Nhưng mẹ của nguyên chủ mất khi cô hai tuổi, một năm sau, Lâm Quang Minh cưới mẹ kế góa chồng mang theo con gái riêng vào nhà, sau đó sinh thêm một em trai.
Trong gia đình tái hôn như vậy, nguyên chủ không thể nào sống hòa hợp với cha ruột, mẹ kế, chị kế và đứa em trai cưng quý sau này.
Ở nhà, nguyên chủ chăm chỉ chịu khó, nhưng mẹ kế luôn đề phòng cô, dù sao cô cũng không phải con ruột, thân sơ khác biệt.
Từ khi mẹ kế quản lý chi tiêu gia đình, thứ gì tốt cũng cất giấu để dành cho con gái ruột và con trai, nguyên chủ cứ thế mà trở thành đứa nhỏ đáng thương gầy gò yếu ớt.
Nhưng mẹ kế rất giỏi đóng kịch trước mặt người khác, cứ thế lừa được Lâm Quang Minh và hàng xóm láng giềng xung quanh, không ai phát hiện ra điều gì.
Người ta nói, có mẹ kế là có cha dượng, câu này không sai chút nào.
Năm nay, chính sách cưỡng chế thanh niên thành thị từ 16 tuổi, chưa kết hôn và không có việc làm phải xuống nông thôn làm trí thức trẻ ở thành phố Tây Phong vừa ban hành, nguyên chủ lại bị lừa để lại công việc ở nhà máy cán thép cho em trai.
Nguyên chủ tốt nghiệp trung học phổ thông, vì thành tích khá nên đã thi đỗ vào vị trí công nhân chính thức tại nhà máy cán thép.
Vốn dĩ có công việc thì không cần phải xuống nông thôn, nhưng cha ruột và mẹ kế đều không nỡ để con trai duy nhất của nhà họ Lâm - Lâm Kiến Tân, người chỉ có trình độ tiểu học và không hề có việc làm phải xuống nông thôn, nên đã lừa phỉnh ép nguyên chủ để lại công việc cho em trai, gánh vác trách nhiệm làm chị.
Thế là em trai không phải xuống nông thôn, nhưng nguyên chủ lại phải xuống nông thôn.
Vì chuyện này, mẹ kế ác ý lại sắp đặt để nguyên chủ gả cho con trai giám đốc nhà máy thép - một kẻ lười biếng lại còn hay bạo hành phụ nữ, nhằm mưu lợi cho mình.
Nguyên chủ bị tính kế đến mất việc làm, lại còn gả cho kẻ vũ phu.
Sau khi kết hôn, hễ không vừa ý là bị hắn đánh đập, ngược đãi, nhà mẹ đẻ cũng mặc kệ, cuối cùng chết vào đúng ngày sinh nhật lần thứ 25.
Lâm Tương đọc qua mấy trăm chữ cốt truyện được chụp lại mà giận sôi: Thật quá đáng!
Ai mà ngờ, tối đó cô đã xuyên không.
.
Nguyên chủ vốn vì nghĩ đến việc mình để lại công việc, phải xuống nông thôn, trong lòng không muốn nhưng không dám nói ra suy nghĩ thật, cứ giày vò như vậy, sốt cao một trận rồii qua đời, Lâm Tương cứ thế mà xuyên đến.
Cũng may nguyên chủ vốn nhút nhát, không hay gặp người, lại đang ốm mấy ngày nay, nên Lâm Tương mới tạm thời che giấu, từ từ nắm rõ tình hình.
Hiện tại, công việc vẫn đang nằm trong tay cô, chỉ vì nguyên chủ đột ngột bị bệnh nên chưa kịp nhường cho em trai, cũng coi như là một chuyện tốt.
Suy nghĩ về hoàn cảnh hiện tại, Lâm Tương ban đầu định cứ cố gắng mà cầm cự ở nhà máy cán thép, dù sao mình cũng có một “bát cơm sắt” quý giá, có thể làm đến cuối thập niên 80, đầu thập niên 90 trước cơn bão thất nghiệp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...