Editor: Lạc Y Y
Sau khi mọi người tập hợp xong, MC bắt đầu tuyên bố luật chơi lần này.
"Hoạt động lần này của chúng ta là hoạt động ngoài trời, mọi người phải dựa vào trò chơi để giành được phí đi lại và chỗ ở, đồng thời phải chia đội tiến hành.
"
Lục Du nghe thấy lời này, lập tức nói: "Tôi muốn cùng đội với Tiểu Ninh!"
"Vậy không được.
" MC nói: "Chia đội là dựa vào bốc thăm để quyết định, không thể tự mình lập đội được nha!"
Mọi người nghe vậy thì thở phào một hơi, dù sao thì mấy người nghiệp dư tham gia chương trình không hề nổi, lên hình chắc chắn sẽ không nhiều, nhưng nếu có thể ghép với ngôi sao đang nổi, vậy thì chắc nhắn có thể được lên hình không ít!
Tô Nguyên khá thất vọng, mặc dù chỉ có xác suất một phần tám, nhưng cậu vẫn lo mình sẽ tổ đội với Lục Cẩn, cậu không muốn có bất kì dây mơ rễ má nào với Lục Cẩn cả.
Tổ chương trình lấy ra một cái rương, MC chỉ vào nó nói: "Bên trong lần lượt có bốn quả bóng có bốn màu khác nhau, mọi người lần lượt tiến lên bốc thăm, ai lấy được quả bóng có màu sắc tương đồng sẽ lập thành một đội.
"
Lục Du tiến lên lấy ra quả bóng có màu đỏ, hắn nhanh chóng thúc giục Hạ Tử Ninh lên bốc thăm, "Tiểu Ninh mau lên đi, chọn bóng màu đỏ nhé!"
Hạ Tử Ninh nhắm mắt làm ngơ với Lục Du, duỗi tay vào bên trong cái rương, cậu cũng không để ý nhiều, kết quả lấy ra quả đúng như lời Lục Du nói là màu đỏ, kết quả này làm Lục Du rất vui mừng.
"Phiền chết đi được, mất cơ hội tổ đội với thần tượng rồi.
" Hạ Tử Ninh buồn bực đẩy Lục Du vẫn luôn cọ cọ bên người cậu ra.
Giang Thành với Tô Nguyên cùng nhau tiến lên, hai người lần lượt rút ra màu vàng và màu xanh da trời.
"Ài, xem ra chúng ta có duyên không phận rồi nha.
" Giang Thành thở dài một hơi rồi trở về vị trí ban đầu.
Ba người nghiệp dư đưa mắt nhìn sang Lục Cẩn, thấy anh không muốn tiến lên bèn tự mình qua đó bốc thăm.
Cố Tích lấy được quả bóng màu xanh lá, âm thầm thở dài một hơi, hai người ở bên cạnh bốn mắt nhìn nhau cười, đối với bọn họ mà nói là đã bớt đi một người tranh ghép cặp cùng ngôi sao với họ.
Cuối cùng Lý Trình Trình lấy được quả bóng xanh lá cây, Thái Văn Kỳ lấy trúng quả bóng màu vàng.
Lục Cẩn nghiễm nhiên được quả bóng xanh da trời, tổ đội với Tô Nguyên.
Qua một phen phân đội, vẻ mặt của ai nấy đều rất lạ, có người vui có người buồn.
MC bắt đầu công bố nhiệm vụ đầu tiên: chuyển hoa trên thảm gai
Một trong hai thành viên trong đội chân không được chạm đất, thành công bước đến nơi đặt hoa hồng, thành viên nào chân không chạm đất phải dùng miệng nhặt hoa hồng trong bột mì lên, sau đó đưa hoa cho người còn lại, cả quá trình đều không được dùng tay! Cuối cùng hoa hồng được cắm vào bình coi như thành công, đội nào có thời gian hoàn thành sớm nhất là đội giành chiến thắng.
Nhìn thảm gai nhọn, ánh mắt của mọi người đã không giữ được điềm tĩnh nữa, bản thân giẫm lên nó thôi là đã thốn lắm rồi, này còn phải bế một người nữa, nghĩ thôi cũng làm người ta sợ hãi!
Lục Du lẻn qua đó giẫm chân trần lên thử, liền cảm thấy thốn vô cùng, nhưng đây là trên chương trình, hắn không thể nhát gan, vỗ ngực nói: "Tiểu Ninh, tôi ôm cậu! Tôi sẽ dẫn cậu lấy được hạng nhất!"
MC nghe thấy lời này cười nói: "Lục Du đã nói vậy rồi, vậy thì hai người là đội xuất phát đầu tiên đi.
"
Nét mặt của Lục Du nhất thời có hơi cứng đờ, nhưng vẫn cười nói: "Được, vậy đội tôi đi đầu!"
Hai người đứng ở vạch xuất phát, Lục Du dùng kiểu ôm công chúa ôm Hạ Tử Ninh lên, vẻ mặt tỏ ra hết sức ung dung.
Nhưng khi hắn bước lên thảm gai, thoáng cái biểu cảm trên mặt trở nên méo mó.
