36 Cách Cưng Chiều Vợ Yêu


“Xin chờ một chút!” Phục vụ gật đầu với bọn họ rồi lùi xuống.
Ở đối diện, Lạc Thanh Nhã đột nhiên xúc động, vội vàng đè nén vẻ ấm ức trên mặt, cố gắng bĩnh tĩnh lại, từ từ nâng khóe miệng lên, cố gắng hết sức làm cho nụ cười trên mặt trông được tự nhiên, nhìn Kỳ Minh Viễn ở phía đối diện, nhưng anh vẫn nhìn Lăng Tử Yên như cũ, ánh mắt vẫn dịu dàng như vậy.
“Đúng là nhìn thấy đồ ăn ngon là không kiềm chế được.” Thấy trên miệng Lăng Tử Yên dính đầy nước sốt, Kỳ Minh Viễn đưa ngón tay ra quệt khóe miệng của cô, sau đó cho ngón tay vào miệng ăn phần nước sốt chảy từ miệng cô.
“Ăn quá ngon luôn!” Lăng Tử Yên thấy gì ăn đó, cũng không quan tâm nhiều như vậy, không tim không phổi trả lời.

Sau đó cô lại nghĩ tới cái gì đó, có chút ngượng ngùng hỏi anh: “Anh cũng chê em không có hình tượng sao?”
“Đứa bé ngốc, em như thế nào anh cũng sẽ không chê, mau ăn đi!” Kỳ Minh Viễn sao có thể chê cô được, anh cảm thấy rất có lỗi với cô, nếu như không phải năm đó anh hiểu lầm cô, năm năm qua cô sẽ luôn ở bên cạnh anh, cũng sẽ không bị mẹ con nhà họ Lăng bắt nạt.
Cho nên, anh sẽ từ từ bù đắp cho cô năm năm anh đã bỏ lỡ.
Trong lòng Lạc Thanh Nhã rất khó chịu, cũng không muốn làm thêm gì nữa, bởi vì cô ta hiểu rất rõ, sự chịu đựng của mình đã sắp đến giới hạn.

Nếu cô ta có thêm hành động gì khác, thì tình cảm của cô ta đối với Kỳ Minh Viễn sẽ bị bại lộ.

Cô ta nhất định không thể để sự nhẫn nhịn của bản thân trong nhiều năm lại thất bại trong gang tấc như vậy được!

Cô ta không thể mất đi thân phận bây giờ, cô ta phải nhịn, nhất định phải nhịn được, đêm nay vẫn nhịn được, cô ta vẫn sẽ là hồng nhan tri kỷ của Kỳ Minh Viễn, là người hiểu rõ anh nhất trên thế giới này, là người bạn thân khác giới tốt nhất của anh.
Nhưng trong lòng Lạc Thanh Nhã cảm thấy rất khó chịu, cô ta càng nhẫn nhịn thì càng khó chịu hơn!
Cuối cùng, chỉ đánh phải uống một ngụm rượu vang mà cô ta đã gọi, cô ta sợ Kỳ Viễn Minh phát hiện hỏi đến.
Cô ta lo lắng anh sẽ hỏi han, quan tâm cô ta, cứ như vậy cô ta sẽ không nhịn được mà nói cho anh biết cô ta đã yêu anh rất nhiều năm.

Vì vậy cô đã kể với anh về vài chuyện thú vị xảy ra ở Dubai, còn bịa ra một chuyện.

Cô kể rằng đã gặp một người rất đẹp trai ở Dubai, cô vừa gặp đã yêu anh ta, nhưng cô lại không thể ở bên anh ta, bởi vì ở Dubai một chồng có thể có nhiều vợ, vậy nên cô không thể chấp nhận được sau này chồng mình sẽ lấy một người phụ nữ khác, không những vậy lại là hợp pháp.
Cho nên cô quay lại!
“Là tôi tôi cũng không thể chấp nhận được.” Lăng Tử Yên rất đồng tình với Lạc Thanh Nhã, vốn tưởng Lạc Thanh Nhã cố ý nói rằng quan hệ của cô ta với Kỳ Minh Viễn rất thân mật, để đáp trả lại lời cô.

