Ác Linh Quốc Gia

Dịch:Hàn Phong Vũ​

Vì lộ trình tương đối xa, lại thêm gần đây ba người cũng không có chuyện gì, nên Hạ Thiên Kỳ cố ý dẫn theo Sở Mộng Kỳ và Triệu Tĩnh Thù đi chơi ven đường một lần.

Chờ tới lúc quay lại thành phố Phước Bình, đã là mười ngày sau khi hắn hoàn thành sự kiện sát hạch.

Trong lúc đó hắn có gọi một cuộc điện thoại cho Lãnh Nguyệt, có điều Lãnh Nguyệt trong điện thoại vẫn rất lãnh đạm, chỉ nói một câu nghe như không chút tình cảm, không chết là được, sau đó lại cúp điện thoại.

Đệ tam Minh Phủ bên kia vẫn luôn không có tin tức gì tới, gần đây Hạ Thiên Kỳ vẫn luôn cùng Triệu Tĩnh Thù và Sở Mộng Kỳ đi chơi, tự nhiên cũng không đi nghiên cứu thật tốt chức vị hiện tại của hắn.

Nhưng chờ bạn họ vừa mới quay về thành phố Phước Bình, Lương Nhược Vân bên kia lại gửi tin tức tới cho hắn, muốn hắn đi tới phòng hội nghị văn phòng Hoàng Kim.

Một cuộc hội nghị thuộc về quản lý cấp cao của đệ tam Minh Phủ.

Cho Triệu Tĩnh Thù và Sở Mộng Kỳ lái xe về trước, Hạ Thiên Kỳ thì lái xe tới văn phòng Hoàng Kim.

Mỗi một lần tới nơi này, Hạ Thiên Kỳ đều có một loại cảm nhận hoàn toàn mới, lần nữa thấy tòa cao ốc tựa trưng cho Minh Phủ này, Hạ Thiên Kỳ có thể cảm nhận được rõ ràng quỷ vực bao phủ bên ngoài.

Đón thang máy lên tới tầng cao nhất, sau đó lại thông qua một tầng thang lầu, cửa lớn của phòng hội nghị cũng không đóng, cho nên thứ đầu tiên hắn thấy chính là Lương Nhược Vân và Ngô Địch đang ngồi bên trong.

Trừ hai người bọn họ ra, còn có một người đàn ông ăn mặc quái dị, trên mặt mang một cái mặt nạ đen.

Với người đàn ông mặt nạ đen này, ít nhiều gì Hạ Thiên Kỳ có chút lý giải thông qua Mộc Tử Hi, biết người này ở trong đệ tam Minh Phủ trên danh nghĩa, hoàn toàn không tham dự, cũng không can thiệp quyết định của Lương Nhược Vân, âm thầm hành động không ai biết có mục đích gì không thể cho ai biết.


Lúc Hạ Thiên Kỳ nhìn về phía người đàn ông mặt nạ, trong mắt người đàn ông mặt nạ nhìn Hạ Thiên Kỳ lộ ra tinh quang, khuôn mặt giấu dưới lớp mặt nạ, nhìn không ra biểu tình lúc này của hắn, chỉ là nghe hắn âm đương quái khí* nói:

*Âm dương quái khí: nghĩa đen kà khí quái lạ trong trời đất, nghĩa bóng chỉ những người lời lẽ, cử chỉ quái đản, kỳ lạ hoặc lời nói, thái độ không chân thành, khiến người ta đoán không ra. (Internet)

"Quản lý Hạ, không tệ, thật không tệ."

Hạ Thiên Kỳ không để ý tới hắn, mà là ngồi xuống bên cạnh Ngô Địch theo động tác ra hiệu của Lương Nhược Vân.

"Tốc độ tiến bộ của thằng nhóc chú mày quả thực tiến triển cực nhanh, không nghĩ tới đột phá cấp ác quỷ nhanh như vậy, hơn nữa... Còn không phải là cấp nhập môn."

Không biết là vì chức vị của Hạ Thiên Kỳ tăng lên, đã có thể ngồi ngang hàng với gã, hay vì Hạ Thiên Kỳ tăng lên trên thực lực, nói chung lần này lời nói của Ngô Địch với Hạ Thiên Kỳ, rõ ràng không giống trước kia là không chút kiêng kỵ nào.

