Hoàng Thanh đi theo phía sau Hạ Thiên Kỳ, giống như một tên đàn em đi theo lãnh đạo tuần tra vậy, ánh mắt một mực bất ổn quan sát Hạ Thiên Kỳ, cuối cùng lại cảm thấy được đối phương kể từ khi cùng hắn đi vào nơi này cho đến sau đó thì dường như cũng đã thay đổi thành người khác, cả người cũng giống như một pho tượng sát thần, toàn thân bao phủ sát khí lạnh lẽo.
Lúc này cũng khiến cho gã ta đến ngay cả hít thở cũng trở nên cẩn thận từng li từng tí, chỉ lo lắng hít thở nặng hơn một chút sẽ dẫn đến cơn tức giận của Hạ Thiên Kỳ.
Tiểu khu Triệu Lân, đều là do nhiều tòa chung cư hợp lại tạo thành một tiểu khu dân cư, cho nên bên trong tầng lầu cũng không có lắp đặt thang máy, Hạ Thiên Kỳ đi ở phía trước nhất, phía sau thì có Hoàng Thanh và hai gã quản lý kia đi theo.
Chờ đến khi bọn hắn đến tầng hai, vừa đúng lúc nhìn thấy hai gã quản lý từ trong một gian phòng ở đó hùng hùng hổ hổ đi đến, trên tay một gã trong số đó lại kéo theo một đứa nhỏ đã tắc thở buông thõng xuống.
Đứa nhỏ mở to ánh mắt vô tội, trên khuôn mặt máu me nhầy nhụa tràn ngập tử khí, phần miệng giống như bị miễn cưỡng xé rách ra, môi vẫy ra bên ngoài, giống như một miếng thịt bám lấy mối nối ở trên mặt.
"Đám nhãi con không biết điều này, cả một đám quả thật ầm ĩ đến chết người, chờ cho chuyện này qua đi, bố mày nhất định sẽ bẻ đầu của bọn bây xuống làm cầu đá! Thật sự là tức chết bố mày..."
"Hoàng lão đại."
Hai gã quản lý kéo thi thể của đứa nhỏ kia đang lớn tiếng mắng chửi đi ra ngoài, đợi đến sau khi nhìn thấy Hoàng Thanh thì lập tức ngừng mắng chửi, vội vàng đánh tiếng tiếp đón cung kính.
Lại lần nữa nghe được cái danh hiệu "Hoàng lão đại" này, Hoàng Thanh không khỏi nhướng chân mày lên một cái, tiếp theo liếc mắt nhìn Hạ Thiên Kỳ một cái có phần lo lắng không yên, cũng may mà Hạ Thiên Kỳ chưa từng có bất cứ phản ứng nào, gã ta mới nhẹ nhàng thở ra rồi nói:
"Bọn bây không ở trong phòng canh giữ mấy đưa nhỏ kia đi, còn chạy đến đây để làm cái gì!"
"Hoàng lão đại, anh không biết là mấy đứa nhãi con này có bao nhiêu ầm ĩ đâu, cả một đám đều gào khóc kêu cha gọi mẹ, vừa phiền phức lại vừa ồn ào, thật sự khiến cho cái đầu của hai người bọn em muốn nổ tung.
Thằng nhãi con đã chết này lại càng to gan lớn mật, lại dám xem những gì em nói ra giống như nước đổ lá môn, vì vậy lập tức bị em thẳng tay xé nát miệng ra.
Nên bây giờ bọn em mới lôi thi thể mang ra bên ngoài ném đi, thuận tiện cũng cho cái đầu mình yên tĩnh lại một chút."
"Mấy đứa nhỏ này đều được chuẩn bị để làm mồi nhử con quỷ vật kia, ai cho bọn bây tùy tiện giết chết!"
Hoàng Thanh có vẻ có chút tức giận, thấy thế, một gã quản lý trẻ tuổi đội mũ lưỡi trai trong số đó vội vàng giải thích lý do nói:
"Hoàng lão đại bớt giận, bọn em cũng chỉ là muốn giết gà dọa khỉ, để cho mấy thằng nhãi con không biết điều kia yên tĩnh trong chốc lát.
Ngoài ra, những đứa nhỏ lớn lớn giống như vậy còn có rất nhiều, cũng đủ để cho con quỷ vật kia ăn trong một chốc lát.
Về điểm này thì Hoàng lão đại cứ yên tâm, em đây dám đem cái mạng nhỏ này ra đảm bảo."
Hạ Thiên Kỳ nhìn thoáng qua gã quản lý trẻ tuổi có bộ dạng người bắt chước chó kia, lại nhìn thoáng qua đứa nhỏ chết không nhắm mắt kia, sau đó hắn đột nhiên mở miệng ra lệnh:
"Cho các người thời gian năm phút, mang toàn bộ mấy đứa nhỏ bị giết chết mang đến nơi này, còn nữa, gọi cho toàn bộ quản lý đang có mặt tập trung lại ở nơi này!"
"Hoàng lão đại..."
"Nhanh đi! Tai bọn bây điếc hết rồi hay sao!"
Nhìn thấy hai gã đàn em còn đang suy đoán thân phận của Hạ Thiên Kỳ, Hoàng Thanh nhất thời chỉ thẳng vào bọn chúng mắng chửi cực kỳ khó chịu.
Hai gã quản lý bị Hoàng Thanh quát sợ đến mức run cầm cập một trận, cũng không dám tiếp tục chậm chạp thêm nữa, vội vàng chạy lên lầu bước nhanh đi, bắt đầu liên lạc với mấy gã quản lý khác đang ở dưới tầng triệt.
Nam phút sau đó, toàn bộ quản lý tụ họp lại ở tầng hai, đồng thời bọn họ cũng mang theo mười hai thi thể của mấy đứa nhỏ bị giết trước đó.
Hiển nhiên là mấy đứa nhỏ này đều là do đám súc sinh này giết chết vừa mới nãy.
Tính cả hai gã đi theo ở phía sau lưng Hoàng Thanh, tổng cộng có mười gã quản lý ở đây.
Trong đó đàn ông chiếm một phần lớn nhất, có tám người, còn như phụ nữ thì chỉ có hai người.
"Hạ anh em, bọn chúng đều đã tập trung đông đủ rồi, không biết anh còn có gì căn dặn nữa hay không?"
Hoàng Thanh nhìn thấy người cũng đã tập trung đông đủ rồi, nhưng Hạ Thiên Kỳ chẳng qua là chỉ nhìn bọn họ mà không nói một lời nào, điều này khiến cho gã nhịn không được mà nỏi một câu.
"Không có gì để dặn dò, ở nơi này không có chuyện gì của các người, đi ra bên ngoài chờ, đợi sau khi sự kiện lần này kết thúc, tôi còn có việc tìm đến các người."
Hoàng Thanh không biết trong cái đầu của Hạ Thiên Kỳ rốt cuộc đang muốn làm cái gì, nhưng mà trong một cái thế giới kẻ mạnh làm vua này, một lời của Hạ Thiên Kỳ nói ra đó chính là thánh chỉ, tuyệt nhiên không cho phép hắn đi nghi ngờ chất vấn.
"Vị này chính là nhị đương gia của quảng trường Quang Ảnh chúng ta, bọn bây có thể xưng hô với anh ta là Hạ giám đốc, là anh em tốt nhất của lão đại chúng ta."
Hoàng thanh giới thiệu đến cuối cùng, vẫn còn cố tình đem hai chữ "anh em" cuối cùng đó nhấn mạnh thêm vài phần.
Cả mười gã quản lý ở đó sau khi biết được Hạ Thiên Kỳ dĩ nhiên chính là một kẻ mạnh của cấp bậc giám đốc, cả một đám đều mở to hai mắt vô cùng kinh hoàng. hiển hiên là không nghĩ đến một người tuổi còn trẻ, đứng ở trước mặt bọn họ đây, rốt cuộc lại đáng sợ đến như vậy.
"Được rồi, tôi không muốn nói nhiều lời vô nghĩa thêm nữa, kế tiếp tôi sẽ dùng quỷ vực bao phủ hết tòa chung cư này, cho nên các người có thể rời đi rồi."
Nói xong một câu hàm ý không được phép nghi ngờ, Hạ Thiên Kỳ lại trực tiếp phóng ra quỷ vực của hắn, mặc dù quỷ vực của hắn ở khu vực thứ hai bị nén lại nghiêm trọng, đã không có cách nào giống như trong hiện thực như vậy nữa, đủ để bao trùm hết cả một khu vực thành phố, nhưng nếu như chỉ vẻn vẹn bao trùm một tòa chung cư, thì với sức mạnh lúc này của Hạ Thiên Kỳ vẫn không khó để làm được.
Quỷ vực tản ra vô thanh vô tức, chỉ trong một chớp mắt tình hình bên trong toàn bộ tòa chung cư lập tức bị Hạ Thiên Kỳ thu hết vào trong đáy mắt.
Hắn nhìn thấy được những đứa bé bị nhốt lại trong phòng đang gào khóc kêu cha gọi mẹ kia, tất nhiên cũng thấy được những vết máu nhuộm đỏ trên người của bọn nhỏ.
Không hề nghi ngờ, những vết máu kia đều là trong lúc bọn nhỏ bị bị nắm lấy lôi đến đó, cha mẹ của bọn nhỏ vì bảo vệ bọn nhỏ mà chịu bị giết chết đi để lại.
Trong số đó không những bao gồm cả tình yêu của bọn họ với những đứa nhỏ, lại thêm bao gồm cả oán hận với những kẻ này, hay thậm chí là tuyệt vọng với cả thế giới này.
Chờ sau khi mười quản lý kia rời khỏi, Hạ Thiên Kỳ lại tìm một gian phòng ở gần đây đi vào bên trong.
Gian nhà chung cư này có lẽ khoảng hơn một trăm mét, có ba phòng với một phòng làm việc, cánh cửa của ba gian phòng ngủ trong đó đều bị khóa chặt, xuyên qua cánh cửa có thể nghe được có tiếng trẻ em đang kêu khóc không ngừng.
"Hiện tại quỷ vực của tôi đã bao phủ toàn bộ tòa chung cư này, một khi nữ quỷ kia lẻn vào đây, tôi có thể cảm ứng được sự tồn tại của nó ngay lập tức."
"Hạ anh em tuổi còn trẻ mà đã trưởng thành được đến mức như thế này, thật sự là lợi hại. Chắc chắn về sau này còn có rất nhiều khả năng có thể tiến vào cấp bậc giám đốc cấp cao."
Hoàng Thanh nói những lời này cũng không phải là cố tình nói cho Hạ Thiên Kỳ nghe được, mà là thật sự cảm thấy đúng như vậy.
Dù sao đi nữa thì nhìn qua dáng vẻ này của Hạ Thiên Kỳ, thì cũng chỉ mới hơn hai mươi tuổi.
Một người như thế này có thể bước vào cấp bậc rất cao nữa hay không, sau này cố gắng là một mặt, gặp được hoàn cảnh tốt là một mặt nữa, nhưng mà thiên bẩm cũng chính là một phần không thể thiếu trong số đó.
Người có thuật pháp có thiên bẩm khác nhau, người có quỷ vật thể chất cũng vậy.
Giống như trong số người có thuật pháp, thì lấy Khí thuật sư làm thiên bẩm cực mạnh, Chú thuật sư là thứ hai. Đương nhiên cũng có tồn tại loại Phụ ma sư này có thiên phú tương đối đặc thù, nếu như trưởng thành thêm nữa, giai đoạn sau này sức mạnh sẽ lại càng thêm mạnh mẽ tiến cao hơn so với những đồng cấp khác.
Dù sao đi nữa thì tự phụ ma cho bản thân, chẳng khác nào là đang dưới điều kiện tiên quyết là sức mạnh vốn có, lại một lần nữa có thể tăng lên cao, đồng cấp ở phía dưới tự nhiên là khó mà chiến thắng được.
Mà ở giữa quỷ vật thể chất, Quỷ vương thể chất chính là cực mạnh, Ác linh thể chất đứng thứ hai, tiếp theo còn lại là Lệ quỷ thể chất, Quỷ hồn thể chất vân vân...
Trong số đó thì Quỷ vương thể chất yêu cầu về sau này gặp hoàn cảnh tốt, mà Ác linh thể chất nói về thiên bẩm giống như là cực mạnh trong số toàn bộ thể chất còn lại, mấu chốt trưởng thành chính là cấp bậc Ác quỳ.
Nếu như sau này có hội thăng cấp lên làm Quỷ vương thể chất, như vậy thì bước vào cấp bậc Quỷ vương thì tuyệt đối có khả năng.
Mà giống như Lệ quỷ thể chất, hoặc Quỷ hồn thể chất, có một cái giới hạn cuối cùng đó chính là cấp bậc Lệ quỷ, một cái còn lại là cấp bậc Quỷ mị. Yêu cầu phải có cơ duyên rất lớn mới có thể trưởng thành đến một cấp độ cao hơn nữa, nếu không thì cho dù sức mạnh có bước vào đến cấp bậc Ác quỷ, nhưng bởi vì khác biệt của thiên bẩm, thì người yếu đuối về sức mạnh cũng sẽ có thiên phú tương đối mạnh mẽ.
Mà Oan hồn thể chất giống như Sở Mộng Kỳ có được, thì cũng là một kẻ ngoại tộc trong số đó, không những có được năng lực thiên bẩm, lại thêm có được Chú thuật cấm kỵ, cũng giống như là đại biểu của thiên bẩm cực tốt.
Mà Quỷ hồn thể chất giống như Hoàng Thanh có, có thể nói chính là một loại thể chất rác rưởi nhất, mặc dù gã hiện tại đã tiến nhập đến cấp bậc Ác quỷ, nhưng mà bởi vì năng lực thiên bẩm thua kém hơn những người khác, lại không có Quỷ vương tàn chi* có khả năng dung hợp, cho nên sức mạnh rất khó để lại lần nữa tiến thêm một bước.
*Quỷ vương tàn chi: phần tay chân còn sót lại của Quỷ vương.
Dù sao đi nữa thì chỉ dựa vào quỷ khí tích lũy trong cơ thể, chính là không có biện pháp nào đạt được biến đổi về chất thực sự.
Nghe được câu tán thưởng của Hoàng Thanh, Hạ Thiên Kỳ chẳng qua cũng chỉ là cười cười lạnh lùng, thoại lý hữu thoại* mà nói:
*Thoại lý hữu thoại: trong lời nói có ẩn ý.
"Hoàng lão ca nếu như có thể tiếp tục sống sót lâu hơn nữa nữa, thì có lẽ bước vào cấp độ của giám đốc cũng không phải là vấn đề hóc búa gì."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...