19
“Sao cô không thể ngừng làm tồi tệ thêm những vấn đề của mình nhỉ, hãy trở nên biết điều hơn đi!!!” Oryl gào lên với mái tóc lởm chởm của Rix và đôi mắt đen xì cô mới tô vẽ. Cô vừa cắt tóc hôm qua và vừa trở về từ vũ trường.
“Buông tôi ra! Anh thì biết quái gì về tôi mà nói mãi về những vấn đề???” Rix gào lên trong cơn say rượu nhẹ, hôm nay cô đã đến bar để chào mừng tuổi 16 của mình.
“Cô nghĩ là những người khác không có những vấn đề của mình ư? Cô nghĩ vấn đề của cô là những vấn đề duy nhất đáng được thương tiếc và đáng được đau khổ ư???” hai mắt vốn màu xanh lục của anh long lên những tia máu của sự giận dữ ghê gớm.
“Ồ, anh đang nói rằng tôi phải bận tâm đến những vấn đề của những kẻ khác mà tự thương hại cho chính mình nữa à? Và sẽ tự huyễn hoặc tôi rằng những vấn đề của tôi chẳng có gì nghiêm trọng cả ư? Tôi còn phải đi thương hại cho những kẻ khác nữa à???”
Cô ném chiếc túi da màu đen vào người anh rồi đứng giữa phòng thở hồng hộc. Áo của cô trễ nải và hai ngực trần của cô gần như lộ cả ra ngoài. Trông cô chẳng khác một gái nhảy là bao.
“Nếu những vấn đề của cô đáng được quan tâm đến thế, sao cô không bỏ thời gian để mà đối mặt với nó? Tại sao không bỏ thời gian để giải quyết nó, tại sao còn bỏ thời gian vào những thứ thối tha này làm gì????” Oryl giận dữ xé nát chiếc túi xách của cô và ném nó quay trở lại dưới chân cô. Anh thở mệt nhọc.
“Anh không biết à? Sự tồn tại của tôi là vấn đề, giải quyết vấn đề của tôi ư? Tôi giải quyết thế nào được khi nó là từng hơi thở, từng mạch máu, từng tế bào tôi đang sống đây? Tôi là một kẻ như vậy, tôi chính là vấn đề!”
Cô ngừng lại khi cô nhận ra những giọt nước mắt của mình lăn rơi trên hai má. Cô quay đi, hướng về phía phòng tắm đầy mệt mỏi.
Oryl vuốt ngược mái tóc của anh. Healer không được chỉ dạy là nên giận dữ, nhưng anh đã giận dữ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...