70 Hôn Nhân Tạm Bợ Của Mỹ Nhân Và Quân Ca Ở Nông Trường
Linh Linh cũng suy nghĩ một chút, còn chưa đến giờ ăn tối mà.
"Về nhà có việc.
" Trần Diệp Vân nhét phong bì vào trong áo bông, chỉ thấy chỗ đó hơi nóng.
Đợi về đến nhà Trần Diệp Vân không kịp chờ đợi lấy phong bì ra, hít một hơi rồi từ từ xé một đường để lộ ra tờ điện báo bên trong.
Cô đã gửi cho người ta mười ba chữ, người ta trả lời lại…
Một chữ!
Sao lại keo kiệt thế chứ? Trần Diệp Vân nhìn tờ điện báo kiệm lời này mà không hiểu sao lại thấy bực bội, tiện tay ném lên giường.
"Đây là cái gì vậy chị?.
" Đại Quân nhặt tờ điện báo lên nhìn kỹ, cậu học tiểu học nên biết chữ: "Hách Thiếu Đông, nông trường 628, được?"
"Cho em xem, anh, em muốn xem.
" Linh Linh cũng dí đầu vào, hai đứa chen chúc nhau.
Đại Quân không hiểu tờ giấy này, đây cũng không phải thư: "Chị, Hách Thiếu Đông là ai vậy? Sao trên thư này chỉ viết một chữ vậy?"
Trần Diệp Vân nhìn hai đứa em mặt mày ngơ ngác nhìn mình, ánh mắt dịu dàng hẳn, cô nghiêm túc hỏi hai đứa: "Nếu chị kết hôn thì! "
Nghe thấy hai chữ "Kết hôn", Đại Quân lập tức lên tiếng: "Chị cứ đi, em có thể chăm sóc tốt cho Linh Linh, chị đừng lo cho chúng em!"
"Vâng vâng!" Linh Linh gật đầu lia lịa.
Trần Diệp Vân nhìn vẻ ngoan ngoãn của em trai em gái, khóe miệng cong lên.
"Tiểu Vân, bác nghe thím Thúy Hoa nói con vội vã về nhà, có chuyện gì vậy?" Giọng của Từ Tân Hồng vang lên trong sân.
Trần Diệp Vân đứng dậy ra ngoài, đón bác trai và bác gái vào nhà.
!
Nghe xong lời cháu gái nói, hai vợ chồng ngây người ngồi bên giường Trần Diệp Vân, nhất thời khó mà tiêu hóa được.
Từ Tân Hồng lắp bắp mở miệng, mang theo chút không thể tin nổi: "Con nói bố con năm đó định hôn ước cho con, đối tượng đó muốn cưới con?"
"Vâng.
"
"Đây! Đây là chuyện tốt! Tôi nhớ gia đình đó điều kiện tốt, lần trước bố đi người ta còn đến đưa tiễn, cao to đẹp trai.
" Từ Tân Hồng nhớ lại cảnh tượng ba năm trước, người đó trông thuận mắt hơn hẳn những đồng chí nam trong cả đội sản xuất.
"Con gửi điện báo cho người ta, đây là người ta trả lời con à?" Trần Phú Quý không biết nhiều chữ nhưng vẫn nhận ra được mấy chữ trên điện báo, đặc biệt là chữ "Được" cô đơn trên nửa tờ giấy càng đập vào mắt.
Trần Diệp Vân gật đầu: "Con nghĩ thử xem, không ngờ lại có hồi âm thật.
"
"Vậy thì nhà họ Hứa cũng giữ chữ tín.
" Trần Phú Quý suy nghĩ miên man: "Năm đó bố và chú Hách đính ước trong thư.
"
"Vậy sao sau này lại không thành?"
Trần Phú Quý về vội quá, lại nói một hồi nên hơi khô miệng, ông cầm gáo múc một bát nước giếng uống vào mới thấy dễ chịu hơn: "Không phải sau này mất liên lạc sao, bố cũng biết người ta từng bước đi lên cao nên thôi luôn, không muốn tự trèo cao.
"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...