Bây giờ nghĩ lại, cô đúng là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
“Ừ, Lạc Thanh Nhã của chúng ta rất tốt, chỉ xứng với người đàn ông tốt nhất thế giới này, sao có thể cùng chung chồng cùng với những người đàn bà ở Dubai kia!” Bò bít tết của Kỳ Minh Viễn cũng vừa bưng lên, anh vừa ăn vừa an ủi Lạc Thanh Nhã.

“Đúng vậy, Minh Viễn anh quen nhiều người tài giỏi như vậy, thì phải giới thiệu một người thật tốt cho cô Lạc.” Lăng Tử Yên không đành lòng thấy Lạc Thanh Nhã bị tổn thương, cô ta đã chịu khổ nhiều như vậy.

Lạc Thanh Nhã nhìn qua cũng rất xinh đẹp, vậy càng nên được hạnh phúc.
“Được, anh sẽ giới thiệu giúp cô ấy một người!” Kỳ Minh Viễn gật đầu, bây giờ anh hạnh phúc, đương nhiên cũng phải giúp bạn tốt của mình tìm được hạnh phúc.

Mà trong số bạn của anh, người anh không yên tâm nhất chính là Lạc Thanh Nhã.
Theo quan điểm của cô ấy, con gái hai mươi tuổi có thể kết hôn rồi, nhưng Lạc Thanh Nhã đã từng yêu hết lần này đến lần khác, nhiều như vậy nhưng cũng chưa có một lần thành công, anh cũng cảm thấy lạ.
“Được, cậu giới thiệu cho tôi…” Lạc Thanh Nhã mỉm cười, sau đó lại rót cho mình một ly rượu vang đỏ, uống một hớp.
“Cô ấy uống như vậy có nhiều quá không?” Lăng Tử Yên không yên tâm nói, hơn phân nửa chai rượu vang đều vào bụng Lạc Thanh Nhã, Lăng Tử Yên lo lắng cô ta sẽ say.
“Tửu lượng của cô ấy rất cao, chỉ là tối nay cô ấy muốn say!” Kỳ Minh Viễn dứt lời, sau đó lại gọi phục vụ, gọi cho Lạc Thanh Nhã một chai vodka, để cho cô ta có thể uống thỏa thích.
Lạc Thanh Nhã thấy vậy, cô ta càng liễu lĩnh hơn, vừa uống rượu vừa ngây ngô cười, nói với Kỳ Minh Viễn và Lăng Tử Yên: “Minh Viễn, trước kia cậu bay tới bay lui vòng quanh thế giới để tìm vợ, rốt cuộc bây giờ đã tìm được hạnh phúc…”
Thật ra Lạc Thanh Nhã không có say, cô ta phải giả vờ mình đã say để hỏi chuyện này!
Cô ta không biết Lăng Tử Yên có biết chuyện trong lòng Kỳ Minh Viễn vẫn luôn có một người phụ nữ hay không, nhưng cô ta chính là muốn nói, nếu cô không biết, vậy cô ta sẽ nói cho cô biết!

“Tìm được rồi!” Kỳ Minh Viễn dịu dàng nhìn Lăng Tử Yên, những năm qua anh đã bay tới rất nhiều nơi để tìm Vi Ái của anh, cuối cùng bây giờ cũng tìm được người giống cô y như đúc, anh chỉ thiếu bằng chứng chứng minh thân phận hai người là một mà thôi.
“Kỳ Minh Viễn, chúc mừng cậu!” Lạc Thanh Nhã lại uống một ngụm vodka, ánh mắt mờ mịt nhìn về phía Lăng Tử Yên: “Lăng Tử Yên chúc mừng cô!”
“Cảm ơn!” hai người Lăng Tử Yên và Kỳ Minh Viễn đồng thanh nói cảm ơn vô cùng ăn ý!
“Không có chi… Nên…” Lăng Thanh Nhã tiếp tục rót rượu, tiếp tục uống.
Tối hôm đó, Lăng Thanh Nhã đã uống hết ba chai vodka, cũng không biết có phải vì trong lòng quá buồn, cô ta cũng không có say, ngược lại rất tỉnh táo.

