9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài


Lục Khải Vũ đứng dậy chuẩn bị đích thân đi in những email ra một phần, có những email này rồi, nếu như tìm thấy Dương Ngọc.

Cương thì việc họ bị người ta vu khống buôn bán vũ khí trái phép sẽ nhanh chóng được sáng tỏ.

€ó điều khi anh mở cửa phòng làm việc ra thì thấy hai đứa nhóc Mạc Minh Húc và Long Thiên đang từ bên ngoài đi vào.

Hai đứa nhóc trông rất trắng trẻo, khí chất nổi bật, đặc biệt là Long Thiên khi mím chặt môi, toát ra vẻ lạnh lùng, đôi mắt cao ngạo ngắm nhìn mọi thứ, bỗng chốc nổi bần bật giữa những đứa trẻ.

Khoảnh khắc hai người họ bước vào khiến những nhân viên tầng hai mươi hai lập tức bị họ thu hút lấy, tiếng kinh ngạc vang lên không ngừng.


“Trời đất ơi, hai đứa trẻ này là con nhà ai thế? Còn nhỏ tuổi như thế đã có nhan sắc và khí chất nổi bật như vậy rồi, không biết lúc lớn lên sẽ còn làm mệ mệt biết bao nhiêu cô gái đây!
“Đẹp trai quái Rất có khí chất, tôi mà có hai đứa con trai như thế thì năm mơ cũng sẽ cười tỉnh đấy”
“Hai người thật là hồ đồ mà, thế mà cũng không nhận ra sao? Đây chắc chẵn là con trai của tổng giám đốc Lục rồi, cái cậu mặc áo sơ mi trắng kia tôi từng gặp qua trong đám cưới của tổng giám đốc Lục, đó là đứa con trai lớn của họ, nghe nói là một Hacker đói”
“Thế còn cái cậu mặc áo sơ mi màu xanh nhạt thì sao? Không phải nói bà chủ Lục năm xưa sinh tư một nam ba nữ sao, thế đứa trẻ này là con của ai? Cậu ấy có điểm tương đồng với khí chất và khuôn mặt của tổng giám đốc.

.

Được tại _ TrùmTruy ện.

ne t _
Lục, lẽ nào là đứa con riêng của tổng giám đốc Lục sao?”
€ó người còn bắt đầu phát huy trí tưởng tượng và mạnh dạn suy đoán.

“Cậu này, cậu này không phải thực sự là con riêng của tổng giám đốc Lục đấy chứ?”
Lục Khải Vũ đứng ở cửa phòng làm việc và nghe thấy hết những lời xì xầm của những nhân viên kia, anh bất giác ho nhẹ một tiếng.

Mọi người lập tức cúi đầu xuống, sợ sệt.


Lúc này, Mạc Minh Húc và Long Thiên đã đi đến trước mặt anh.

Lục Khải Vũ chau mày lại: “Đại Bảo, bây giờ con không phải đang đi học sao? Tại sao lại có mặt ở đây?”
Mạc Minh Húc kéo tay anh và nở nụ cười nịnh bợ: “Bố, tụi con có chuyện quan trọng muốn bàn bạc với bố, đi thôi, chúng ta đi vào trong đã”
Nói rồi cậu kéo tay Lục Khải Vũ trực tiếp đi vào trong phòng làm việc của anh, cậu và Long Thiên cũng không ngờ những nhân viên ngoài kia sẽ coi hai người họ như quái vật vậy.

Sau khi đi vào trong phòng làm việc của Lục Khải Vũ, Long Thiên trực tiếp đóng cửa lại.

Lục Khải Vũ lại chau mày hỏi: “Hai con làm cách nào đi ra khỏi trường thế, đã xin phép chưa?”
Mạc Minh Húc và Long Thiên có chút chột dạ nên cậu cố tình đánh trống lảng: “Bố, chuyện này không quan trọng, con hỏi bố nấy giờ bố đã nhận được email của Dương Ngọc Cương chưa?”
“Sao con lại biết Dương Ngọc Cương mới gửi email cho bố?” Lục Khải Vũ nhìn đứa con trai lớn, trong lòng vụt qua một ý nghĩ, không phải thẳng nhóc này đã gửi email từ máy Dương Ngọc Cương cho anh chứ!
Dù sao con trai lớn của anh cũng là Hacker đẳng cấp.


Quả nhiên đúng như những gì anh dự đoán, Mạc Minh Húc ngẩng mặt đắc ý và vỗ vỗ ngực mình: “Bởi vì email đó là do con gửi cho bố”
“Con gửi sao?” Cho dù đã đoán ra nhưng khi nghe con trai lớn nói như thế thì Lục Khải Vũ vẫn hơi kinh ngạc.

Long Thiên lạnh lùng giải thích: “Tụi tôi vừa từ tập đoàn Long Uy qua đây, người làm loạn cũng đã giải tán rồi, vợ của Dương Ngọc.

Cương cũng đã thừa nhận có người ra lệnh cho họ cố ý hãm hại Tập đoàn Long Uy và Lục Thị đấy”
“Hai con còn đến Tập đoàn Long Uy sao?”
Lục Khải Vũ càng chau mày khó chịu hơn, điều này có nghĩa là hai thằng nhóc này đã ra khỏi trường từ rất lâu rồi, hai đứa nó làm thế nào ra được thế?
Mạc Minh Húc gật gật đầu và không ngừng khen ngợi em trai: “Bố, bố có biết Long Thiên tài giỏi lầm không, lúc nấy vợ của Dương Ngọc Cương vốn vừa khóc lóc vừa làm loạn không chịu rời khỏi! Không ngờ Long Thiên chỉ nói vài câu đã dẹp yên được rồi”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận