Tiểu Vương Tử đem Ác Long tiên sinh ôm vào trong ngực, hôn nhẹ khắp nơi, vô cùng thỏa mãn.
Ác Long tiên sinh cuộn tròn thân thể nằm nghiêng trong lồng ngực tiểu Vương tử, nước mắt trên mặt chưa khô, bên trong hậu huyệt còn lưu lại tinh dịch của chậm rãi chảy ra làm hắn xấu hổ, nhắm mắt tùy ý tiểu Vương tử như động vật nhỏ hôn lên môi của hắn.
“Ba ba, ta mới vừa có phải là làm cho người rất thoải mái?” Tiểu Vương tử có chút kiêu ngạo hỏi, Ác Long tiên sinh tự nhiên không muốn trả lời hắn, tiểu Vương Tử liền hôn lên đôi mắt Ác Long tiên sinh, Ác Long tiên sinh không thể làm gì khác hơn là mở mắt ra, nhìn trái nhìn phải mà nói: “Trên người có chỗ nào không thoải mái không? Độc giải sạch rồi sao?”
“Mới vừa cắm ở bên trong ba ba thật thoải mái.”
“… Ta hỏi không phải cái này.”
Tiểu Vương tử miệng lẩm bẩm: “Nếu như không phải là bởi vì trúng độc, con bây không phải đã đến Barabara quốc, sau đó vĩnh viễn không thấy được người? Ba ba, người làm sao có thể đáp ứng Kỵ Sĩ tiên sinh đem con mang đi a? Lẽ nào người không yêu con sao?”
Ác Long tiên sinh bất đắc dĩ sờ sờ tóc dính đầy mồ hôi của tiểu Vương tử: “Tiểu công chúa, ta mãi mãi cũng sẽ yêu con, chính là bởi vì yêu con, mới không thể không cho con rời đi.” Ác Long tiên sinh đem mấy câu Kỵ Sĩ tiên sinh nói thuật lại cho tiểu Vương Tử, “Tiểu công chúa, ta rất yêu con, thế nhưng ta không thể đem tình yêu này làm lý do tổn thương con.”
“Nhưng là ba ba, ta đối với ngươi yêu là vượt qua sinh mạng. Đối với ta mà nói, rời đi ngươi là so với mất đi sinh mệnh còn muốn chuyện đau khổ.” Tiểu Vương Tử một bộ dục vọng khóc biểu tình, “Ngươi nói ngươi yêu ta, nhưng là ngươi bây giờ ngạnh sinh sinh nhượng ta rời đi ngươi, làm sao không phải là đem yêu cho rằng thương tổn ta lý do.”
“Tức là rời khỏi người con có thể sống cực kỳ lâu, thế nhưng mỗi ngày đối với con đều giống như sống trong địa ngục, con sẽ không vui vẻ ngày nào, đây là điều người mong đợi sao?”
“Ba ba, người thực sự là một con ác long tàn nhẫn.”
Tiểu Vương Tử khóc lên, nước mắt trong suốt như biển rộng từng giọt rơi xuốngđiều này làm cho Ác Long tiên sinh cảm thấy tan nát cõi lòng, hắn chỉ có thể không ngừng mà hôn lên nước mắt tiểu Vương tử: “Xin lỗi tiểu công chúa, ta không nghĩ tới nhiều như vậy, xin lỗi, là ba ba làm sai, con nguyện ý tha thứ ta sao?”
Tiểu Vương Tử nức nở: “Như… Nếu như người nguyện ý cho con đánh cái mông.”
“…”
Sau đó, Ác Long tiên sinh cùng tiểu Vương Tử lại trở về sào huyệt ấm áp của bọn họ.
Sau đó, Ác Long tiên sinh để tiểu Vương Tử đánh cái mông, tuy rằng cuối cùng đánh đánh liền bắt đầu giao phối, Ác Long tiên sinh xoa eo biểu thị mình không hiểu suy nghĩ người trẻ tuổi.
Sau đó, Ác Long tiên sinh biết Kỵ Sĩ tiên sinh nói mấy câu nói đều là gạt người, tức giận đến nổi hắn suýt chút nữa thì đi mưu sát Kỵ Sĩ tiên sinh.
Sau đó, Pháp Sư tiên sinh gởi cho Ác Long tiên sinh một cái ma pháp trận, có thể để cho Ác Long tiên sinh đem tuổi thọ của mình chia cho tiểu Vương tử, Ác Long tiên sinh mới tha thứ cho Kỵ Sĩ tiên sinh.
Sau đó, giống như việc lời nói dối của Kỵ Sĩ tiên sinh không tồn tại, tiểu Vương Tử mỗi tháng vẫn là muốn đè lên Ác Long tiên sinh giao phối nhiều lần.
Sau đó, Ác Long tiên sinh thể hiện túng dục quá nhiều đối với thân thể không tốt, tiểu Vương Tử anh anh anh thể hiện người không yêu con, Ác Long tiên sinh lòng mền nhũn ký điều ước bất bình đẳng, giao phối mỗi tháng nhiều lần biến thành mỗi tuần nhiều lần.
Sau đó, giống như kết cục của tất cả truyện cổ tích, bọn họ cùng nhau trải qua cuộc sống hạnh phúc vui vẻ.
Hoàn Chính Văn!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...