18 Năm Chờ Đợi
Tấ cả mọi người đang nháo nhác, bàn tán sôi nổi. Sau khi tiếng còi vang lên thì mọi người đều căng mắt nhìn vào nó và gã đàn ông kia.
Vút.. Vút... Vút tiếng niém phi tiêu nhanh như chớp đã được cả hai người phi ra, sau khi ném xong trọng tài đứng gần đó nhất chạy lại để đếm. Ai cũng hồi hộp để nghe kết quả còn nó thì sau khi xong đã đi ra ngoài từ lâu chỉ còn Renny đang hóng về phía ông trọng tài.
Kết quả rất đáng kinh ngạc không ai có thể ngờ rằng tất cả chiếc phi tiêu nó ném đều vào giữa tâm. Hắn cũng thấy rất ngạc nhiên một đứa con gái nhìn nhà quê như nó lại thành thạo được môn này.
Renny hô to lên dù biết kết quả rồi nhưng cô vẫn rất vui Renny cứ đứng vỗ vai người bên cạnh nói to.
- Rin cậu thắng rồi. Sau khi quay sang nhìn thì cô mới biết mình nhận nhầm người và nó đã biến đâu mất tiêu. Xin lỗi cô bạn bên cạnh Renny định chạy ra ngoài thì có tiếng nói lớn.
- Anh ta còn chưa xin lỗi cậu!
Nó từ ngoài cửa đi vào, hai tay đút vào túi quần tiến vào một cách sảng khoái. Nó vừa ra ngoài nghe điện thoại của bố nó, đúng là đi đâu thì cũng có tai mắt của nhà nó cả mới đấy mà tin đã được truyền đến tai của bố nó, kết quả là nó bị nghe một trận giáo huấn. Mới ngày đầu tiên mà đã vậy, nó cúp điện thoại không muốn nghe bố nó nói thêm rồi đi vào trong.
Tên đàng ông kia đỏ cả mặt, đường đường là đàn ông lại thua trong tay một đứa con gái thật là không biết cúi mặt vào đâu, Renny thì ngoảnh mặt lên đắc thắng, có con bạn như nó cũng không phải là không có cái tốt.
- Xin lỗi!, tiếng nói phát ra từ miệng tên đàn ông kia làm Renny vui vẻ cô nói
- Anh nói gì cơ? tai tôi nghe không rõ.
Tên kia xin lỗi lần nữa rồi đùng đùng bỏ đi, đúng là quá xấu hổ mà.
Nó lôi Renny đi vào lớp khi có tiếng trống vang lên, nó đi đến đâu ai cũng phải nhường đường cho nó và kể từ giờ phút ấy."Hắn và nò là hai kẻ không độ trời chung"
Trước khi nó đến đây cả trường sợ mình hắn nhất còn hôm nay hắn đã có thêm đối thủ mới, một đứa con gái mà khó ai có thể hiểu.
Ở một góc xa nào đó
- Tìm hiểu cho tôi người mới chuyển đến ngày hôm nay
- Vâng! tiếp theo là hồi tút túi dài, hắn ngồi đấy tay xoay chiếc điện thoại đôi chân vắt chéo lên nhau mắt nhìn vào nó" quả là một cô gái thú vị" nói rồi hắn đứng dậy đi lên con xe đã được chuẩn bị trước.
Nó đi vào chỗ ngồi ai cũng đi lại chỗ của nó hỏi thăm nó rất ghét bị làm phiền, giả vờ không nghe nó lôi chiếc helphone ra cắm tai nghe rồi nằm xuống. Renny hiểu tính của nó nên đẩy hết tất cả đám kiến đang bu lại người nó ra rồi nói to.
- Rin hiện đang mệt.
Nó cười rồi nằm ngủ, bỗng nó quay sang bên cạnh. Tên đáng ghét kia không vào học đúng là điều quá sướng, nó ghét phải chạm mặt đứa nó đã không ưa và như tên đàn ông kia chẳng hạn.
Chỉ trong một đêm công đi bất động sản Phú Quý bất ngờ phá sản và đứng sau vụ này không ai khác chính là nó, những đứa nó ghét thì rất ít khi được sống yên ổn.
Vẫn khuôn mặt xấu xí, bộ quần áo quê mùa nhưng đối với nó đấy chính là sở thích, nó bước vào trường mang đôi mắt quét qua mọi chỗ và dừng ngay chỗ hắn. Một đứa con gái tay cầm một hộp quà đứng trước mặt hắn ấp a ấp úng điều gì đó, chỉ được vài câu hộp quà đã bị hắn vứt tung xuống đất, cô gái đấy đứng khóc thét lên còn hắn thì ngoảnh mặt đi. Không cần nói cũng biết là cuộc tỏ tình nhưng bị thất bại, nó lắc đầu đi lại chỗ cô gái đấy cố nói to.
- Người ta không thích mình thì việc gì phải khóc, đời còn nhiều trai đẹp lắm việc gì cô phải thích một loại người như vậy.
Cô gái kia nghe nó nói còn quát vào mặt nó
- Cô biết gì mà nói. Xong rồi đứng dậy bỏ đi còn nó mặt nó ngơ ngác khuyên người còn bị bới trả lại đúng là con gái hiện nay... Cô bó tay đứng dậy đúng lúc đấy bắt gặp hắn đang nhìn cô, nó đưa con mắt sắc lạnh nhìn hắt một cái rồi ngẩng mặt bỏ đi. Hắn chỉ đứng đấy cười rồi lôi điện thoại gọi cho ai đó.
- Gửi tài liệu người hôm qua cho tôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...