Chẳng qua cảm xúc bộc phát, hành động hơi chậm chạp, nhưng có thể tùy ý làm chuyện mình muốn làm, nói lời mình muốn nói.
Giống như ôm chặt Kỳ Minh Viễn không thả, giống như nói với Kỳ Minh Viễn: “Tôi yêu anh nhiều như vậy, tại sao anh không thể yêu tôi…”
Lời nói của cô ta rất mơ hồ, nhìn giống như là nói với bạn trai hư cấu của cô ta.

Nhưng thực tế chỉ có cô ta mới biết, là cô ta nói với Kỳ Minh Viễn!
Bởi vì cô ta say rượu, Kỳ Minh Viễn không thể đẩy cô ta ra, cũng không thể để Lăng Tử Yên đỡ cô ta, tay chân cô nhỏ nhắn không thể đỡ được Lạc Thanh Nhã còn cao hơn cô rất nhiều!
Kỳ Minh Viễn thấy Lạc Thanh Nhã sau khi uống say sẽ không nghe lời, nên trực tiếp bế cô ta, đi về phía xe cô ta.

Lạc Thanh Nhã ôm cổ anh, nhìn anh cười ngây ngô, trong ánh mắt chứa đầy tình yêu.


Lạc Thanh Nhã cố tình bày tỏ với Kỳ Minh Viễn bằng tiếng Anh lưu loát của mình, nhưng lại không nói tên của Kỳ Minh Viễn, chỉ thâm tình nhìn anh nói: “Hu hu… Em yêu anh, em thật sự rất yêu anh… Tại sao anh lại còn muốn cưới người khác!”
Lăng Tử Yên đi phía sau Kỳ Minh Viễn, cũng không để ý đến ánh mắt Lạc Thanh Nhã nhìn Kỳ Minh Viễn, cô nhìn bóng lưng của Kỳ Minh Viễn, trong lòng cảm thấy Lạc Thanh Nhã thật đáng thương.

Sau khi cô bỏ rơi tên đàn ông khốn nạn Chung Khải Trạch kia, ít nhất cô cũng đã gặp được Kỳ Minh Viễn đối tốt với cô!
Nhưng Lạc Thanh Nhã thì không giống vậy, cô ta vẫn còn yêu người bạn trai ở Dubai, nhưng bởi vì luật hôn nhân ở hai nước bất đồng quan điểm, cho nên cô ta chỉ có thể chia tay.
Lạc Thanh Nhã thật sự đáng thương, Lăng Tử Yên cảm thấy như vậy.
“Lạc Thanh Nhã, cậu không thể lái xe, tôi sẽ gọi cho tài xế đưa cậu về!” Kỳ Minh Viễn đặt Lạc Thanh Nhã ngồi ở bên cạnh ghế lái.
“Nhà tôi đã lâu không có người ở, tôi không chịu được!” Lạc Thanh Nhã ngồi tựa trên ghế phụ, như một đứa trẻ nói với Kỳ Minh Viễn: “Tôi phải ở nhà cậu, cậu có vợ, trong nhà nhất định có ấm áp…”
Nghe cô ta nói như vậy, trong mắt Kỳ Minh Viễn thoáng qua tia thương cảm.

Cha mẹ Lạc Thanh Nhã đã qua đời từ khi cô ta còn rất nhỏ, cô ta được chú nuôi lớn, từ nhỏ đã không được cảm nhận sự ấm áp của gia đình, vậy nên Kỳ Minh Viễn gật đầu: “Được, nhà tôi có rất nhiều phòng, đều chào đón cậu!”
“Được!” Lạc Thanh Nhã mỉm cười, trong lòng đắc ý không thôi, nhìn Kỳ Minh Viễn ôm Lăng Tử Yên vào trong xe anh, khóe miệng Lạc Thanh Nhã xuất hiện nụ cười đắc ý.
Chỉ cần đêm nay cô ở lại nhà Kỳ Minh Vũ, còn không sợ có cơ hội để cho Lăng Tử Yên phát hiện ra tình cảm của cô với Kỳ Minh Viễn sao?
Một khi con bé đó phát hiện mình yêu chồng cô nhiều năm như vậy, chồng cô còn để cho cô ta ở nhà bọn họ, thì cô làm sao có thể bình tĩnh được đây?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui