9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài


Chỉ là ông không ngờ con dâu lại bị thương, xem ra ông không thể làm gì khác hơn là trì hoãn chuyện này lại.

Bà Lục thấy dáng vẻ muốn nói lại thôi của con trai: “Đình Khâm, con muốn nói cái gì?”
Bố Lục nhìn bọn nhỏ một cái rồi lên tiếng: “Con đang nghĩ chuyện để bọn nhỏ nhận tổ quy tông, nhưng Hân Hy bị thương nên tạm thời không đề cập tới chuyện này, đợi đến khi vết thương của con bé lành lại rồi nói!”
Bà Lục nhớ lại Mộc Tháp, trầm tư trong khoảnh khắc: “Đình Khâm, con sốt ruột quá rồi.

Hân Hy năm đó sinh chín, còn hai đứa bé chưa tìm đươc, mẹ nghĩ hay là chờ đến khi tìm được tất cả bọn trẻ rồi nói chuyện này cũng không muộn.

Nếu không hai vợ chồng Khải Vũ lại thấy không thoải mái trong lòng”
“Mẹ, không phải nói cậu bé thứ hai đã…”
Bố Lục không nói hết được câu.

Cậu bé thứ hai năm đó đã ngừng thở, chuyện này các vị trưởng bối nhà học Lục sau đó đều được biết.

“Vậy còn cậu bé thứ tư mà! Em vẫn luôn tin là cháu của chúng ta nhất định sẽ không có chuyện gì, bọn nó đều sẽ bình an trở về”
Mẹ Lục vỗ bố Lục một cái, không cho ông nói chuyện gở như vậy nữa.


Bà Lục rất tán thành quan điểm của mẹ Lục: “Đúng coi như là nhóc thứ hai thật sự mất rồi, chúng ta cũng phải nghĩ biện pháp đưa hài cốt của cậu bé trở về.

Con nhà họ Lục dù thế nào đều phải trở về.

‘Đề tài này có chút nặng nề, mấy người lớn nghe xong đều trầm mặc.

Long Thiên yên lặng ăn cơm của mình, ngẩng đầu nhìn Tử Tín Hiện tại ở tình huống này, cậu không định nói cho người nhà chuyện cậu bị trúng độc.

Từ khi Viện nghiên cứu Tùng Lâm niêm phong, nghiên cứu viên Vương Kỳ vốn nghiên cứu chất độc này đã biến mất.

Giờ muốn giải độc chỉ có thể ra tay từ phía Long Minh Huệ, hoặc gửi găm hy vọng trên người Tử Tín.

Sau khi ăn xong, mấy cô bé và mẹ Lục cùng bà Lục xem phim hoạt hình ở phòng khách chuyện này các vị trưởng bối nhà học Lục sau đó đều được biết “Vậy còn cậu bé thứ tư mà! Em vẫn luôn tin là cháu của chúng ta nhất định sẽ không có chuyện gì, bọn nó đều sẽ bình an trở về”
Mẹ Lục vỗ bố Lục một cái, không cho ông nói chuyện gở như vậy nữa.

Bà Lục rất tán thành quan điểm của mẹ Lục: “Đúng vậy, coi như là nhóc thứ hai thật sự mất rồi, chúng ta cũng phải nghĩ biện pháp đưa hài cốt của cậu bé trở về.

Con nhà họ Lục dù thế nào đều phải trở về”
Đề tài này có chút nặng nề, mấy người lớn nghe xong đều trầm mặc.

Long Thiên yên lặng ăn cơm của mình, ngẩng đầu nhìn Tử Tín Hiện tại ở tình huống này, cậu không định nói cho người nhà chuyện cậu bị trúng độc.

Từ khi Viện nghiên cứu Tùng Lâm niêm phong, nghiên cứu viên Vương Kỳ vốn nghiên cứu chất độc này đã biến mất.

Giờ muốn giải độc chỉ có thể ra tay từ phía Long Minh Huệ, hoặc gửi gắm hy vọng trên người Tử Tín.

Sau khi ăn xong, mấy cô bé và mẹ Lục cùng bà Lục xem phim hoạt hình ở phòng khách.


Bố Lục gọi Lục Khải Dã vào thư phòng nói chuyện.

Lưu Cửu Nhạ đi tầng cao nhất tìm dì của cô.

Long Thiên kéo Tử Tín vào phòng của họ ở tầng hai.

Mấy đứa trẻ trở về, phòng ở tầng hai nhà cũ của nhà họ Lục không đủ, vậy nên mẹ Lục chủ tâm tìm Bạch Vĩ Hạo để thiết kế lại.

Ba cô bé ở gian phòng lớn nhất.

Mấy cậu bé thì cứ hai người một phòng, bàn học, tủ quần áo, máy tính trong mỗi phòng đều được bố trí dựa trên sở thích của các bé, trong vẻ hoạt bát lộ ra nét trẻ thơ.

Long Thiên kéo Tử Tín về căn phòng của cậu và Long Bách rồi đi ra ngoài nhìn một chút.

Mạc Minh Húc lúc này đang đưa Long Bách đi xem xét từng góc trong biệt thự nhà họ Lục, hai người họ hiện ở vườn rau phía sau.

Không thấy ai khác, Long Thiên cẩn thận khóa cửa phòng lại.

“Long Thiên, sao vậy?” Động tác của cậu khiến Tử Tín cảm thấy rất kỳ quái “Anh lại đây” Long Thiên kéo Tử Tín đến trước máy tính, bật máy tính lên, lấy tư liệu của viện nghiên cứu mà Minh Húc ăn cắp được ra Sau đó, lại lấy hồ sơ kiểm tra sức khỏe của Hữu Sinh từ trong bọc sách ra.


Sau khi Thiện Linh và Dương Ngọc Cương bị bắt, vợ Dương Ngọc Cương liền cùng Hữu.

Sinh trở về nhà mình.

Hồ sơ kiểm tra sức khoẻ này, là lúc sắp đi bà lưu lại cho Long Uy, Long Uy đồng ý với bà nhất định sẽ nghĩ biện pháp giúp Hữu Sinh giải độc trên người.

“Đây là?” Tử Tín nhìn một chút tài liệu Long Thiên chuyển cho cậu, nhíu mày.

“Đây là hồ sơ kiểm tra sức khỏe của Hữu Sinh, tờ này là xét nghiệm máu, kết quả cho thấy cậu ấy trúng một loại độc mãn tính.

Loại độc này là do một người tên Vương Kỳ ở Công.

ty Dược phẩm Tùng Lâm nghiên cứu, anh xem có thể nghiên cứu ra giải dược từ những tài liệu này không”
Nói rồi, Long Thiên mang vẻ mặt mong đợi nhìn về phía Tử Tín..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận