70 Hôn Nhân Tạm Bợ Của Mỹ Nhân Và Quân Ca Ở Nông Trường
"Đúng vậy, cô gái này tham vọng quá cao, nhà bà điều kiện như vậy mà người ta còn không thèm.
Tôi muốn xem cô ta có thể tìm được chồng như thế nào."
Mạnh Kiến Quân đạp xe đạp về, từ xa đã nhìn thấy Trần Diệp Vân đứng trong sân nhà bà thím Thúy Hoa.
Người này mặc một chiếc áo bông chần màu xanh lam, làm nổi bật khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo.
Cô im lặng nhìn về phía trước, trông thật dịu dàng và xinh đẹp.
Đại Quân và Linh Linh ở dưới gọi cô một tiếng, vẫy tay với cô, Mạnh Kiến Quân thấy trên mặt Trần Diệp Vân nở một nụ cười ngọt ngào như hoa đào nở vào mùa xuân, kiều diễm động lòng người.
Xe đạp dừng ở cửa sân, Vương Hải Nga thấy con trai mình nhìn Trần Diệp Vân như vậy càng tức giận hơn: "Kiến Quân, con đứng ngây ra đó làm gì? Mua đồ chưa?"
Mạnh Kiến Quân ngây người mới tỉnh táo lại, anh ta cười thật thà, không hề nhận ra mẹ mình không vui: "Mua rồi.
Lần này vào thành phố con còn gặp nhân viên đưa báo của bưu điện, có người gửi điện tín cho cô đấy đồng chí Trần Diệp Vân! Nhân viên đưa báo mấy ngày Tết này không có thời gian đến, vừa hay để tôi mang đến cho cô."
Bức điện tín được gửi đi cách đây sáu ngày như đá chìm đáy biển, Trần Diệp Vân vốn đã không còn hy vọng.
Lúc này cô nhìn thấy phong bì trong tay Mạnh Kiến Quân, có chút bàng hoàng.
Trên này ghi là gửi từ nông trường quốc doanh binh đoàn, anh còn quen biết người ở binh đoàn à?
Trần Diệp Vân nhận điện báo rồi cảm ơn, Mạnh Kiến Quân cứ ngây người nhìn cô nhất thời không rời mắt được.
"Con đứng ngây ra đó làm gì? Còn không về nhà đi, con trai con đang chờ ăn bánh gà đấy." Vương Hải Nga thấy bộ dạng ngây ngốc của anh ta thì tức giận, người ta căn bản không coi trọng anh ta.
Bị mẹ già vô cớ mắng một trận, Mạnh Kiến Quân không hiểu chuyện gì xảy ra chỉ đành ngoan ngoãn theo về, đi được mấy bước còn ngoái đầu nhìn Trần Diệp Vân hai lần.
"Tiểu Vân, đây là cái gì vậy? Còn có người quen gửi điện báo cho cháu à?" Thím Thúy Hoa thích náo nhiệt nhất, đôi mắt to nhìn chằm chằm vào phong bì giống như có thể nhìn xuyên qua phong bì để thấy nội dung điện báo vậy.
"Điện báo đắt lắm đấy, tôi nghe người ta nói là tính theo chữ, viết mấy chữ là mua được cả cân thịt lợn!" Ông chú bên cạnh từng nghe người ta nói, nhìn vẻ mặt ông ta đầy vẻ đau lòng.
"Ôi trời, đắt thế à..." Thím Thúy Hoa lúc này càng tò mò về phong bì thư hơn, vội giục Trần Diệp Vân mở ra xem thử.
Trần Diệp Vân đưa tay cầm phong bì ra sau, ậm ừ trả lời hai tiếng rồi dẫn Đại Quân và Linh Linh về nhà.
Đại Quân đang chơi vui vẻ thì đột nhiên bị chị gọi về nhà, hơi thắc mắc: "Chị, sao tự nhiên về nhà vậy?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...