Đôi lời tác giả: Happy New Year 2024🎊🎉🎊 Chúc mọi người năm mới tốt lành và ngập tràn may mắn 🍀🍀🍀
Năm mới rồi, viết truyện thuii!🥳🥳
Thực ra tui định viết ngôn tình như đã nói, nhưng nhận ra nó không giống đam mỹ chút nào nên thôii=))
À mà truyện ngược, cụ thể là ngược cẩu độc thân á, cân nhắc nhaa mn
Lưu ý: Người trẻ tính cọc!
_______________
ABO — một thế giới tràn ngập mùi hương, nơi chia con người ra làm 3 giới tính riêng biệt: Alpha, Beta và Omega. Trong đó, Beta chiếm hơn nửa số người toàn cầu, còn Alpha và Omega chỉ chiếm một phần rất ít trong xã hội, họ bị ràng buộc bởi một thứ gọi là pheromone.
Hiểu đơn giản Beta là những người bình thường đến không thể bình thường hơn, không thể ngửi mùi và tỏa ra pheromone thu hút bạn tình như hai giới tính còn lại.
Alpha được xem là những con sói đầu đàn, hoàn hảo về trí tuệ lẫn thể lực, không có tính tự chủ trước pheromone của Omega.
Còn có, Omega là những cá thể yếu ớt nhất trong bầy đàn, có kì phát tình cố định trong năm, dễ dàng ỷ lại Alpha bạn đời khi bị đánh dấu, tất cả Omega đều có thể mang thai, không màng giới tính của họ là gì...
Đầu thu, thời tiết nóng bức của mùa hạ vẫn chưa dứt, từng tia nắng vẫn mê luyến mà dừng chân tại thành phố B. Trời vừa chuyển sáng, dưới đường đã đông nghịt người qua lại, hòa vào những khoảng không được nắng nhuộm vàng.
Thành phố B là khu vực phát triển bậc nhất cả nước với hệ thống giao thông tiên tiến hiện đại, những cửa tiệm được trang hoàng xa hoa, hàng nghìn tòa cao ốc chọc trời mọc sừng sững trên những mảnh đất đắc địa.
Không quá lạ khi đây chính là nơi tụ họp nhiều quý tộc quyền quý, tinh anh trong giới thượng lưu, đám con ông cháu cha quan chức nhà nước cùng trâm anh tài phiệt thế gia.
Hai thân ảnh một lớn một nhỏ dắt tay nhau bước ra từ con hẻm nhỏ rợp bóng cây xanh. Vởi vẻ ngoài xuất sắc của hai ba con khiến không ít người qua đường say đắm ngắm nhìn.
Người ba là một Omega mảnh mai xinh đẹp thì bé con của anh cũng là một tiểu mĩ nhân người gặp người yêu. Bé con có thân hình mập mạp ngắn cũn, khuôn mặt bầu bĩnh với hai má bánh bao phúng phính. Đôi mắt tròn xoe trong trẻo như hai hồ nước thu, khi mỉm cười sẽ cong lên thành hình trăng khuyết.
Bé con ngước mắt nhìn người ba xinh đẹp của mình, đôi môi nhỏ hồng xinh xắn chu ra, giọng nói có phần bập bẹ chưa sõi.
"Ba ba, con đi nhà trẻ rồi sẽ không thể ở nhà chơi cùng ba ba, nhưng người đừng buồn quá nhé, đến tối con sẽ kể chuyện ở trường cho ba ba cùng nghe..."
Người ba Omega bật cười, ngồi xổm ngang tầm nhìn với bé con, bàn tay thon dài nhẹ nhàng xoa đầu con mình, cất giọng mềm mại.
"Ồ, ba ba rất mong chờ đó! Bé cưng đừng quên lời mình đấy!"
Bé con gật đầu, cặp mắt tròn long lanh chưa bao giờ tỏ vẻ cương quyết đến vậy, đồng tử đen láy phản chiếu hình ảnh hai cha con đang móc hứa, bé con cảm nhận được sứ mệnh cao cả trên đôi vai bé nhỏ của mình.
Quý Đường khẽ liếc chiếc đồng hồ trên cổ tay mảnh khảnh, trên gương mặt vẫn giữ ý cười như xuân. Y chọt nhẹ hai má phúng phính của bé con, nhẹ giọng.
"Phải làm sao đây, nếu còn chần chừ thì bé cưng sẽ muộn học mất! Để ba ba bế bé cưng đi nhé, con cũng không muốn ngày đầu tiên đến trường sẽ muộn đâu, đúng chứ?"
Bé con gật đầu bước đến sà vào lòng ba mình, môi nhỏ chúm chím thơm nhẹ lên má ba ba, cất giọng nói bập bẹ.
"Chỉ lần này thôi đấy, lần sau con sẽ tự đi!"
Người ba Omega nhẹ bế con lên, đi về phía trạm xe buýt cách đó không xa, mỉm cười đáp lời.
"Tất nhiên rồi, bé cưng của ba giỏi quá!"
Chính vì thành phố này là khu vực phồn thịnh nhất cả nước nên lượng khí thải độc hại thổi vào khí quyển đạt mức cảnh báo, Chính phủ đã ra thông tư khuyến khích người dân cả nước, đặc biệt là người dân nơi đây sử dụng các phương tiện công cộng để di chuyển.
Chính phủ không cấm sử dụng xe hộ gia đình nhưng kèm theo đó phải nộp các lệ phí đắt đỏ khác nhau, lên đến vài chục vạn cho một chiếc xe. Số tiền đỗ xe liên tục tăng cao, không ngừng phá kỷ lục, dần dà đã gấp 2 đến 3 lần số tiền mua xe.
Chính vì vậy người nào sở hữu những chiếc xe đi riêng, căn bản chính là giàu nứt đổ vách. Không ngoa khi nói nơi này là nơi giàu có nhất cả nước bởi số lượng xe riêng vẫn không ngừng tăng sau khi đã ban hành hàng loạt các chính sách kiềm chế.
Hai ba con cùng ngồi xe buýt đến trường, trên gương mặt non nớt tràn ngập sự háo hức. Bé con hết nhìn cảnh vật bên ngoài rồi lại quay sang ba mình dò hỏi, cả quãng đường cứ lật qua lật lại không yên.
"Ba ba, sắp tới trường chưa vậy?"
Khung cảnh phồn thịnh bên ngoài lần lượt đến rồi đi, Quý Đường xoa đầu con trai nhỏ, mỉm cười đáp.
"Sắp rồi, bé cưng chờ một chút nhé!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...