Ác Ma Ca Ca, Nói Ngươi Yêu Ta!

(Làm sao bây giờ, Shi thật sự không có hứng viết vời gì cả huhu)
Thích Hán lương đang muốn mở cửa xe đi xuống, bỗng, từ trong trường lại lao tới một nam sinh, vọt tới trước mặt Trì Hải Hoan, kéo tay Trì Hải Hoan, cầu khẩn cái gì, Trì Hải Hoan thì cười lạnh đẩy hắn ra, cuối cùng, cậu bé tựa hồ thẹn quá thành giận, bắt lấy Trì Hải Hoan thế nào cũng không chịu buông tay.
Thích Hán Lương xuống xe, nói với bạn trai kia: “Cậu làm gì đấy? Muốn tìm chết à?”
Nam sinh và Trì Hải Hoan đều nhìn hắn khó hiểu.
“Anh là ai chứ?” Nam sinh hỏi đầy tức giận.
Thích Hán Lương đi nghênh ngang về phía nam sinh, nam sinh thấy hắn cao lớn hơn mình nhiều, oán hận rời đi.
“Anh là ai?” Trì Hải Hoan tò mò hỏi, “Muốn tìm tôi xin kí tên đấy sao? Thật xin lỗi, Diêu Nhạc Nhạc tôi sẽ không tùy tiện kí tên cũng sẽ không tùy tiện chụp ảnh chung với người khác đâu.”
Không phải lại là fan nghĩ rằng cô là Diêu Nhạc Nhạc đấy chứ? Đã nhiều ngày cứ bị những người nhàm chán này cuốn lấy muốn kí tên muốn chụp ảnh chung, cô sắp phiền muốn chết rồi.

Thích Hán Lương nhìn Trì Hải Hoan kinh ngạc, không thể nào? Cô nói cô là Diêu Nhạc Nhạc? Cái quảng cáo kia, rõ ràng là Hải Nhạc quay mà?
Hắn bất động thanh sắc nhìn Trì Hải Hoan, cô bé này, khuôn mặt rất giống Tạ Hải Nhạc, nhưng trong khung, hoàn toàn không giống chút nào, chỉ vì lớn lên giống em gái, cô lại có thể giành vinh quang với em gái mình, cô bé này, lòng hư vinh rất mạnh. Trong nháy mắt đó Thích Hán Lương đã thầm chấm điểm cho Trì Hải Hoan rồi.
“Em là Diêu Nhạc Nhạc? Diêu Nhạc Nhạc không phải là Tạ Hải Nhạc ở Ngũ Châu sao? Sao lại biến thành em?” Hắn rất không khách khí vạch trần cô.
Trì Hải Hoan lập tức đỏ bừng cả mặt, cô lúng túng nói: “Anh quen biết Hải Nhạc? Tôi nói tôi là Diêu Nhạc Nhạc, tôi cũng không có nói sai, Hải Nhạc là, tôi cũng vậy! Bởi vì cái quảng cáo kia tôi cũng có quay nhiều cảnh! Cho nên, vinh dự cũng không hoàn toàn thuộc về Hải Nhạc! Tôi cũng có phần chứ bộ?” Thích Hán Lương tỏ vẻ hoài nghi.
Trì Hải Hoan vừa tức vừa vội: “Anh không tin? Nói cho anh biết, từ chính cái cảnh kiss với Thường Hàn kia bắt đầu, rất nhiều cảnh sau đó, tất cả đều là tôi quay! Nếu anh không tin, anh đã quen biết Hải Nhạc, anh có thể đi hỏi nó!”
“Anh tin, anh tin!” Thấy cô nói chắc chắn như vậy, Thích Hán Lương cũng không truy cứu tiếp, cô có quay hay không quay, hắn không có hứng thú, hôm nay hắn tới tìm cô, cũng không phải vì chuyện quảng cáo.
Sắc mặt Trì Hải Hoan hơi nguôi nguôi, nghiêng đầu nhìn hắn: “Anh… tôi cũng không quen anh, anh đến tìm tôi làm cái gì?”
Thích Hán Lương mỉm cười: “Nghe nói em với Hải Nhạc lớn lên rất giống nhau, anh tò mò lại đây nhìn một cái, quả thực rất giống a.”

Trì Hải Hoan thấy hắn trái một cái Tạ Hải Nhạc, phải một cái Tạ Hải Nhạc, tức giận nói: “Chị em sinh đôi, lớn lên giống có gì kỳ lạ chứ? Trên đời này có nhiều cặp song sinh còn giống hơn nữa kìa!”
“Nhưng mà, có thể xinh đẹp như hai chị em em thế này, vẫn là rất ít.” Thích Hán Lương nói, “Anh còn cảm thấy trên người em có một loại sức quyến rũ mà Hải Nhạc không có được, em thật sự cũng có hương vị hơn em ấy một chút.”
“Thật vậy chăng? Cám ơn đã khích lệ.” Trì Hải Hoan cười đắc ý rồi, sau đó vẫn làm ra vẻ khiêm tốn nói, “Tuy rằng tôi với em gái chỉ kém mười mấy phút đồng hồ, nhưng mà, chúng tôi cũng vẫn khác nhau, từ nhỏ tôi cũng rất chăm sóc em gái, mà em gái tôi cũng không kém, chỉ có điều tính cách nó hướng nội, từ nhỏ chính là một cái hũ nút không thích hé răng.”
Vốn chính là vậy, từ nhỏ cô đã là một cái tiêu điểm có thể thu hút ánh mắt người khác, nếu ba mẹ không ly hôn, nếu cô không đi theo ba, sự nổi bật của cô, Hải Nhạc làm sao có thể tranh được cơ chứ? Bây giờ ở Tạ gia, cô cũng đã thành công đè sự nổi bật của em mình xuống rồi, Hải Nhạc nhu nhược yếu đuối, chưa bao giờ biết quan sát sắc mặt người ta mà nói chuyện, lại càng không biết đi đón ý nói hùa người khác, làm sao là đối thủ của cô?
Thích Hán Lương lại mỉm cười, hắn thừa nhận, Trì Hải Hoan và Tạ Hải Nhạc quả thật là có khác nhau, tuy rằng bộ dạng hai người vô cùng giống nhau, nhưng, hắn phát hiện mình vẫn cứ thích Hải Nhạc, thích sự văn tĩnh, thuần khiết và lạnh nhạt của Hải Nhạc, những thứ đó, Trì Hải Hoan không có.
“Anh tìm em thật ra là có chuyện khác, vào trong xe của anh bàn.” Thích Hán Lương làm một tư thế mời.
“Nhưng mà, tôi sợ chờ một chút bạn trai tôi lại đây đón tôi, thấy tôi ngồi ở trong xe của anh, anh ấy sẽ ghen.” Hải Hoan nói. (thấy gớm)

“Không sao, từ Ngũ Châu đến đây cũng có một đoạn đường, Tạ Thư Dật không thể đến đây nhanh như vậy, anh chỉ cần vài phút của em thôi.”
“Anh… biết Tạ Thư Dật?” Trì Hải Hoan hoảng sợ, chuyện cô quen với Tạ Thư Dật, không có ai biết hết mà? Người này, làm sao có thể biết?
Nếu hắn biết, như vậy, hắn không phải là một nhân vật đơn giản! Là bạn bè của Tạ Thư Dật?
Cô liếc chiếc xe màu đen đậu ở bên kia một cái, đó là một chiếc Maybach, vị nam nhân trước mắt này, quả thực không phải là người thường. Trì Hải Hoan ngồi vào xe của hắn, mở miệng hỏi: “Có chuyện gì? Mời nói.”
Thích Hán Lương cũng không dài dòng, đi thẳng vào vấn đề: “Trì Hải Hoan, anh không biết em làm thế nào mà trở thành bạn gái của Tạ Thư Dật, nhưng, anh biết người trong lòng của Tạ Thư Dật là Tạ Hải Nhạc! Không phải em!”
“Anh… anh nói cái gì? Chuyện này làm sao có thể chứ?” Trì Hải Hoan trở nên cà lăm, hắn nói trúng tâm sự của cô rồi, đồng thời cũng đã chứng thật chuyện mà cô vẫn không dám đi chứng thật, Tạ Thư Dật, người trong lòng của hắn thật sự là em gái của cô! Nhưng để giữ mặt mũi, cô không chịu thừa nhận: “Nào có chứ, người trong lòng của anh ấy là tôi, không phải Tạ Hải Nhạc! Bằng không làm sao anh ấy có thể để cho tôi làm bạn gái của anh ấy?”
“Anh nghĩ, Tạ Thư Dật chỉ đem em làm một vật thay thế cho Tạ Hải Nhạc mà thôi! Đó là bởi vì Hải Nhạc cũng không biết Tạ Thư Dật đang thích cô ấy! Nếu một ngày kia Hải Nhạc biết được người trong lòng Tạ Thư Dật là cô ấy, ngày đó, chính là ngày Tạ Thư Dật rời khỏi em!” Thích Hán Lương nói.
Hắn đến không phải để khơi mào mâu thuẫn giữ chị em các cô, Trì Hải Hoan này, qua vài phút nói chuyện, hắn có thể cảm nhận được cô ta là một người có tâm kế rất lợi hại, Hải Nhạc ngây thơ không phải là đối thủ của cô ta, hắn cũng không muốn đến lúc đó Trì Hải Hoan ghen ghét Hải Nhạc, sau làm cho Hải Nhạc ăn nhiều đau khổ, hắn làm sao bỏ được Hải Nhạc đã bị chị hai lợi hại ăn hiếp chứ?
Trì Hải Hoan như nghe sét đánh bên tai, đôi môi cô run rẩy, một câu cũng không nói nên lời.

Đúng vậy, hắn nói rất đúng! Tạ Thư Dật giảo hoạt, quả thật chỉ xem cô như một cái vật thay thế mà thôi, bằng không, vì sao từ đầu đã nói hắn sẽ không yêu cô, cũng không cho cô quản thúc hắn! Hơn nữa, hắn nói hắn có quyền lúc nào cũng có thể kêu ngừng với cô! Hắn thật sự chỉ xem cô như một cái vật thay thế cho Hải Nhạc a! Hắn đã tìm đường lui bất cứ lúc nào cho hắn từ lâu rồi! Mà cô, tràn đầy lòng tin cho rằng mình nhất định có thể làm cho Tạ Thư Dật yêu cô! Ngu ngốc đồng ý tất cả yêu cầu của hắn! Làm sao có thể chứ? Làm sao có thể như vậy?
Tạ Thư Dật đáng giận, Tạ Thư Dật thật đáng giận! Trì Hải Hoan cô làm sao có thể bị người khác vượt mặt chứ? Nhất là bị em gái của mình vượt mặt? Trì Hải Hoan cô, làm sao có thể mặc cho người lừa gạt với đùa bỡn? Cho dù người đó là Tạ Thư Dật đi nữa, cũng không được! Thích Hán Lương thấy đã nói đến chỗ đau của Trì Hải Hoan, liền rèn sắt khi còn nóng (tranh thủ thời cơ): “Giả như, em thật sự yêu Tạ Thư Dật, không muốn bị bỏ rơi, em nhất định phải ở hôm Valentine, đừng cho Tạ Thư Dật tiếp cận Tạ Hải Nhạc! Anh biết Tạ Thư Dật sẽ không buông Tạ Hải Nhạc xuống được! Anh còn biết vào ngày hôm đó, hắn nhất định sẽ thẳng thắn thổ lộ với Hải Nhạc rằng người hắn yêu kỳ thật chính là Tạ Hải Nhạc!” Nếu Hải Nhạc thật sự đi thổ lộ với Tạ Thư Dật, Tạ Thư Dật chắc chắn cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này, tuyệt đối sẽ thẳng thắn thừa nhận người hắn yêu thật sự cũng là Hải Nhạc! Cho nên, hắn cũng không có nói dối, hắn chỉ không muốn khơi mào lòng ghen ghét của Trì Hải Hoan đối với em mình mà thôi, như vậy cũng không có chỗ nào tốt đối với Hải Nhạc cả.
Hai tay Trì Hải Hoan, gắt gao siết chặt nhau.
“Tại sao anh muốn nói cho tôi biết những chuyện đó? Anh có ý đồ gì?” Cô hỏi.
Thích Hán Lương trầm ngâm một hồi, quyết định ăn ngay nói thật: “Anh thích Tạ Hải Nhạc, anh không muốn cô ấy ở cùng với Tạ Thư Dật, anh hi vọng người cùng với cô ấy là anh.”
“Nga, thì ra là thế, Tạ Thư Dật là tình địch của anh a, anh yên tâm, tôi sẽ không để cho anh ấy và Hải Nhạc cùng một chỗ, tôi sẽ để cho Hải Nhạc với anh ở cùng nhau!” Trì Hải Hoan nói.
“Tốt, vậy anh sẽ chờ xem, vậy em có thể đi rồi.” Thích Hán Lương nói, “Đừng cho ai biết anh tới tìm em.”
“Đương nhiên là tôi biết đạo lý này, cám ơn anh đã nhắc nhở tôi.” Trì Hải Hoan nói, “Anh tên là gì?”
Hắn là ai vậy? Rốt cuộc là ai? Là Hứa Chí Ngạn? Nhưng, thoạt trông cũng không giống như là học sinh, vậy, rốt cuộc là ai?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận