9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài


Thấy thái độ nhận lỗi của anh ta cũng rất tốt, Long Minh Huệ rất hài lòng: “Em đi tìm Lục Khải Vũ ngay bây giờ, trả lại quyền nuôi dưỡng Lý Mộc Tháp cho anh ta đi.

Sau đó đề nghị anh ta rút đơn kiện, và đè chuyện này xuống trong thời gian ngăn nhất”
“Chị nói cái gì Long Anh Vũ vô cùng kinh hoàng đứng bật dậy khỏi ghế sofa.

Nếu anh ta thật sự làm vậy, há chẳng phải là tự tát vào mặt mình sao?
Thế những mưu tính mà anh ta đã bỏ ra trong hai ngày qua là gì, hơn nữa, anh ta còn bị Lục Khải Vũ đánh một trận thì tính là gì?
“Thế nào? Đã đến nước này rồi mà em còn hoang tưởng đến một nhà ba người với Mạc Hân Hy à? Long Anh Vũ, tốt nhất là sau khi em về thì lấy gương ra xem lại mình đi.

Cho dù bây giờ em là người của nhà họ Mộ, nhưng so với Lục Khải Vũ thì em cũng cách xa cậu ta cả vạn dặm.

Mạc Hân Hy cô ta cũng không phải một con ngốc!” Trong giọng nói của Long Minh Huệ tràn đầy sự châm biếm.


Tay Long Anh Vũ cuộn chặt lại thành năm đấm, nghiến răng nghiến lợi, một hồi lâu sau mới nói: “Chị nói đúng, em đi làm ngay đây!”
Bây giờ cứ để Long Minh Huệ đắc ý hai ngày đi.

Qua mấy ngày nữa anh ta chắc chắn sẽ nghĩ cách tống cổ cô ta đi, sau đó, cháu ngoại của nhà họ Mộ sẽ chỉ có thể là Long Anh Vũ anh ta mà thôi.

Long Minh Huệ rất hài lòng gật đầu: “Được, để Lưu Cảm Đông đi chung với em đi.

Lúc này hẳn là Lục Khải Vũ đang ở Bệnh viện Nhân Dân Số Một, em mang theo cả luật sư qua đó đi.

Trong hôm nay nhất định phải giải quyết xong chuyện này!”
Long Anh Vũ cực kì nghe lời nói: “Được, tất cả đều nghe theo chị”
Sau khi nói xong, anh ta lại liếc nhìn Long Minh Huệ: “Chuyện khách sạn Thanh Long bị thiêu rụi phải làm sao đây? Không phải chị nói muốn kiện tập đoàn nhà họ Lục sao?”
“Chuyện này không cần em phải hao tâm tổn trí làm gì, tự chị sẽ sắp xếp người đi xử lý!
Em cứ nhanh chóng giải quyết chuyện của Lý Mộc Tháp trước khi Mộ Dung Lãnh Nhu đến Hà Thành đi.

Tốt nhất là có thể hòa giải với Lục Khải Vũ, để Mộ Dung Lãnh Nhu nghĩ rãng đây chỉ là một hiểu lầm mà thôi!”
Mặc dù Sở Thần Dật còn chưa gặp mặt người nhà họ Mộ, nhưng, Long Minh Huệ cô ta tuyệt đối sẽ không để người nào làm tổn hại đến thanh danh của cháu trai nhà họ Mộ đâu.

Đợi đến lúc Sở Thần Dật trở về, cô ta không muốn để anh ta nghe thấy bất kì tin đồn không hay ho nào về mình.

Dù sao những người thích tám chuyện ngoài kia cũng chỉ biết thuận theo chiều gió, chỉ biết thêm mắm dặm muối, chỉ biết phóng đại lên để lan truyền một số tin đồn mà họ muốn lan truyền và tám chuyện thôi, căn bản không hề đi điều tra xem chân tướng sự việc như thế nào cả.


Tới lúc họ trở về châu Âu, cô ta không muốn để những người kia nghĩ rằng Sở Thần Dật là một người chỉ biết lợi dụng thủ đoạn hèn hạ, không có mật thám và đi cướp con của người khác.

Ngón tay của Long Anh Vũ khẽ động đậy, anh ta năm chặt ống tay áo, che giấu tâm trạng của mình rất tốt: “Được, em lập tức tới Bệnh viện Nhân Dân Số Một tìm Lục Khải Vũ”
Long Minh Huệ liếc anh ta, điều khiển chiếc xe lăn chạy bằng điện xoay lại: “Được rồi, đi đi! Hy vọng chiều nay chị sẽ nhận được tin tức anh ta rút đơn kiện lại”
Long Anh Vũ hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên, lúc đi tới cửa, lại bỗng nhiên xoay người lại hỏi: “Em nghe nói cậu Dật đang ở trong tay Lục Khải Vũ, chị lo lắng như vậy có phải là vì sợ anh ta làm hại đến cậu Dật không? Có cần em tìm người đến giúp cứu cậu Dật ra ngoài không?”
Long Minh Huệ đã điều khiển chiếc xe lăn chạy bằng điện chuẩn bị trở về phòng rồi, đột nhiên xoay người lại, gắt gao nhìn chằm chăm vào anh ta: “Chuyện của Sở Thần Dật không liên quan đến em, không cần em phải bận tâm.

Lưu Cảm Đông, tới bệnh viện với nó đi, tránh để nó ra khỏi cửa rồi lại hối hận”
“Vâng” Lưu Cảm Đông cúi đầu đi theo sau lưng Long Anh Vũ.

Sau khi đi ra khỏi biệt thự, Lưu Cảm Đông nhìn Long Anh Vũ: “Cậu Vũ, phiền cậu thông báo cho luật sư mang đầy đủ tài liệu đến.

Nếu muốn khiến cho Lục Khải Vũ phải rút đơn kiện trong hôm nay, chúng ta nhất định phải thể hiện sự thành tâm một chút”
Long Anh Vũ quay đầu lại liếc anh ta, khóe miệng giật giật, xoay người nói với Đại Long Vương: “Gọi điện thoại cho luật sư nhờ anh ta mang tài liệu liên quan đến quyền nuôi dưỡng Lý Mộc Tháp tới Bệnh viện Nhân Dân Số Một”

Đại Long Vương ngạc nhiên liếc nhìn anh ta, dường như thấy hơi kì quái khi anh ta lại dễ dàng từ bỏ quyền nuôi dưỡng mà khó khăn lắm anh ta mới có được như vậy.

Nhưng anh ta cũng không hỏi nhiều, dù sao đây cũng là lời nói, là lựa chọn tốt nhất của cậu.

Nếu Lục Khải Vũ chấp nhận lời xin lỗi và rút đơn kiện, như vậy thì khi quay lại châu Âu, sự trừng phạt nghiêm khắc mà cậu phải nhận có lẽ sẽ nhẹ nhàng hơn.

Vì vậy, anh ta đã nhanh chóng liên hệ với luật sư đã giúp họ xử lý quyền nuôi dưỡng Lý Mộc Tháp ngày hôm đó.

12 giờ trưa, đúng lúc đến giờ cơm trưa, họ đã tới bệnh viện.

Bố Lục mẹ Lục đang vây quanh Lý Mộc Tháp, chăm sóc chu đáo từng li từng tí, lúc này sắc mặt hồng hào, tinh thần cả người cũng tốt cực kì..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận