3 từ 1 ý nghĩa Anh Yêu Em
• Có những thứ mất đi rồi ta mới nuối tiếc vì không biết trân trọng. Nhưng có những thứ mất đi rồi ta mới nhẹ nhõm nhận ra:Sự phản bội mà ta nhận được ngày hôm nay, không phải vì ta ngu ngốc hay không tốt.Mà là vì... ta quá tốt với những thứ chẳng
xứng đáng với mình.
________________***_____________
Bước lên xe với tâm trạng không mấy thoải mái về nhà .
Về đến nhà nó đang mải suy nghĩ mà không nhìn phía trước
Rầm
Cái tính không chịu nhìn đường của nó vẫn thế . Ngước mặt nhìn nạn nhân của mình nó sững sờ " Là 1 cô gái sao ??? Sao lại ở đây ?? Chả nhẽ ... "
- Cô không có mồm à - Cô gái đứng trước mặt nó tỏ vẻ khó chịu nói
- Tôi xin lỗi ... cô là - nó nhìn cô gái trước mặt mà không ngừng suy đoán " người yêu Vũ sao ? Sao không thấy Vũ nói gì vậy " hàng loạt câu hỏi cứ hiện lên trong đầu nó
- Cô có quyền gì mà hỏi tôi - Nói đoạn cô nàng ngừng một lát rồi ném cho nó cái nhìn không mấy thiện cảm nói tiệp
- Sao cô ở nhà anh Vũ
" Anh Vũ " quen nhau lắm à mà gọi tên nhau dễ dàng thế một tiếng " anh " hai tiếng cũng " anh " - nó khó chịu nghĩ
-Tôi.....
Nó còn chưa nói hết câu thì bỗng có tiếng nói từ phía bếp vọng ra
- Vi à ^^ Anh làm món bánh flan chocolate mà em thích nhất này
Nói rồi Vũ nhanh chóng mang ra . Nhìn thấy nó , hắn hơi khựng lại rồi tiếp tục để bánh xuống bàn
- Em ăn thử đi - Vũ ngồi xuống ghế nhìn cô gái kia nói
- Vâng ạ - Đáp xong cô cũng nhanh chóng ngồi xuống ghế ăn
- Sao ngon không - Vũ sốt ruột nhìn cô gái trước mặt ăn
- Anh Vũ làm là số 1 - Cô giơ ngón cái lên trước mặt
Nhìn cảnh trước mắt mà nó muốn nhảy vào cho hắn 1 trận quá >.< Ở đâu đây chỉ có cô gái đang ngồi trên ghế kia đâu . Còn nó nữa , nó cảm giác như kiểu mình là không khí vậy . Nó bực dọc lên tiếng
- Anh không chuẩn bị mai đi Pháp à
- Mai cô đi 1 mình đi tôi có việc bận rồi , mà giới thiệu với cô đây là Tường Vi em gái tôi
" Em gái - Hắn có à nhìn chẳng giống anh em gì cả "
- Ừ chào em - nó quay ra chào cô gái ngồi trên ghế
- Em chào chị , chị là ....
- Đây là Lâm Nhi . bạn anh . Do có chút việc xảy ra nên cô ấy sống ở nhà mình
Nó còn chưa kịp mở miệng đáp thì đã bị hắn chen ngang . Thấy không còn việc gì nó đi lên phòng
----- ( Phòng nó )-------
Gạt bỏ mấy cái suy nghĩ vớ vẩn trong đầu nó nhanh chóng nhớ tới chuyện chính " Chuẩn bị hành lý đi Pháp "
Thực ra thì nó cũng chả có gì nhiều ngoài mấy bộ quần áo mà Vũ mua từ trước đấy cho nó . Ngồi lên giường nó lấy quyến sách " Cho tôi xin 1 vé đi về tuổi thơ " rồi đeo tai phone bật nhạc . Vừa đọc sách vừa nghe nhạc
" VER 1:
Đêm nay, em bỗng thấy mình cô đơn trong vòng tay thân quen.
Sau đêm nay, có lẽ em sẽ phải buông những giấc mơ – những lập lờ.
Có sai không khi trong lòng còn chút yêu thương xưa buồn vương.
Nhưng thật tâm em không muốn đôi ta xa cách nhau.
Có sai không khi đêm về em vẫn nghe âm thanh ấy.
Thoáng mùi hương cũ như vừa mới đây.
Là do em cố chấp… Cho rằng mình đúng.
Em cứ ngỡ năm tháng xóa hết bao nhiêu kỉ niệm cũ.
Chorus:
Rằng em không thể lựa chọn cho giấc mơ mỗi người.
Vì em cũng đang lạc lối.
Và anh hãy nói thật lòng, anh rất thương rất buồn.
Chỉ cần anh gọi tên, em sẽ đứng lại.
Giữ em đi và nói.. yêu em.
VER 2:
Đôi khi, em vô thức gọi tên ai dẫu kề vai bên anh.
Có đôi khi, em nén tâm tư một mình đêm trắng đêm trong tuyệt vọng.
do em cố chấp… Cho rằng mình đúng.
Em cứ ngỡ năm tháng xóa hết bao nhiêu kỉ niệm cũ.
Chorus:
rằng em không thể lựa chọn cho giấc mơ mỗi người.
Vì em cũng đang lạc lối.
Và anh hãy nói thật lòng, anh rất thương rất buồn.
Chỉ cần anh gọi tên, em sẽ đứng lại.
Giữ em đi và nói.. yêu em... "
Miệng nó lẩm bẩm theo lời bài hát , mắt chăm chăm nhìn cuốn sách . Không biết đọc sách kiểu gì nó ngủ gật lúc nào không hay
- Ưm...m
Nó mở mắt ra đã thấy trời tối , cầm điện thoại lên xem giờ , đập vào mắt nó là " 23:00 "
- Cái gì muộn vậy rồi á - Nó hét lên
Ọc Ọc....
1 âm thanh đáng xấu hổ phát ra . Ôm cái bụng đang không ngừng phát ra tiếng kêu nó chỉ còn cách ra khỏi giường xuống bếp xem còn gì ăn không .
Mở tủ lạnh , toàn là những món phải chế biến , mà nấu ăn thì nó ngu dã man . Thôi đành lấy tạm gói mì ăn vậy . Thế là nó bóc mì bỏ ra bát đổ nước sôi vào và ngồi chờ mì chính . Đang cầm đũa trên tay nghịch , bỗng có người hỏi nó
- Bây giờ cô mới ăn tối à
- Tự nhiên có nhã hứng hỏi thăm tôi à - Nó vẫn không ngẩng mặt , mắt vẫn nhìn vào đôi đũa trên tay mình
- Cô giận tôi chuyện chiều nay à ? Xin lỗi do ... - Hắn chưa nói hết câu thì đã bị nó chen ngang
- Anh chả là gì để tôi phải giận cả - Nói rồi nó nhếch mép cười . Bắt đầu đánh chén tô mì
Nhìn nó hững hờ với mình hắn cũng buồn lắm . Định lên tiếng giải thích thì nó không nghe .
- Xin lỗi
Nói xong hắn quay người đi về phòng
Hắn cũng muốn đi Pháp lắm . Mặc dù đi Pháp nhiều lần rồi nhưng lần này hắn thực sự rất muốn đi vì có nó . Nhưng vì mới gặp lại Tường Vi , 2 anh em lâu ngày thất lạc nay mới tìm lại nên có rất nhiều chuyện hắn muốn bù đắp cho em mình
---------------- Quay lại chiều nay -----------------
Vì ở trong lớp bọn nó đang mải mê bàn về chuyến du lịch nên hắn mới ra bãi cỏ sân sau nằm nghỉ .
Vừa mới định mắt xuống hắn bỗng nghe được âm thanh rượt đuổi từ phát xa đang tiến lại gần :
- Hoàng Tường Vi cô đứng lại cho tôi
1 lũ con trai đang đuổi theo 1 cô gái
Chuyện này hắn đã gặp nhiều rồi . hắn cũng không có gì quan tâm chỉ là khi nghe thấy 3 chữ " Hoàng Tường Vi " thì bộ óc hắn như ngừng hành động . Không suy nghĩ nhiều mà chạy ra nơi đang xảy ra cuộc rượt đuổi . Nhìn bọn con trai đang đuổi theo cô gái mang tên " Vũ Tường Vi " cậu nhíu mày
- Các người định làm loạt trong cái trường này à
- Anh Vũ , bọn em xin lỗi .. bọn em ... bọn em đi ngay ạ
Một tên cầm đầu vội mở miệng xin lỗi rồi quay sang nói với mấy người phía sau
- Rút
Nhanh chóng , bãi cỏ không còn 1 bóng người ngoài hắn và cô gái Tường Vi kia
- Cô tên Hoàng Tường Vi - Nhìn cô gái trước mặt hắn nghi ngờ hỏi
- Sao anh biết tên tôi - Cô gái đó tỏ vỏ kinh ngạc nhìn hắn
- Lớp- Hắn vẫn tiếp tục câu hỏi của mình
- 10 ạ - cô gái đó cúi đầu , miệng lí nhí đáp
- Cha mẹ cô làm nghề gì - nghi ngờ trong lòng hắn bắt đầu dâng trào . Hắn thực sự mong đây là Tường Vi - Hoàng Tường Vi cô em gái thất lạc 10 năm trước của hắn
- Năm 6 tuổi , tôi bị sóng quấn trôi dạt vào bờ được 1 sư cô trong cô nhi việc giúp đỡ về nhận nuôi
Nghe đến đây , khóe mắt hắn bắt đầu cay cay , vội ôm chầm lấy cô gái nhỏ bé trước mặt miệng không ngừng xin lỗi
- Tường Vi , anh Vũ đây , anh xin lỗi .... xin lỗi . Là lỗi của anh
Trợn tròn mắt lên nhìn người con trai đang ôm mình . Cô như tìm lại được người thây . Nước mắt rơi lã chã
- Anhh.... Em ... em nhớ anh... nhớ.. nhớ cha mẹ lắm
Cô gái đó vừa khóc vừa sụt sùi nói
______________________ ( kết thúc quá khứ ) _______________________
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...