"Nếu không có sự giúp đỡ và hướng dẫn của anh, tôi không thể nào tiến bộ nhanh như vậy, mà sớm đã mất mạng rồi."

Hạ Thiên Kỳ cũng không vì thực lực tăng lên, mà cố tình tìm bãi ra vẻ tự cao tự đại với Ngô Địch, với Ngô Địch, hắn vẫn tôn trọng như trước kia.

"Ha ha, những thứ này đều không có gì."

Ngô Địch rất hài lòng với thái độ của Hạ Thiên Kỳ, nhìn về phía người đàn ông mặt nạ đen và Lương Nhược Vân bày ra bộ dạng đắc ý, kiểu đây là đệ tử của ta, rất tự hào về tiến bộ của Hạ Thiên Kỳ.

Với chuyện này, người đàn ông mặt nạ đen không thèm để ý chút nào, lại lại Lương Nhược Vân liếc Ngô Địch một cái trắng mắt nói:


"Nếu anh còn không đặt tâm tư trên nâng cao thực lực, tới đệ nhị vực lăn lộn nhiều một chút, mà là ngày ngày sống an nhàn ở nơi này như đại gia, không bao lâu nữa sẽ bị vượt qua."

"Vượt qua thì vượt qua, tôi cũng hy vọng tên nhóc này nhanh chóng vượt qua tôi đi, có điều sợ là bây giờ cũng không xê xích gì nhiều."

Ngô Địch cũng không thèm để ý tới lời nói của Lương Nhược Vân, vì đây rõ ràng là Lương Nhược Vân đang khiêu khích hắn tới đệ nhị vực nhiều một chút.

"Được rồi, chúng ta trở lại chuyện chính."

Lương Nhược Vân không tiếp tục nói chuyện phiếm, lúc này vẻ mặt đột nhiên nghiêm túc, nói với mấy người Hạ Thiên Kỳ:

"Hôm nay gọi mọi người đến đây, muốn nói gồm ba sự kiện.

Chuyện thứ nhất, là quản lý cấp cao sẽ bổ sung một thành viên mới nữa, Hạ Thiên Kỳ.

Chuyện thứ hai, là ngày kia tôi sẽ tham dự sát hạch giám đốc, thoát ly khỏi đệ tam Minh Phủ hiện thực.

Chuyện thứ ba, là vấn đề trả lại quyền nắm giữ đệ tam Minh Phủ."

Nghe Lương Nhược Vân nói ba sự kiện này, người đàn ông mặt nạ đen trầm tư không nói, vẻ mặt Hạ Thiên Kỳ rất là ngoài ý muốn, còn Ngô Địch thì tức khắc kêu ai một tiếng:

"Đừng mà, trước đó không phải cô nói còn phải mấy ngày nữa mới đi sao, vì sao mà mới ngày mốt đã phải đi rồi? Cô đi chúng tôi phải làm sao bây giờ, đệ tam Minh Phủ cũng làm sao bây giờ, tôi lại không quản nổi được, một con bạch nhãn lang* bên kia cũng sẽ không quản, còn dư lại tên nhóc này mới tấn chức không được mấy ngày."


*Bạch nhãn lang (白眼狼) — hình dung người vô tình vô nghĩa, tâm địa hung ác, vong ân phụ nghĩa. (Internet)

"Nếu không phải quản lý cấp cao trì hoãn không có người mới gia nhập, tôi đã đi từ nửa năm trước rồi.

Chuyện có thể làm, tôi đã cố gắng làm, đây là một chuyện cuối cùng tôi có thể làm cho đệ tam Minh Phủ, còn như sau khi tôi rời đi, đệ tam Minh Phủ sẽ như thế nào, chỉ có thể nhìn chính các anh."

Ngữ khí Lương Nhược Vân rất kiên định, có thể thể cô đã sớm có thực lực giám đốc, là đang chờ quản lý cấp cao kế tiếp tấn chức, nên mới trì hoãn không rời đi.

