18kẻ Đào Hoa Không Chân Áivminkook
Taehyung được sinh ra trong một gia đình giàu có.
Bố mẹ cậu chỉ có một đứa con là Taehyung nên ngay từ bé đã dành tất cả những gì tốt nhất cho cậu.
Họ là một cặp ba mẹ tuyệt vời.
Taehyung luôn nghĩ mình có một gia đình hoàn hảo cho đến một ngày vào năm cậu tám tuổi….
Lúc đó khi trời đã tối muộn.
Mẹ cậu đã gọi điện cho bố cậu do chờ mãi không thấy bố cậu về.
Nhưng ngay tại thời điểm bố cậu bắt máy thì thay vì giọng nói ấm áp thường ngày của bố cậu lại là giọng của một người phụ nữ xa lạ vang lên,cô ta trả lời mẹ cậu bằng bằng điệu bộ ngái ngủ:“Ai vô duyên gọi vào giờ này vậy?"Mặt mẹ cậu tái mét,Taehyung nghe được tiếng nói của bà hơi run rẩy:“Cô là ai vậy?Cô…sao lại nghe điện thoại chồng tôi?”“Hả?chồng cô?! ah shit lấy nhầm điện thoại của daddy rồi.
.
”“Tít”đầu dây bên kia vội vàng tắt máy trong sự kinh hoàng của bà.
Mất vài phút để bình tĩnh nhưng ngay sau đó bà nhanh chóng gọi điện cho thư ký của bố cậu.
Khi cất tiếng nói người mẹ thường ngày ôn hòa dường như đã trở nên mất kiểm soát vì tức giận.
“Chồng tôi đang ở đâu?”“Phu nhân…cái này…tôi không biết.
”“TÔI NÓI CHỒNG TÔI ĐANG Ở ĐÂU?NÓI NHANH HOẶC TÔI SẼ SA THẢI CẬU”Anh thư ký nghe vậy chột dạ nói ra một địa chỉ.
Ngay khi xác định vị trí,bà trở theo Taehyung đi đến chỗ đó.
Bà đi rất nhanh là đến.
Mẹ Taehyung hùng hổ xông vào khánh sạn còn Taehyung với khuôn mặt sợ hãi rón rén đi theo bước chân mẹ.
“Rầm”Cánh cửa phòng nghỉ bật mở cũng là khoảnh khắc gia đình hạnh phúc của Taehyung sụp đổ.
Bố cậu đang nằm trên giường cùng một cô gái tầm 18 tuổi.
Dưới sàn thì quần áo vứt tứ tung.
Bố Taehyung cùng cô gái kia với vẻ mặt hãi hùng gấp gáp mặc lại quần áo.
Sắc mặt mẹ Taehyung xám xịt bà hét vào mặt ông:“KIM NAMJOON!!!!ANH GIỎI LẮM.
GẦN 30 TUỔI ĐẦU RỒI MÀ NUÔI DƯỠNG TÌNH NHÂN CÒN TRẺ GHÊ NHỈ?ANH COI CÁI GIA ĐÌNH NÀY LÀ CÁI GÌ?COI TÔI LÀ CÁI GÌ?CÁI ĐỒ KHỐN NẠN!!!”Bố Taehyung quỳ xuống đất,bộ dạng van xin tha thứ:“Vợ ơi anh sai rồi.
anh…anh chỉ là trót dại một lần.
Chỉ một lần thôi.
Anh hứa từ sau anh sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy nữa.
”Mẹ Taehyung như mặc kệ những lời đó kéo Taehyung còn đang bàng hoàng chạy ra ngoài.
Bố Taehyung đuổi theo nhưng không kịp vì bà đã lái xe đi mất.
Chiếc xe lao băng băng trên đường một cách điên loạn.
Mẹ Taehyung nước mắt giàn dụa.
Giống như tín ngưỡng tốt đẹp nhất trong bà sụp đổ.
Trái tim đau nhói,sự đau đớn vì bị phản bội vỡ òa.
‘ầm’Mẹ Taehyung đã đâm phải mui của một chiếc xe khác.
Chiếc xe đó bị mất thăng bằng rồi chệch lái sang bên cánh phải.
Ngay lúc đó một chiếc xe tải đi đến.
Một tiếng động va chạm vang lên.
Hai phương tiện đập thẳng vào nhau gây ra một tai nạn thảm khốc.
Mẹ Taehyung hoảng sợ phanh gấp lại.
Bà sững sờ bất động nhìn chằm chằm vào chiếc xe bị mình đâm kia.
Trên xe có hai người đã tử vong.
Đó là một nam một nữ tầm 30 tuổi.
Do đây là con đường vắng nên không có ai ứng cứu cả.
Taehyung qua cửa kính ô tô nhìn được rõ ràng đến kinh dị khuôn mặt của hai người đó.
Một cảm giác ớn lạnh dọc sống lưng.
Cậu không tự chủ được hét lên trong sợ hãi.
Nước mắt bắt đầu chảy ra,gương mặt non nớt khủng hoảng đến tột độ.
Mẹ Taehyung nghe thấy tiếng khóc của cậu chợt bừng tỉnh.
Bà ngăn bản thân run rẩy sau đó nắm chặt tay lái phóng xe rời đi.
Người phụ nữ đã trốn chạy vì trốn tránh tội lỗi,bà vừa tự trấn an mình,vừa nói lời an ủi với con:“Taehyung ngoan đừng khóc mình sắp về tới nhà rồi…không sao…không sao đâu.
”Mẹ cậu đã đưa cậu về nhà.
Bà tắm rửa cho cậu và bản thân mình rồi cùng cậu chìm vào giấc ngủ.
Đêm đó Taehyung đã gặp ác mộng,một cơn ác mộng quỷ quái.
Bố cậu sáng hôm sau về đã nắm rõ mọi chuyện.
Ông vì muốn chuộc lỗi với vợ nên đã dùng tiền che đậy kín chuyện này.
Cảnh sát đã đổ hết tội lỗi vào người lái xe tải kia và mọi thứ đã được giải quyết êm đẹp.
Nhưng cũng từ lúc đó Taehyung đã trở nên xa cách với bố mẹ mình.
Kí ức rõ nét về khuôn mặt của 2 người đó vẫn ám ảnh cậu cho đến khi Taehyung lớn lên.
Cậu không thể tha thứ cho việc làm sai trái của bố mẹ và bản thân cậu luôn cảm thấy hổ thẹn vì chuyện ngày bé.
Rồi một điều bất ngờ chợt xảy ra với cuộc đời cậu.
Cậu gặp được jimin.
Do Jimin có gương mặt rất giống với người đàn ông chết vì tai nạn năm đó nên ban đầu Taehyung đã chủ động tiếp cận jimin.
Nhưng Taehyung lại không ngăn nổi bản thân mình rơi vào lưới tình với jimin.
Dù chỉ là một tình nhân nhưng Taehyung thật sự đã rất hạnh phúc.
Tiếc rằng hạnh phúc chưa được bao lâu thì cậu phát hiện bố mẹ jimin chính là người qua đời do vụ tai nạn của mẹ cậu.
Cậu biết được sự thật này khi jihoon cho cậu xem album ảnh gia đình của em ấy.
Mọi thứ với Taehyung như vỡ nát.
Cậu tưởng chừng như muốn từ bỏ thứ tình yêu khắc nghiệt này…nhưng cậu không làm được.
Thiếu jimin giống như khoét trái tim cậu mất một nửa vậy.
Nếu sống với một nửa nhịp đập thì thà chết đi còn thoải mái và thanh thản hơn.
Bởi thế,cậu chọn cách cân bằng nỗi thống khổ đó để có thể tiếp tục yêu.
Nhưng Taehyung biết sớm muộn jimin sẽ chán cậu và tìm một nhân tình khác thôi.
Cứ nghĩ như vậy cậu lại bắt đầu tham lam hơn.
Cậu muốn trở nên đặc biệt.
Muốn một mối quen hệ bền chặt với jimin.
Và để đạt được điều đó cậu đã lợi dụng jihoon.
Ông trời thật sự đã đứng về phía cậu.
Ngay lúc jimin tỏ rõ thái độ muốn chấm dứt thì jihoon lại ngã bệnh.
Khi đó,jimin mới mở cửa hàng có rất nhiều khó khăn trong chi tiêu.
Dù có cố gắng thu xếp, jimin cũng không thể trả nổi khoản viện phí khổng lồ như thế.
Taehyung đã tận dụng chuyện này.
Cậu chi trả hết tất cả số tiền chữa bệnh.
Taehyung giấu jimin và cố tình để jihoon biết chuyện này.
Vì vậy,nên jihoon coi cậu như ân nhân cứu mạng.
Jihoon đã tự mình nói chuyện này với jimin khi jihoon khỏi bệnh.
Với jimin,jihoon chính là tất cả nên jimin lại càng biết ơn Taehyung hơn.
Mối quan hệ giữa hai người tốt dần lên.
Thậm chí nhiều lúc còn hài hòa giống như người yêu của nhau vậy.
Taehyung trải qua những điều ngọt ngào còn hơn cả tưởng tượng.
Cậu trải nghiệm cảm giác là người duy nhất được ôm jimin mỗi đêm,được chăm sóc jimin mỗi ngày.
Jimin kể mọi thứ cho cậu,dựa dẫm vào cậu càng ngày càng nhiều.
Cậu biết bản thân mình chứa đầy mặc cảm và tự ti.
Cậu biết quá khứ ở sau một ngày nào đó sẽ đập vỡ mộng tưởng giả dối này.
Tuy vậy cậu vẫn sẽ mặc kệ tất cả.
Đến đâu thì đến…dù đó có là thiên đường hay địa ngục….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...