đổi cống hiến. Đương nhiên, đây chính là có điều kiện, ví như hiện giờ ma pháp học hội mới thành lập, cảm tạ ma pháp sư Đỗ Duy, ma pháp sư Vivian. Bọn họ đều là đệ tử của cố ma đạo sư Gandalf đại sư, bọn họ đã cống hiến một bộ phận thành quả nghiên cứu của đại sư Gandalf khi còn sống, làm ra một tiền lệ bên trong học hội. Mỗi vị hội viên, nếu như ngài nguyện ý thì cũng có thể cống hiến một chút thành quả nghiên cứu của ngài. Sau đó ngài có thể tra duyệt bất cứ tư liệu nào học hội đang bảo tồn … kể cả tư liệu của đại sư Gandalf. Đây cũng là tinh thần của học hội chúng ta: " chia sẻ!"
Tòan trường xôn xao bàn tán
Nhất là ma pháp sư
Có thể tra duyệt thành quả nghiên cứu ma pháp Gandalf đại sư lưu lại? đối với ma pháp sư mà nói đây chính là một điều kiện có sức hấp dẫn cực độ
Sau đó, hoàng tử Thần đem vài quy tắc "chia sẻ" của ma pháp học hội tuyên bố với mọi người.
Diễn biến tiếp theo thế nào mời các bạn đón đọc hồi sau sẽ rõ…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...