A Little Love FULL
Một bữa tiệc ư? – tôi sẽ phải đi dự một bữa tiệc cùng với anh Ngôn.
Cũng hay đó chứ.
.
nhưng sao tôi thấy lo lắng quá!
Tối ngày mai anh Ngôn bảo sẽ đến đón tôi!.
tôi chán ngán với thái độ của tên Phong tắc kè này lắm rồi,dở hâm dở đơ! đến bây giờ mà vẫn không nói một tiếng nào!.
Đi học không có bạn,không được nói chuyện quả là một thảm kịch của đời học sinh.
Ngậm ngùi quá! chua xót quá đi thôi.
Lại nhớ về “những ngày xưa iu vấu”.
.
haiz!.
tôi muốn trở về ngày xưa quá.
~ Ngân ơi ,tao nhớ mày ,nhớ tha thiết ~
~ Thôi đi cưng,đừng dở cái giọng đó ra nữa,cưng có biết em nhiều tội lắm khoong~
~ Không biết ~
~ Vậy thì nghe nè em: bỏ bạn bỏ bè không thèm quan tâm,ba năm rồi chẳng ngó tới bạn một lần,tui có phải là bạn của bà nữa không hả??????~
~ hức*tui đang khóc nè* ,tui nhớ bà mà bà lại như thế hả? ~
~ Ừ,tôi cũng nhớ bà lắm,tới nỗi khỏi cần gặp luôn đó ~
~ Đừng giận nữa mà!.
bữa nào tui mời bà đi ăn xoài dầm vậy ~
~ Làm gì vậy cưng,chẳng qua không có ai đi ăn cùng nên mới rủ tui chứ giề???~
~ Hừ,hết nước hết cái rồi nhá,thế có đi không ~
~ ừ.
.
thôi được nể tình bà năn nỉ,toi đành chấp nhận vậy,ai chứ tôi thì bao dung ,độ lượng lắm ~!
_Em kia,em làm gì đó?
Nụ cười tắt nghỉm.
Tôi đang nhắn tin trong giờ,cái giờ GDCD này,chán lắm!
_Mời em đứng dậy ,nhắc lại những gì tôi vừa nói! - ông thầy có quả đầu bóng láng đang nhìn tôi gầm gừ,tức giận:
_Dạ! thầy vừa bảo.
.
thầy bảo là! mời em đứng dậy!
_Ha ha ha.
.
ha ha ha!.
Tôi méo mặt,cái tội làm việc riêng trong giờ,bây giờ thì ngỏm thật rồi!
_Câu trước đó!
_.
.
Em kia,em làm gì đó ? phải không ạ!.
- tôi đành đâm lao thì phải theo lao! - ông thầy càng nhìn tôi chăm chú hơn ,răng thầy ấy đã có dấu hiệu kèn kẹt!
Hức,tôi khóc không được,mếu chẳng xong! Ngu ngốc quá.
!!Ai đời lại nói vậy,chẳng khác gì đổ dầu vào lửa cả.
Mặt thầy đỏ bừng -->tím tái --> trắng bệch như người chết trôi.
Ôi,xong đời tôi rồi !!!
_ậu ấy nói đúng,tôi nghe rất rõ! câu nói trước đó của thầy là như thế mà- tên Phong bỗng tỉnh ngủ,giúp tôi bào chữa!
_ Ồ! - cả lớp ồ lên !
_Vậy thì!.
vậy thì! -thầy bỗng chốc lắp bắp -em ngồi xuống,lần sau nhớ chú ý ,nghe chưa? – Để tôi bắt gặp một lần nữa thì không xong với tôi đâu – thầy bỗng thay đổi,làm tôi điếng người! hù ,hết hồn! tôi mừng rơn còn ông thầy vẫn mải lẩm bẩm cái gì đó rất lạ.
Mà ông thầy này,sao giống tên Phong quá,Phong tắc kè & bây giờ có thêm một ông thầy tắc kè nữa rồi!
_Cảm ơn – tôi quay sang tên Phong,lí nhí!
Nhưng hắn lại tiếp tục úp mặt và ngủ trong yên lặng.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...