9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài


“Lục Khải Vũ, anh đừng quá đáng nha!” Mạc Hân Hy tức giận trừng mắt anh.


Nhìn thấy vợ mình tức giận, Lục Khải Vũ nhanh chóng năm lấy tay cô, giọng nói hòa hoãn hơn: “Bà xã, có phải em nên giải thích với anh một chút không, em và tên Lưu Nhật Vũ kia rốt cuộc là như thế nào?”
“Anh nói vì sao chỉ nhìn dáng người là anh chắc chắn người kia không phải Đào Lệ Mẫn trước, có phải anh có suy nghĩ gì với Đào Lệ Mẫn hay không?”
Mạc Hân Hy chu miệng lên, thở phì phò chất vấn Dáng vẻ này của cô như là một con mèo con đáng yêu bị chọc giận lúc nào cũng sẽ mất khống chế, chọc cho Lục Khải Vũ cười khẽ lên.


Anh duôi tay ôm cô vào trong lòng ngực của mình, xoa xoa trên đầu cô: “Bà xã, em lại xù lông!”
Mạc Hân Hy duỗi tay hung hăng nhéo một cái ở bên hông anh một cái: “Lục Khải Vũ, anh mới xù lông ấy! Sau này không cho phép nói em như vậy!”
Lục Khải Vũ đau đớn kêu lên tiếng: “Bà xã, em nhẹ một chút!”

Tài xế Mãnh lặng lẽ nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, đầy đồng tình với anh.


Ngày thường ông chủ sát phạt quyết đoán ở trên thương trường, thông minh cơ trí, nhưng ở trước mặt bà xã mình quả thực chính là ngu ngốc, đây không phải là tìm đường chết sao.


Lúc này nên nhường nhịn xin lỗi, dỗ dành, hoặc là trực tiếp hôn lấy cô.


Đây đúng là tự mình tìm ngược mà!
“Nói đi, anh và Đào Lệ Mẫn rốt cuộc là như thế nào?” Mạc Hân Hy dùng tay chỉ vào mũi anh hỏi Lục Khải Vũ vuốt chỗ đau sau eo nhanh chóng giải thích: “Anh và cô ta cũng không có gì, chỉ là bạn ở trung học đơn thuần mà thôi!”
“Vậy sao?” Hiển nhiên Mạc Hân Hy không tin, Đào Lệ Mẫn này năm lần bảy lượt tìm cô gây phiền toái, cô suy nghĩ cả nửa ngày, vừa rồi mới đột nhiên nghĩ ra, sở dĩ đối phương không vừa mắt mình, rất có thể là vì yêu thầm Lục Khải Vũ.


Dù sao, ông chồng này của mình thật sự có thừa sức quyến rũ Lục Khải Vũ do dự một chút: “Việc này, trước khi thi đại học, cô ta đã từng thông qua bạn cùng lớp tặng anh một tấm thiệp chúc mừng, chúc anh có thế đạt được thành tích tốt”
“Chỉ là tặng một tấm thiệp chúc mừng thôi sao?”
“Không phải, phía dưới thiệp chúc mừng viết một hàng chữ tiếng Anh nho nhỏ, cô ta vẫn luôn yêu thầm anh!” Lục Khải Vũ ngoan ngoãn nói thẳng ra hết mọi chuyện năm đó vẫn luôn giấu ở trong lòng ra.


“Vậy còn anh? Anh có bị cảm động không, có thích cô ta không?”
Lục Khải Vũ nhanh chóng giơ tay bảo đảm: “Không đâu, anh không có một chút cảm giác với cô ta! Bạch Vĩ Hạo vẫn luôn yêu thầm cô t: chuyện này anh chưa từng nhắc tới với bất cứ ai.



Sau khi thi đại học cũng vẫn chưa gặp cô ta”
“Vậy sao?” Mạc Hân Hy vẫn không tin.


Lục Khải Vũ thừa cơ nắm lấy tay cô, thâm tình thổ lộ: “Bà xã, tình huống lúc đó em cũng biết, anh coi phụ nữ như hổ cái, có chướng ngại trong lòng, sao có thể thích cô ta được, trên thế giới này, người duy nhất khiến anh động lòng, yêu sâu đậm chỉ có eml”
“Đừng nóng giận được không?” Anh ôn tồn mềm giọng dỗ dành cô, lấy lòng cô.


Tài xế Mãnh vẫn luôn nghiêm túc lái xe, dưới đáy lòng thở dài, làm đàn ông đúng là không dễ, rõ ràng là tổng giám đốc Lục muốn bà xã giải thích với anh, không ngờ kết quả lại là, biến thành anh giải thích với bà xã.


Bởi vậy! Đừng bao giờ có ý định giảng đạo lý với vợ của mình! Bà xã, chỉ có thể dùng để nuông chiều, dùng để yêu.



Nhìn thấy Mạc Hân Hy không tức giận, Lục Khải Vũ mới rất cẩn thận hỏi: “Bà xã, Lưu Nhật Vũ kia rốt cuộc là như thế nào vậy?”
Mạc Hân Hy biết không giải thích rõ ràng chuyện này thì anh sẽ không từ bỏ, trừng mắt nhìn anh một cái: “Nhà bọn em ở cạnh nhau trong thôn.

Từ nhỏ cũng coi như là cùng nhau lớn lên, thỉnh thoảng sẽ chơi đùa với nhau.”
“Từ tiểu học đến trung học anh ấy vấn luôn học tập rất tốt, tuy rằng bọn em quen biết nhưng quan hệ lại giống nhau.

Mãi cho đến khi lên trung học trong huyện, bởi vì là ở cạnh, khi đó anh ấy có xe đạp, tiện đường sẽ đưa em về.

Thường xuyên qua lại, chúng em dần dần thân thiết hơn”
“Thật sao?” Trong giọng nói Lục Khải Vũ đầy ghen ghét


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận