9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài


Đám trẻ con sau khi xem bảng phân lớp xong thì dưới sự hướng dẫn của giáo viên đến nhận lớp của mình.

Sau khi báo danh xong thì buổi chiều sẽ họp phụ huynh, ngày hôm sau sẽ chính thức khai giảng.

Sau khi ký tên xong, đám người Mạc Hân Hy dắt theo mấy đứa nhỏ đi ra khỏi trường, vừa mới đi ra khỏi đám đông, đang đi trên đường thì điện thoại của Khúc Lăng Cường vang lên, sau khi anh ta nhấc máy nghe thì gương mặt vô cùng hốt hoảng nhìn Lục Khải Vũ Lục Khải Vũ cau mày: “Có chuyện gì?”
Khúc Lăng Cường đi đến trước bên cạnh anh nói nhỏ: “Tổng giám đốc Lục, lô hàng của chúng †a bị hải quan thu giữ rồi, bọn họ nói trong đó có chứa hàng lậu”
“Hàng lậu?”
https://img./public/images/storyimg/20210602/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai-545-0.jpg

Khúc Lăng Cường an ủi cậu bé: “Chuyện nhỏ trong công ty thôi, cháu không cần lo, cậu rất nhanh sẽ giải quyết xong” Anh ta nói xong liền kéo tay Lư Tử Tín đi đến trước mặt Mạc Hân Hy: “Bà Lục, phiền cô chăm sóc cho Tử Tín, còn có cuộc họp phụ huynh buổi chiều cũng làm phiền cô tạm thời làm phụ huynh cho Tử Tín.”
Giọng điệu và thái độ của Khúc Lăng Cường rất chân thành, bản thân Mạc Hân Hy cũng thích Lư Tử Tín nên cô không cần suy nghĩ gì mà đồng ý: “Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Tử Tín? Nói xong cô năm lấy cánh tay không bị thương của Lư Tử Tín.

Long Thiên liếc nhìn Lư Tử Tín, dường như muốn nói gì đó nhưng suy nghĩ một hồi cũng không nói ra ‘Sau khi Khúc Lãng Cường và Lục Khải Vũ rời đi, Mạc Hân Hy liền nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lư Tử Tín rồi đắt mấy đứa nhỏ đi bộ trở về chung cư Ánh Sao.

“Tử Tín, cháu gầy quá rồi, nói cho cô biết trưa nay cháu muốn ăn gì, cô sẽ làm cho cháu!” Cánh †ay của Tử Tín rõ ràng nhỏ hơn Vũ Tuệ rất nhiều.

Lưu Tử Tín ngẩng đầu lên, ánh mắt như phát sáng tràn ngập sự hạnh phúc nhìn Mạc Hân Hy “Chỉ cần là cô làm thì cháu đều thích ăn!”
‘Vũ Tuệ vui mừng vỗ tay: Anh Tử Tín cũng giống em, chỉ cần là đồ ăn do mẹ làm em đều thích ăn.”

Mạc Minh Húc trừng mắt nhìn cô bé: “Em cho rằng Tử Tín sẽ mất kiểm soát giống em à, ăn đến mức biến thành một quả bóng rồi, đến lúc nhập học nhất định sẽ không mặc vừa đồng phục”
Vũ Tuệ không vui nhìn Minh Húc: “Anh, anh chỉ biết chê cười em, em không để ý đến anh nữa” Vũ Tuệ nói xong liền bĩu môi, quay đầu đi chỗ khác rồi bước nhanh về phía trước.

Lư Tử Tín vội vàng chạy theo muốn khuyên em gái, có một cô em gái đáng yêu như vậy sao Minh Húc cứ thích trêu chọc con bé chứ! Nhưng Tử Tín vừa đi được mấy bước thì va phải viên đá dưới chân rồi ngã nhào về phía trước.

Mạc Hân Hy nhanh tay nhanh mắt vội vàng chạy đến kéo cậu bé ôm vào trong lòng.

“Tử Tín, cháu cẩn thận một chút, tay cháu còn đang bị thương đấy!” Cô cẩn thận dặn dò.

Lư Tử Tín ngẩng đầu lên cười nhìn cô: “Cảm ơn cô! Cháu nhất định sẽ cẩn thận” Tử Tín nói xong liền gục đầu vào trong lòng Mạc Hân Hy, mùi trên người mẹ thật thơm, vòng tay cũng thật ấm áp!
Mạc Hân Hy hơi sửng người rồi sau đó vươn tay xoa đầu Tử Tín: “Tử Tín thật ngoan!” Nếu Tử Tín cũng là con của cô thì tốt biết bao nhiêu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận