Buổi tối trở về nghỉ ngơi, vừa vào cửa Lục Cẩn đã đi qua giúp Tô Nguyên cầm quần áo, bóp tay bóp chân cho cậu, hỏi với vẻ mặt đau lòng: "Có mệt không? Tôi đã chuẩn bị nước nóng cho em xong rồi, có muốn đi ngâm mình một lúc không?"
Tô Nguyên cảm thấy có chút buồn cười, đôi mắt mang theo ý cười nói: "Anh đừng như vậy, tôi là nhóm vocal, mỗi ngày cũng chỉ hát hò, sao lại mệt được, được rồi, tôi đi tắm trước, lát nữa còn phải học thuộc lời, thanh nhạc của Lương Nhâm Thần quả thật không quá tốt, tôi còn phải đi dạy cho cậu ấy."
"Được thôi." Lục Cẩn ôm Tô Nguyên, mềm mỏng nói: "Vậy em cũng đừng để mệt quá, tập kha khá rồi thì trở về nghỉ ngơi."
Lục Cẩn thấy Tô Nguyên tùy tiện tắm một cái rồi lại ra ngoài, tức giận nghiến răng, lúc đầu sao mình lại để Tô Nguyên tham gia cái chương trình này, chỗ này không những có nhiều A mà em ấy còn chẳng có bao nhiêu thời gian ở cạnh mình, thiệt thòi mà!
Tô Nguyên không lãng phí quá nhiều thời gian, song cậu còn chưa đi vào đã nghe thấy tiếng của Liễu Cam và Lương Nhâm Thần vọng ra.
"Ây dà, câu này cậu hát không nhiều, cậu nên hát nâng lên một tone nữa, cậu phải dùng phần bụng!" Liễu Cam tức đến dùng tay túm cái eo của Lương Nhâm Thần, "Cậu thử hát lần nữa xem!"
Lương Nhâm Thần bị Liễu Cam túm eo mặt có hơi đỏ, nhưng cậu ta không kháng cự lại, tiếp tục hát lại một lần, còn thiếu sót chỗ nào, Liễu Cam sẽ dựa theo tình hình giúp cậu ta chỉnh lại.
Nhìn thấy cảnh hai người tương thân tương ái như thế, Tô Nguyên quyết định không vào làm phiền họ, thế là trở lại phòng mình.
Lục Cẩn nhìn Tô Nguyên quay lại thì có chút bất ngờ, trực tiếp tiến lên ôm lấy cậu hỏi: "Sao trở lại rồi? Có phải không nỡ để tôi lại không?"
"Nào có..." Tô Nguyên ánh mắt ghét bỏ, đúng là tự luyến!
"Thế em không đi giúp thành viên trong nhóm bổ túc à?"
Tô Nguyên cùng Lục Cẩn ngồi xuống, khóe miệng nở nụ cười từ ái, "có người giúp cậu ấy rồi, không cần tôi đi nữa, nể tình anh ngày ngày ở cùng tôi, hôm nay tôi cũng nghỉ, ngồi cùng anh chốc lát."
Nói ngồi liền ngồi, Tô Nguyên tìm một chỗ thoải mái, cầm điện thoại lặng lẽ học thuộc lời nhạc của mình, mặc dù rất tự tin, nhưng cậu cũng không thể lơ là được.
Lục Cẩn nhìn Tiểu Nguyên Bảo rụt người trong lòng mình, anh hạnh phúc hôn lên tóc cậu, qua một lúc lâu mới bắt đầu làm việc.
Qua không bao lâu, Tô Nguyên dựa vào người Lục Cẩn ngủ thiếp đi, tuy nói không mệt nhưng đã tập luyện với cường độ cao, chỉ cần thả lỏng người là có thể ngủ thiếp đi ngay lập tức.
Lục Cẩn lo lắng Tô Nguyên ngủ như thế không thoải mái, bèn ngừng việc trong tay, bế người lên giường.
Song, người còn đang trong giấc ngủ say không hề biết rằng tiêu đề hot search ngày mai đều là của mình.
"Dưa lớn, dưa lớn, tươi ngon nóng hổi!! Nghe nói thí sinh Tô Nguyên của show tuyển tú nào đó bắt nạt thí sinh khác, nhân viên trong đó đưa tin, có thí sinh nào đó khóc lóc trong phòng tập là do Tô Nguyên bắt nạt, bảo thành viên trong nhóm Omega cô lập cậu ta, dẫn tới Omega kia hiện giờ một thân một mình."
"Kẻ bắt nạt nhất định bị nghiệp quật, chương trình còn chưa lên sóng đã có vấn đề rồi, hy vọng chương trình có thể đối xử công bằng!"
"Đúng đó, đúng đó, Omega vốn mềm yếu đáng thương lại bơ vơ, còn bị bắt nạt cô lập, đúng là thảm quá mà!"
"Tôi biết nè, Omega bị ăn hiếp là Nguyễn Văn, con người cậu ấy rất tốt, mong mọi người ủng hộ cậu ấy nhiều hơn! Mong thí sinh không bị bắt nạt nữa!"
"Nhưng chưa có chứng cứ mà, tôi vẫn là hóng biến xem sao, đợi bằng chứng rõ ràng."
"Giang Thành, em yêu anh!!! Vì tiết mục của Giang Thành, em đến đây!!!"
"Lương Nhâm Thần cố lên, tự tin bay bổng, mama luôn đồng hành cùng con!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...