Thịch thịch... Tiểu Thiên chạy vội lên tầng trái tim trong ngực vẫn đang đập dồn dập, không cần nhìn vào gương cô gái nhỏ cũng biết mặt mình bây giờ đang đỏ hây hây, tâm tình lạ thường đến khó chịu giống như có nhiều con kiến nhỏ bò qua bò lại trong người vậy. Không biết có phải dạo gần đây cô khác thường hay là vốn từ trước mà cô không nhận ra, mọi hành động của Hoắc Minh Long dù là vô tình hay là cố ý, kéo gần khoãng cách giữa hai người luôn dễ dàng khiến trái tim cô đập không ngừng như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Giống như lúc nãy, đâu phải là lần đầu anh ôm cô như vậy, cũng không phải anh chưa từng thân mật với cô như vậy, nhưng làn hơi ấm xen lẫn chút lạnh lẽo truyền đến cô, cơ thể cảm nhận được rõ ràng từng nhịp tim của anh, hơi thở của anh quẩn quanh bủa vây lấy cô và còn có xúc cảm lạ lẫm khi anh gặm lấy vành tai. Tất cả khiến cô cảm thấy xa lạ, nhưng có lẽ là vì điều này bắt nguồn từ anh chứ không phải là ai khác, cô chẳng những không bài xích nó, mà còn rất yêu thích anh làm như vậy nữa, hình như bản thân đang càng lúc càng lún sâu vào một thứ gì đó mơ hồ mà bây giờ cô còn chưa hẳn nhận ra.
---
Về hai món ăn, chỉ bằng hương thơm sắc cũng đã dễ phân định thắng thua, chưa nói sự hơn kém trong mùi vị món ăn. Daniel sớm đã nhận bản thân không bằng Tiểu Thiên, nhưng ông lại không muốn từ bỏ bởi vậy vẫn kiên trì ở lại Hoắc trạch làm đầu bếp, thấy ông cương quyết như vậy, Hoắc Minh Long cũng không cản. Trù nghệ của siêu đầu bếp này tuy không bằng nhóc con, nhưng trong giới ẩm thực cũng đứng 1 - 2, mà Tiểu Thiên cũng đâu phải là đầu bếp thực sự. Cho nên giữ ông lại cũng là tất nhiên.
Sau khi cả Hoắc Minh Long và cô nhóc đều đã ăn trưa xong, lại đến thời gian xem truyền hình của họ. Cạnh phòng ngủ có một căn phòng trống, anh đã sớm sai người mang ti vi vào đấy, bày biện một số thứ, có hẳn một chiếc ghế quý phi dài và rộng đủ để hai ba người nằm. Mặc dù đã có tiền lệ đen tối về việc này và anh không nhất thiết phải xem cùng cô, nhưng thanh niên nào đó vẫn giả vờ có chút hứng thú cùng cô gái nhỏ xem ti vi. Trên màn ảnh hiện tại đang trình chiếu một đoạn của phim truyền hình hiện đại dài tập. Giám đốc trẻ đang gọi thư kí của mình vào để phân phó một chút chuyện. Đột nhiên Tiểu Thiên xoay qua hỏi anh.
" Long, thư kí của Long là ai?" Là một cô gái xinh đẹp giống như trên ti vi sao? Cô nhóc đã xem một vài bộ phim truyền hình thư kí hầu như đều là loại phụ nữ dáng vẻ đẹp, hoặc là nữ chính ngốc nghếch làm thư kí cho giám đốc soái ca, hay là loại tiểu tam có dáng người ma quỷ quyến rũ giám đốc. Nếu Long có người đó cô còn chưa có gặp qua a.
Quả nhiên phim truyền hình có sức ảnh hưởng rất lớn. " Có Lôi làm thư kí cho Long." Lôi mặc dù tính tình lạnh nhạt, nhưng kì thực làm việc rất nhanh gọn, nhờ đó tất cả mọi buổi xã giao, làm ăn với các ông chủ lớn đều giao lại cho anh ta làm, Hoắc Minh Long càng ít ra mặt những loại hình giao tiếp phức tạp này. Cũng chỉ là một đám đàn ông bên cạnh những người phụ nữ xinh đẹp, nói chuyện qua lại đầy khách sáo, lời nói ra hoặc là nhiều tầng ý nghĩa, còn không là mờ mờ ám ám.