"Đau không?" Hạ Tử Ninh khẽ hỏi.
Lục Du cắn răng, cố tỏ ra nhẹ nhõm nói: "Không đau"
Đau dài không bằng đau ngắn, Lục Du đẩy nhanh tốc độ, xông thẳng tới bàn đặt hoa hồng.
Lục Du điều chỉnh vị trí của mình, Hạ Tử Ninh từ từ nghiêng người về phía hoa hồng.
Hai người suýt chút nữa đã ngã, may mà Lục Du ổn định bước chân của mình.
Hoa hồng được ngậm trong miệng phải dùng miệng đưa đến miệng của Lục Du, Hạ Tử Ninh đặc biệt giữ khoảng cách, nhưng lúc này Lục Du lại có ý xấu.
Hạ Tử Ninh cố gắng hết sức để duỗi thẳng thân trên, muốn đưa hoa hồng vào trong miệng Lục Du, nhưng Lục Du lại không động đậy, cảnh tượng này trông như Hạ Tử Ninh đang chủ động thể hiện tình yêu vậy.
Đại khái là duỗi thẳng cả buổi, eo Hạ Tử Ninh đau nhức, cũng biết Lục Du là đang chơi mình, lập tức trừng hắn một cái.
Lục Du cũng sợ mình giỡn lố quá, lập tức cúi đầu nhận hoa hồng trong miệng Hạ Tử Ninh, như vậy cũng không quên lợi dụng, cố ý cọ vào má Hạ Tử Ninh.
Hạ Tử Ninh tức giận lén đặt tay lên eo Lục Du, chờ thành công bỏ hoa hồng vào bình rồi mới véo hắn thật mạnh.
Lục Du hết hơi, thoáng chốc đau tới kêu không thành tiếng, "Á!!"
Tiếng la thảm thiết này làm tầm mắt của mọi người đều dồn hết qua đây, Lục Du xấu hổ giải thích: "Thảm gai này đau quá, tôi cần phải trút hết ra!!"
Nghe vậy, mọi người đã thu ánh mắt mình về, đội thứ hai được MC réo tên là đội màu xanh lá, cả hai người đều không muốn chịu nỗi đau của thảm gai, đã dùng kéo búa bao đưa ra quyết định.
Cuối cùng Lý Trình Trình thua Cố Tích, cô đành phải ôm Cố Tích đi trên thảm gai.
Không được khinh thường uy lực của thảm gai, Lý Trình Trình vừa bước lên đã chịu không nổi, sức lực trên cánh tay thoáng cái mất sạch, Cố Tích còn chưa phản ứng kịp đã bị ngã xuống thảm.
Hai người ai nấy đều đau đến đỏ mặt tía tai, Lý Trình Trình ném ánh nhìn chất vấn cho Lục Du, dường như hỏi: Đau tới vậy sao mà anh chịu được!!!
Tiếp nhận ánh mắt của Lý Trình Trình, Lục Du hất cằm đầy kiêu ngạo, biết ông đây lợi hại rồi chứ! Ông đây là chúa chịu đựng!
Cố Tích lo rằng cứ tiếp tục như vậy sẽ làm lỡ thời gian, lập tức bảo Lý Trình Trình ôm mình lên.
Nhưng Lý Trình Trình rõ ràng là sợ đau, có hơi chần chừ, "Cố Tích à, cái này đau thật đó, sức chịu đựng của tôi rất kém! "
Cố Tích muốn giành chiến thắng, nghe thấy Lý Trình Trình nói vậy, không thèm nghĩ ngợi nói: "Tôi ôm cô, mau lên!"
Cố Tích sống trên núi từ nhỏ, trước đây còn không có giày để mang, thảm gai này đối với cô mà nói căn bản không là gì cả, từ đầu cô đã muốn ôm Lý Trình Trình rồi, nhưng không ngờ cô ta tự mình đưa ra ý kiến chơi trò kéo búa bao.
Sau khi đổi thành Cố Tích ôm người, tiến độ tăng nhanh trong tích tắc, Cố Tích chịu đau lập tức ôm người tới bên cạnh bàn, để cô ta ngậm hoa hồng.
Nhưng vì không để bột mì làm bẩn khuôn mặt đẹp đẽ của mình, dẫn đến động tác của Lý Trình Trình rất cứng nhắc và khoảng cách cũng rất lớn, làm Cố Tích đau càng thêm đau, nhưng vì thắng lợi, cô đành phải cắn răng kiên trì.
Tô Nguyên có hơi đau lòng cho cô gái cắn răng kiên trì kia, lập tức đi tới chỉ động tác cho Lý Trình Trình, cuối cùng hai cô gái cũng hoàn thành nhiệm vụ một cách khó khăn.
Đội thứ ba xuất phát là Giang Thành và Thái Văn Kỳ, thông qua cách mà hai đội trước thực hiện, Giang Thành đã nghĩ xong cách để thông qua, len lén nói với Thái Văn Kỳ: "Chờ lát lúc cô cắn hoa hồng thì cắn lên trên một chút.
"
Thái Văn Kỳ gật đầu
Hai người đã sẵn sàng đứng ở vạch xuất phát.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...