18kẻ Đào Hoa Không Chân Áivminkook
1 năm sauJungkook bị bố cấm túc một thời gian dài khi cậu bị dính vào vụ tử tự của jihoon.
Và cuối cùng ngày hôm nay cậu cũng được thả tự do.
Ngay khi vừa bước chân ra khỏi nhà cậu đã chạy đến quán bar tìm niềm vui mới.
Jungkook thừa nhận cậu chính là một kẻ nghiện tình dục,cậu không thể từ bỏ được cám dỗ của nó.
Jungkook bước vào quán bar bắt đầu nhún nhảy theo điệu nhạc.
Khi cậu đang được một cô gái xinh đẹp lân la đến làm quen.
Jungkook cười khẩy.
Hây đúng là không có gì thay đổi thấy trai đẹp là tiến tới.
Mà thôi cậu cũng đang có nhu cầu giải tỏa nên chấp nhận thôi.
Khi jungkook đang chìm đắm trong nụ hôn nồng nhiệt với cô gái thì một cánh tay đã đổ chất lỏng trong chai rượu vang vào đầu cậu.
Jungkook giật mình đẩy cô gái kia ra.
Cậu sờ lên mái tóc ướt sũng của mình.
Trên người cậu dính đầy rượu vang đỏ nồng như màu máu.
Jungkook quay đầu lại giận dữ:“Chết tiệt!!!Thằng nào dám đổ rượu vang lên người tao.
”Đôi mắt jungkook nhìn lên.
Trước mặt cậu là một người con trai với mái tóc màu hồng cam,dáng người thanh mảnh.
Cậu mặc một chiếc áo sơ mi khoét ngực tôn lên chiếc cổ dài nối liền với xương quai xanh quyến rũ.
Kết hợp với đó là chiếc quần bó sát màu đen khoe đôi chân thon và cặp mông tròn đầy đặn.
Jungkook trố mắt nhìn khuôn mặt người kia,khuôn mặt quen thuộc đó…Sao có thể giống đến như thế?“Jihoon?”Không,không phải,người này so với jihoon tuy khuôn mặt giống nhau nhưng cảm giác vẫn khác biệt.
Jihoon không toát lên vẻ quyến rũ như người kia cũng không mang ánh mắt lạnh lùng tự tin như thế.
Trong khi jungkook đang ngẩn người nhìn mình thì jimin nhanh chóng tiến tới vòng tay qua cổ jungkook trao cho cậu một nụ hôn cháy bỏng.
Jimin đưa lưỡi mình vào trong kỹ thuật điêu luyện đến mức Jungkook muốn vỗ tay tán thưởng.
Rất nhanh jungkook đã quên đi sự nghi hoặc trong lòng mà tận hưởng nụ hôn ngọt ngào này.
Được một lúc jimin đẩy jungkook ra.
Jungkook giống như lửa cháy bị dội một gáo nước lạnh,nhíu mày nhìn jimin.
Jimin thu lại bộ dạng yêu kiều ban nãy.
Bày ra dáng vẻ ghét bỏ,cậu lấy tay lau qua môi mình,kinh bỉ nói:“Môi của mày có vị thật tởm lợn.
”Jungkook sững sờ đến hóa đá.
Đơ người nhìn jimin rời đi một lúc mới tiêu hóa được những gì diễn ra.
Cậu tức giận nắm lấy chai rượu ném xuống đất như để chút giận.
Người quản lý dường như đã quen mặt cậu chủ nhỏ này vội vàng chạy đến sai người đi dọn dẹp.
Xong xuôi quanh sang jungkook nịnh nọt:“Lâu lắm rồi mới thấy cậu trở lại đây sao chưa gì đã tức giận thế?”“Cái thằng vừa hôn tôi chú biết là ai không?”“Cậu nói cậu jimin sao?”Tên cậu ta là jimin sao?Jungkook nhớ lại hành động kiêu ngạo vừa nãy trong lòng nổi lên một khoái cảm hứng thú kỳ lạ:“Cái cậu jimin đó chú quen à?Cậu ta là người như thế nào?”“Cậu ấy là chủ của một thương hiệu hoa khá nổi tiếng.
Bạn gái tôi hay mua hoa ở chỗ cậu ấy nên cũng xem như là người quen.
Cậu ta khá kín tiếng lên tôi không biết được nhiều.
Nhưng nghe người ta đồn là cậu ta có một người tình rất giàu có bao nuôi”Jungkook cười thầm.
Được kẻ khác bao nuôi mà còn chê cậu bẩn.
Tên này cũng thật kỳ lạ.
“Hắn ta có người thân không…như em trai chẳng hạn.
”“Tôi nghĩ là không đâu,vợ tôi bảo cậu ta là con một.
Bố mẹ hình như chết trong tai nạn giao thông gì đấy”Jungkook khá tò mò.
Nếu cậu ta đã có người bao nuôi không phải chỉ cần ở nhà chổng mông lên phục vụ là có tiền thôi sao.
Việc gì phải ra ngoài điều hành thương hiệu hoa hèo gì đó cho mất công.
Hơn nữa…“À cậu ta bao nhiêu tuổi”“Hơn cậu 2 tuổi đấy”“22 tuổi??Tuổi đấy phải học đại học chứ?Sao chưa gì mà đã có thương hiệu riêng?”“Nghe bảo cậu ta học vượt cấp.
Năm 18 tuổi đã vào năm 2 đại học rồi.
Học giỏi nên tốt nghiệp cũng nhanh,học bổng thì nhiều”Jungkook tự nhiên thấy mình thật hài hước mà.
Một tên ốm yếu bệnh tật lại còn đúp hai năm sao có thể liên hệ gì với một người tài giỏi như thế.
Tên park jihoon đó ngoài được cái gương mặt đẹp đẽ ra thì chẳng có gì thu hút cả.
Jungkook uống một hớp rượu vang.
Trong lòng thầm lên kế hoạch:Mục tiêu tiếp theo của cậu đã được ấn định.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...