Lôi? Nhưng Lôi là đàn ông mà, sao đàn ông lại làm thư kí? " Ơ, Long. Không phải thư kí đều là mấy chị xinh đẹp sao?" Nếu Lôi biết suy nghĩ trong lòng cô đảm bảo sẽ cảm thấy tự tôn đàn ông bị sứt mẻ dữ dội.
Trong đầu Hoắc Minh Long lúc này lại nảy ra một suy nghĩ, anh cười nhạt sủng nịnh nhìn Tiểu Thiên, không trả lời câu hỏi của cô nhóc mà ngược lại hỏi. " Nếu sau này Tiểu Thiên trưởng thành bằng mấy chị xinh đẹp, Tiểu Thiên làm thư kí cho Long được không?" Như vậy sau này anh có thể mang cô theo đến công ty, không cần đợi đến lúc về Hoắc trạch, mọi lúc mọi nơi anh đều có thể nhìn thấy cô, như vậy thì tốt hơn nhiều a.
Thư kí cho Long? " Sẽ giống như mấy chị xinh đẹp kia sao???" Nhóc con chỉ lên màn ảnh. Khung cảnh chính là một buổi rượu xã giao của một đám phú thuơng đang chúc tụng lẫn nhau, trong đám người đó, những thư kí của các gã ta thay nhau rót rượu, đưa đẩy qua lại, ánh mắt phóng lớp lớp tia lửa điện về phía các gã, mong khiến các gã ta hài lòng. Hoạt cảnh này, nữ chính chỉ là nhân viên lễ tân đứng bên cạnh. Mặc dù là không khí, nữ chính lại dễ dàng nhìn thấy những cử chỉ mờ ám của đám đàn ông, có gã đang vuốt ve đùi của một người phụ nữ nọ, có gã lại đang luồn tay vào áo cô thư kí kia không biết đang làm gì trong đó,...
" Phập." Hoắc Minh Long vừa dùng một tay che mắt Tiểu Thiên lại, vừa ném điều khiển ti vi vào ngay nút tắt truyền hình. Điều khiển vỡ tan tành, ti vi cũng vừa kịp ngừng hoạt động. Sau đó mới buông tay che mắt cô nhóc ra. " Không phải như vậy, chỉ cần Tiểu Thiên bên cạnh Long là được, còn những chuyện này đều do Lôi làm thay Long." Chết tiệt!! Dạo gần đây nổi lên mấy bộ phim cẩu huyết nhiều cảnh nóng, mặc dù hiện tại bây giờ không hiếm lạ gì những chuyện đó, nhưng mà... vẫn là không nên xem tốt hơn. ( Tác giả: * Suy nghĩ đen tối *...)
Mặc dù không hiểu vì sao Long lại đột ngột làm như vậy, Tiểu Thiên biết chắc chắn chuyện này là tốt cho mình, nhưng mà cô nhóc vẫn không nhịn được bật hỏi. " Vậy Lôi có làm như vậy với mấy cô thư kí kia không???" Câu hỏi ảnh hưởng trực tiếp đến hạnh phúc gia đình đồng chí mặt lạnh nào đó, nếu lời này mà để Mị nghe được chắc hẳn là sẽ làm Lôi điêu đứng đây.
" Khụ khụ... không có. Lôi sẽ không làm chuyện này đâu."
Tìm được câu trả lời của anh, Tiểu Thiên không hỏi tiếp nữa, nhớ đến đề nghị của anh, cô nhóc xoay người về sau ôm lấy cổ của anh, nghiêng mặt nói. " Long à, sau này Tiểu Thiên làm thư kí của Long nha." sau đó nhóc con nhìn đồng hồ đã 1 giờ hơn, đến giờ ngủ trưa rồi, đặt khuôn mặt non mềm như sữa tì lên trước ngực anh, tay choàng đặt trên người anh, nửa cơ thể áp sát lấy anh, mí mắt nâng lên nhìn nhìn nhìn, sau đó hạ mắt xuống rồi khép lại. Chốc sau Hoắc Minh Long nghe tiếng thở đều đều phả trên trước ngực mình biết là nhóc con đã ngủ mới thở ra một hơi, anh còn không biết bản thân chịu đựng được bao lâu nữa đây. Cưng chiều xoa xoa mặt Tiểu Thiên, anh cũng nhắm mắt ngủ theo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...