"Rời đi sớm một chút là chuyện tốt, dù sao loại này như chúng ta, ở lại hiện thực chỉ là thoải mái một chút trước mắt mà thôi, hoàn toàn không nhận được bất kỳ phần thưởng nào.

Hơn nữa không bao lâu, ngày tốt đẹp của hiện thực sẽ chấm dứt, đến lúc đó không còn sức mạnh, ngay cả chết cũng không biết chết thế nào."

Mặt nạ đen cười lạnh một tiếng, nhưng vẫn tán thành quyết định của Lương Nhược Vân, ngược lại âm thầm chế nhạo sự ngây thơ của Ngô Địch.

Vì Hạ Thiên Kỳ mới trở thành quản lý cấp cao, nên không quá rõ ràng tình huống bên trong, vì vật trực tiếp đặt câu hỏi:

"Lời ông vừa nói kia là có ý gì?"

"Rất dễ hiểu, là không bao lâu nữa, toàn bộ nhân viên của Minh Phủ đều sẽ bị cưỡng chế trục xuất khỏi các đại hiện thực, đi vào đệ nhị vực."

Mặt nạ đen nói xong, lại nở nụ cười khiến Hạ Thiên Kỳ tức giận.

"Vì sao?" Hạ Thiên Kỳ lại hỏi.

"Không có vì sao, đây là thông tin từ phía trên lan truyền, có điều cũng không có thời gian cụ thể."

Ngô Địch mặt ủ mày ê nói.


Hạ Thiên Kỳ nghe xong trong lòng có chút khiếp sợ, có điều cũng không tiếp tục hỏi thêm gì, định sau khi hội nghị kết thúc, sẽ một mình tìm Ngô Địch.

"Hai chuyện trước tôi đều đã nói xong, bây giờ còn một chuyện cuối cùng cần phải giải quyết.

Vấn đề trả lại quyền nắm giữ Minh Phủ, mọi người ai có thể đảm nhiệm?"

Nghe Lương Nhược Vân lại lặp lại một lần nữa, ba người Hạ Thiên Kỳ đều như có điều suy nghĩ, có điều có thể nhìn ra, ngoài Hạ Thiên Kỳ là không hiểu người nắm quyền là gì ra, trong đáy lòng hai người khác đều là không muốn tiếp nhận.

"Dù sao tôi là không muốn, đệ tam Minh Phủ không liên quan gì tới tôi." Mặt nạ đen nói rất tùy ý, thật sự trong đáy lòng hắn cũng không cảm thấy nơi này có quan hệ gì với hắn.

Còn Ngô Địch thì cũng tỏ thái độ nói:

"Sau khi cô rời đi, tôi sẽ ở lại đệ nhị vực trường kỳ, sẽ rất ít quay về. Hơn nữa, cô cũng biết tính cách của tôi, hoàn toàn không thích hợp làm người nắm quyền quản lý đệ tam Minh Phủ."

Hai người lão luyện trước mặt liên tục bày tỏ thái độ không tiếp nhận, Hạ Thiên Kỳ tức khắc có chút bối rối, hỏi vội:

"Người nắm quyền này rốt cuộc có ích lợi gì, nếu tiếp nhận thì có ích lợi gì, lại có chỗ có hại gì?"

Dựa theo suy nghĩ ban đầu của Lương Nhược Vân, có khả năng tấn chức lên quản lý cấp cao nhất chắc là Mộc Tử Hi, sau khi cô rời đi, thì sẽ giao lại quyền nắm giữ cho Mộc Tử Hi.

Kết quả Mộc Tử Hi đột nhiên rời đi, bỏ qua cơ hội trở thành quản lý cấp cao, vì vậy cô mới thay đổi kế hoạch, quyết dinh rời đi sớm.

Vì người có tiềm chất trở thành quản lý cấp cao nhất là Lãnh Nguyệt, nhưng về phương diện này Lãnh Nguyệt còn không bằng mặt nạ đen, cũng tuyệt đối không thể nào tiếp nhận cái chức này.

Lúc này Ngô Địch và mặt nạ đen đều lần lượt bày tỏ thái độ không tiếp nhận, như vậy cô cũng chỉ có thể kỳ vọng Hạ Thiên Kỳ có thể tiếp nhận.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui