_Gì cười vui vậy ???
_Ngồi xuống đi – tôi đang cố tình dùng bộ mặt hiền lành để thực hiện kế hoạch của mình.
.
ha ha ha.
_Sao ,có nóng đâu ? – hắn đưa tay sờ lên trán tôi,khiến tôi bỗng có cảm giác gì đó như là nóng nóng trong người,đơ luôn một chỗ.
_À.
.
không,ăn đi – tôi liền xúc ngay một thìa canh dơ ra.
_Không,tôi không ăn nữa,cậu ăn đi – hắn đẩy thìa canh lại phía tôi.
_Gì chứ?? – không! không! tôi không đói đâu.
_Hừm.
.
lúc nãy chẳng phải rất hào hứng sao ? – hắn dùng đôi mắt “quan tâm nhất có thể” hướng về phía tôi.
_Hay là ,trong này- chỉ tay bát canh – có thứ gì sao ?
_Không ,không! tôi ăn đây – hu hu,cha mẹ ơi,tôi phải ăn bát canh do chính mình “hạ độc thủ” nè trời.
Đúng là “gậy ông đập lưng ông” mà.
_Ực.
.
- nuốt thìa canh,nuốt cả nước mắt vào trong!
_Ngon chứ? – lại cái bộ mặt đểu cáng đó của hắn,muốn chọc điên tôi sao?
_Ừ - rất ngon! - tôi gườm gườm hắn,hận muốn chết.
_Vậy thôi tôi về lớp trước nha.
_cút đi tên xấu xa.
_Cậu bảo gì tôi đấy??? – hắn đi rồi mà còn quay lưng lại,muốn hù tôi chết đây mà.
_Không có gì cả.
.
- tôi cũng lủi thủi về lớp.
Xe đạp thân yêu,”chiến dịch trả thù đợt 2” nhờ cả vào mày đấy.
_Lên đi – tôi gắt hắn,thiếu nước hét vào mặt.
_Nhanh nhẹn nhỉ,con rùa của chúng ta đã băt đầu có nền nếp rồi.
_Nói nhiều,lên đi – tôi dùng bộ mặt hình sự nhìn vào hắn.
Xe ơi,ta biết ngươi rất yêu ta.
.
cho nên,sẽ không giận đâu nhỉ?.
Tuy là thế này là có lỗi với ngươi nhưng biết làm sao,xin ngươi rộng lượng tha thứ để giúp ta phục thù nha!
Dằn mạnh vào,thật mạnh vào cho tên Phong kiêu căng chảnh chọe ấy biết tay,không ngã thì cũng ê m*ng,ka ka!.
( *-*)
_oái.
.
oái ! rầm !!!!
Cái quái quỷ gì thế này???.
Tôi đang ra sức trượt cho xe dằn mạnh nhưng không may đụng phải một hòn đá cứng đầu,thế là! xe yêu thương đi lệch quỹ đạo! nhảy lên “hôn” cây vỉa hè!
_Ui! - cái m*ng tôi !!!!
_Này,có sao không ???- ha ha! ha
_Muốn cười thì cậu cười quách đi cho rồi,làm gì mà phải nín nhịn thế?
_Oh.
.
vậy à.
.
ha ha ha- còn nổi nóng được như vậy,chắc chắn không sao??
_Hứ! - tôi phủi phủi váy định đứng dậy nhưng.
.
- ah! đau quá!
_Sao sao thế - tên Phong bỏ chiếc xe đạp chạy đến
_Này,làm gì thế?? – hắn đang cầm cái chân của tôi.
_Ngồi yên xem nào,nhiều chuyện quá! chân bị thương rồi đây này.
.
- hừ.
.
hắn đang quan tâm tôi ư,phải không??? tôi cũng không biết nữa,chỉ đột nhiên nghĩ vậy thôi,thấy hắn có chút thành tâm,lại cái cảm giác nóng nực khó chịu lúc sáng!
Hắn chống chân xe thật vững,rồi lại chạy lại chỗ tôi.
.
_Ê ê ê! cậu làm cái quái gì vậy ???
_Yên đi ,tôi oánh cậu giờ! - hắn đang bế tôi,! ừ! đúng là bế mà! bế tôi trên tay,đặt lên sau xe.
_Hức! xấu hổ quá,người ta đang nhìn
_Không phải chuyện của cậu! ,về nhà tôi sẽ băng bó vết thương cho!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...