👩💻: hình kích thích là biết nội dung chương này sao luôn 😌
♥︎
Jeon Jungkook thức giấc từ lúc hừng đông, khi mặt trời vừa ló dạng và len lỏi từng tia sáng vào góc phòng. Như mọi ngày, cậu sẽ xoay người vài cái, phải nướng thêm lúc nữa mới chịu rời giường.
Tấm chăn vốn rộng rãi, sao nay lại chật chội quá vậy?
Một mắt vừa hé ra, lập tức chính chủ giật mình choàng tỉnh. Còn bất cẩn va đầu vào tủ cạnh giường, khiến 'quả dừa xiêm' mọc thêm một cục u nhỏ xíu.
"Aish..." Jungkook khổ sở ôm đầu, lại cẩn trọng lùi người về sau, miệng mồm cứ hướng hắn lắp bắp: "Taehyung... Anh..."
Taehyung vẫn còn mơ màng, cũng vì cậu mà buộc phải tỉnh giấc. Nhưng hắn không chút hoảng loạn, ngược lại còn vô cùng bình thản: "Em tỉnh rồi à?"
Lập tức chọc người kia hoảng đến phát ngượng. Gương mặt trắng hồng sớm đã biến thành quả cà chua chín.
"Tối qua, em... Taehyung, em..."
"Tối qua em làm sao?" Hắn vẫn thản nhiên nhướn mày.
Mà Kim Taehyung càng bình thản bao nhiêu, thì Jeon Jungkook chỉ càng thêm cuống quýt bấy nhiêu. Cậu cúi đầu, lí nhí: "Em xin lỗi... Tại tối qua mệt quá nên em ngủ quên mất..."
Taehyung vẫn bình thản như vậy, thậm chí còn xoay người, nghiêng đầu khẽ cười: "Không sao mà. Dù gì mình cũng là vợ chồng, em đừng quá đặt nặng chuyện này."
Hai từ 'vợ chồng', bây giờ mới thấy nặng nề đến vậy.
Jungkook bối rối nhìn hắn, có vẻ đây là lần đầu cậu cùng hắn nằm chung giường. Thậm chí còn đắp chung chăn, nằm chung gối. Nếu nói không có cảm giác gì thì chính là dối lòng rồi...
Nhưng còn old.winterbear thì thế nào đây? Cậu đã nhận lời ngoại tình với người ta, nay đột ngột bỏ xó để trở về với chồng thì thử hỏi có phải khốn nạn quá rồi không?
"Em đang nghĩ gì vậy?" Giọng nói trầm đục từ hắn đã cắt phựt đi dòng suy nghĩ miên man của cậu.
Jungkook rối rắm nhìn hắn, lại lúng túng rõ rệt khi người kia vươn tới kéo cậu vào lòng.
"Anh hôm nay không đi làm ạ?" Nằm gọn trong vòm ngực hắn, nhịp tim cậu càng loạn xạ.
Taehyung hôn lên chỗ u vừa nãy, thoải mái ôm gọn tấm thân nhỏ trong vòng tay, giọng hãy còn ngái ngủ: "Hôm nay là ngày nghỉ. Em muốn chồng mình đi làm nhiều đến vậy à?"
"Không... Không đâu ạ." Jungkook hệt như chột dạ, liên tục lắp bắp: "Tại em quên mất..."
Mùi pheromone sớm mai, luôn là những dư vị dễ kích tình nhất.
Taehyung ôm siết eo cậu, chiếc mũi cao chạm khẽ bả vai mềm mại, rồi dịu dàng hôn lấy nó.
"Taehyung..." Jungkook biết hắn bị mùi pheromone dẫn dụ liền rụt người khẽ gọi, bàn tay cũng vụng về đưa lên che cổ, lập tức bị hắn bắt lại.
"Anh sẽ không làm bậy." Taehyung nói chắc nịch, vẫn tiếp tục mơn trớn nơi cần cổ, bàn tay cũng phủ lên vùng bụng trắng mềm bên trong lớp áo bằng những cái chạm khẽ.
"Em thơm quá." Hắn ghé tai thủ thỉ, lại luồn tay chạm lên từng mảng da thịt nhẵn nhụi. Môi mỏng tìm đến, hôn lên vành tai.
"Dừng lại đi anh..." Jungkook khổ sở níu tay hắn, hơi thở sớm đã gấp gáp vì mùi pheromone nồng nặc: "Em không còn nhiều thuốc nữa..."
"Vậy em ngưng đi." Hắn dứt khoát bóp phần thịt mềm phía trước, vồ đến liếm nhẹ cánh môi: "Sau này đừng dùng thuốc nữa."
"Nhưng... a... nếu không dùng sẽ... không hay lắm..."
"Nhưng anh cũng không muốn vào tù vì tội cấp thuốc trái phép cho Omega đâu." Taehyung hôn rải rác lên mặt cậu, hơi thở gấp lại, bàn tay mỗi lúc đều nóng rát rõ rệt.
Hắn vật cậu nằm dài trên nệm, chiếc áo thun trắng cũng bị kéo cao đến cần cổ. Taehyung cúi người, hôn lên đầu nhũ hồng hào cứng cáp.
"Ưmm... dừng lại... Taehyung dừng lại..."
Jungkook càng gắng sức đẩy ra, hắn càng vồ đến hôn lên. Thậm chí còn ấn nhẹ khiến cậu phải khổ sở kìm lại thanh âm nỉ non trời ban từ cuống họng.
Mùi pheromone nồng nặc làm cổ họng vốn khô khốc, nay lại thêm bỏng rát. Taehyung dời vị trí hôn, trực tiếp cướp lấy môi cậu.
Hắn hôn, đây là lần thứ hai cùng cậu hôn môi đúng nghĩa.
Quấn lấy chiếc lưỡi ẩm ướt, Taehyung thuần thục đến khó tin. Hơi thở đã gấp, hắn còn vờn cậu đến đầu óc mụ mị. Jungkook khóc không được, chỉ ấm ức cuộn tay đánh vào lồng ngực tỏ ý trách cứ. Ấy vậy mà Taehyung không nổi giận, ngược lại còn khẽ cười nắm lấy tay cậu. Một tay chống đỡ xuống nệm, tay còn lại dịu dàng bao lấy từng đốt tay đỏ hỏn.
Vừa phát hiện phía dưới ướt át, Jungkook liền lúng túng đẩy hắn ra. Mò mẫm trên tủ đầu giường lọ thuốc, lập tức bị hắn hất văng đi.
Taehyung miết lấy cái cằm nhỏ, trực tiếp ấn người xuống nệm. Âm tiết trầm thấp, có vẻ như hắn chỉ muốn cậu nghe được: "Từ giờ về sau anh cấm em, không cho em dùng thuốc nữa."
Jungkook khổ sở thở dốc, tay chân run rẩy co quắp lại vì bị kích thích, nhất thời không nói được, chỉ biết co cuộn người lại.
Kì phát tình đến rồi.
Lại còn vào sớm mai.
Thậm chí là với một Omega chưa từng làm tình cũng như kết đôi như cậu thì kì phát tình càng trở nên hung tợn gấp bội.
Jungkook mạnh tay đẩy hắn đi, cố với người tới tấm chăn, tay còn lại cũng đưa vào đũng quần, vuốt lấy thứ hãy còn run rẩy.
Taehyung kéo người, đặt cậu gọn dưới thân mình. Vẫn dáng vẻ điềm đạm, tiếp tục chơi mèo vờn chuột đẩy cậu đến tột cùng của kích thích.
Jungkook mạnh tay đẩy hắn, thậm chí còn tát cho người kia một cái. Cậu nghiến răng, nói như rít lên: "Cút... Anh cút ra..."
Lần đầu tiên Jungkook đuổi hắn đi. Hơn nữa còn tát vào mặt hắn.
Omega trong kì phát tình luôn dễ nổi điên, huống chi còn bị kích thích vào sáng sớm, hiển nhiên sẽ không giữ được bình tĩnh với đối phương như lúc tỉnh táo.
Và Alpha cũng vậy.
Hoặc thậm chí còn hơn thế nữa.
Taehyung lĩnh trọn một tát, vẫn giữ nguyên vẻ ổn định vồ đến, lần này mạnh mẽ hơn lần trước. Bàn tay trực tiếp cầm chặt nam căn của cậu trong lòng, dùng sức bóp mạnh.
"A a... Taehyung anh... Hức... Anh..." Jungkook giật thót người, bàn tay run run bấu vào cổ tay hắn, hằn lên đó một vết cấu sâu ngoắm. Toàn thân run rẩy, đến chân cũng bất lực nghe theo sự sắp đặt của hắn mà kéo căng ra.
Taehyung chen người vào giữa, liên tục mơn trớn vành tai nóng ran cùng gò má ửng hồng, tốc độ tay lên xuống, một lúc sau liền buộc cậu phải cong người, xuất đầy dòng dịch lỏng trắng đục ra ngoài. Jungkook hé môi thở dốc, cả người đều run đến lợi hại.
Kim Taehyung càng nhìn, càng không có đủ nhẫn nại để kiểm soát pheromone. Cứ mặc cho mùi pheromone nồng nặc lan ra khắp phòng, tay hắn mạnh mẽ kéo rách cả chiếc áo ngủ yếu ớt.
Đôi mắt đỏ hoe nhìn chăm chăm vào phong thái cởi đồ của hắn, Jungkook gắng sức vùng vẫy giữa những thớ vải rách tươm mà hắn đã xé từ y phục cậu. Kinh hoàng hơn chỉ với một đỉnh, lập tức khiến Jungkook như chết trân tại chỗ.
Thứ cứng cáp đặt trước hậu huyệt, không biết tự lúc nào đã lấp đến tận cùng.
"A hah a a... Đừng... Đừng đẩy..." Cả thân thể yếu ớt đều run lên bần bật, kèm theo đó là những giọt nước mắt nóng hổi, Jungkook bật khóc, nức nở bấu vào vai hắn.
Taehyung mạnh mẽ đóng thẳng, cánh tay chống đỡ cũng nổi đầy gân xanh. Hắn dịu dàng hôn xuống, bất ngờ bị cậu thẳng tay đẩy ra. Jungkook nấc nghẹn trong cổ họng, tay chân đều run lên lẩy bẩy: "Dừng lại... Hức... Dừng lại..."
Taehyung sốt ruột lau nước mắt cho cậu, lẳng lặng cúi người hôn lên gò má ửng đỏ, lần nữa bị cậu yếu ớt đẩy đi. Jungkook nức nở, cắn môi tới bật máu: "Anh đã nói... sẽ không làm bậy..."
Taehyung không đáp, thân dưới còn chậm rãi di chuyển, càng khiến tiểu Omega thêm phần ấm ức.
"Anh lừa đảo..." Bàn tay trắng hồng đánh lên vòm ngực lớn, Jungkook ấm ức mắng: "Anh gạt em..."
"Anh không cố ý gạt em."
"Anh cướp mất đời em... Kim Taehyung là đồ lừa đảo..."
Nhìn vợ mình ấm ức, hắn chỉ thấy buồn cười.
Rõ ràng cậu là vợ hợp pháp của hắn, mà lại nói cứ như hắn là tên Alpha ất ơ nào đã dùng thủ đoạn đê hèn để cướp đời cậu, thật làm hắn vừa thương cũng vừa giận.
Taehyung cúi người, hôn lên bầu má phúng phính rồi rê dài đến chóp mũi đỏ ửng, cuốn lấy cánh môi mềm, thân dưới thận trọng đưa đẩy.
"Anh xin lỗi, là anh không kiềm chế được." Giọng hắn trầm ấm, vừa thủ thỉ xong lại hôn vành tai cậu, tiếp đó là gò má, Taehyung đặt lên môi cậu nụ hôn sâu.
Bàn tay tinh tế kéo gối đặt phía dưới phần hông, bợ đỡ hai bên mới tiếp tục đưa đẩy.
Lực đẩy của Alpha khi làm tình, luôn được ví von giống những thứ kinh hoàng nhất với các Omega lần đầu nếm trải.
Và Jungkook không phải ngoại lệ.
Chỉ sau vài phút nhẹ nhàng dẫn dắt, Taehyung níu lấy cánh hông mềm nhũn, đồng thời kéo cao hai chân cậu, mạnh mẽ đâm rút.
"A a..." Jungkook bất ngờ ghì chặt lấy hắn thở dốc, cổ họng bỏng rát lại bắt đầu khóc lóc van xin: "A anh... anh ơi... anh ơi chậm lại... a hức Taehyung chậm lại..."
Hai chân khép chặt, cả người gần như bị bẻ gập, nhưng hậu huyệt vẫn không ngừng thít chặt dẫu cho chính chủ đã khóc cạn nước mắt. Jungkook khổ sở níu lấy ga giường, chỉ biết mếu máo nghe theo sự sắp đặt của hắn.
Taehyung mạnh mẽ đưa đẩy, mỗi lần đóng chặt đều cảm thấy như đi vào cõi tiên, sung sướng khôn tả. Dù hắn không muốn làm cậu khóc, nhưng đã không thể ngăn bản năng mà đỉnh đến nơi sâu nhất rồi vương đầy kết tinh trong đó. Đồng thời Jungkook cũng bị o ép đến mức phải bắn ra, vẫn còn khó khăn trong việc hít thở.
Taehyung bấy giờ mới phát hiện, rằng hắn và cậu đã quan hệ không an toàn.
Hậu huyệt sưng đỏ nhiễu đầy dịch trắng, bắp đùi nõn nã lại như mời gọi hắn tiếp tục phạm tội. Jungkook nằm trên giường thở dốc, cậu rõ biết kì phát tình không phải thứ ngắn ngủi nên cậu có thể chắc chắn rằng hắn sẽ không chỉ dừng lại ở đây.
Tiếng cao su bị xé rách, vừa mới nghĩ xong, thứ kia đã một lượt đóng thẳng vào thân cậu.
"Anh... ức-" Rên rỉ cũng không kịp.
Taehyung dần mất kiểm soát vì không thể đánh dấu, tay với lấy chiếc vòng trong tủ đeo vào cho cậu. Hơi thở đặc sệt, kèm theo đó là mùi pheromone ngày càng nồng hơn, Taehyung cúi xuống, ghé sát vành tai nóng rực, giọng nói gần như vỡ đục: "Đừng tháo nó ra, nếu em không muốn cùng anh kết đôi. Ngày hôm nay có lẽ sẽ không ngắn đến vậy đâu."
- Yu -
👩💻: chao ôi, bắt đầu cho một nồi xôi thịt siu toa rồi đây 🌚
« chương 8 »
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...