Vừa tới khách sạn , cả đám đã được cô Vi chặn ngay cửa, thông báo những điều cần biết:
_ Chào các em! - Tuy giọng có vẻ ngọt ngào nhưng ánh mắt cô Vi lại liếc từng đứa như muốn ăn chơi nuốt sống vậy.
_ Chào cô... ạ! - Cả đám đồng thành, giọng có phần sợ hãi.
_ Các em chắc đã nhận được sơ đồ phòng từ bác tài xế rồi phải không?
_ Vâng? - Cả đám ngơ ngác
_ Xé ngay cái sơ đồ đó cho cô! Kim Ngưu! - Cô quay sang nàng
_ Dạ? Ực...Cô gọi em? - Bé Trâu nuốt vội miếng bánh ăn dở.
_ Ông em, à mà chính xác hơn là hiệu trưởng đã bao cho cả lớp được ở phòng vip đấ... - Vừa nghe tới đó, cả đám hú hét cả lên, cứ như là trẩy hội vậy!
_ Đây là sơ đồ mới...
Phòng 1: Bảo Bình, Kim Ngưu, Song Ngư.
Phòng 2:Song Tử, Xử Nữ, Thiên Bình.
Phòng 3 : Thiên Yết, Sư Tử, Nhân Mã.
Phòng 4: Ma Kết, Bạch Dương, Cự Giải
_ Éh! Tụi em không được ở theo bàn nữa à cô? - Bảo mếu máo nghe danh sách mới.
_ Cô nghĩ cái danh sách ấy...chắc nhầm đấy! - Cô Vi nhăn mặt, cô nghĩ thầm: "Không biết thầy Hiệu Trưởng định cho chúng nó học xong rồi cưới nhau luôn sao mà...Mà tụi này đúng là lạ, được ở phòng Vip rồi còn đòi hỏi.. chẳng bù mình..."
_ Tạm biệt cô , tụi em đi trước, cô đem lên dùn tụi em... - Nói rồi, cả đám đi luôn, để lại Cô Vi méo mỏ nhìn đám hành lí .
3pm.
_ Đi chơi không? - Vừa thức dậy, Sư Tử đã nhảy ào đến giường hai thằng bạn rủ rê đi chơi.
Cậu nhìn qua Thiên Yết, thấy anh gật đầu, cậu mừng khôn siết vì cho rằng chắc chắc Mã sẽ đi tuy vậy:
_ Thôi không đi đâu! - Mã bình thản trả lời, mắt vẫn hướng vào chiếc máy chơi game.
Thấy vẻ khác lạ của cậu, cả đám lặng lẽ chuồn nhanh cho đỡ dây dưa, nhưng khoảng nữa tiếng sau, một âm thanh đã trôi lên nhẹ nhàng, phá tan cái không khí im lặng đó:
"Ọc..."
_ Chết, mình chưa ăn trưa!- Nói là làm liền, cậu thay đồ để xuống nhà ăn của khách sạn.
Vừa mở cửa ra, đập vào mắt cậu là dáng người thân quen ấy. Cô đang bận một chiếc áo dài tay có mũ màu trắng rộng thình lình cùng chiếc quần ôm trên đầu gối nên trông cô cực kì nhỏ bé, cực kì dễ thương và cũng không kém mời gọi. Cừu con có vẻ còn ngái ngủ, cứ đi được một bước lại lấy cái tay áo dụi dụi mắt,trông dễ thương chẳng chịu được. Không nhịn được, anh khẽ đụng lấy cô cất tiếng hỏi:
_ Làm gì đó?
Có vẻ vì vẫn chưa tỉnh nên cô hồn nhiên đưa bộ mặt cún con nhìn anh, mỉm cười rực rỡ:
_ Tôi xuống căn tin mua chút cà phê... có điều... buồn ngủ...
Nói rồi, cô té vào lòng anh, ngáy thành tiếng. Lúc này, anh không còn cách nào khác ngoài đưa cô vào phòng mình.( Bởi phòng vip nó khóa bằng mật khẩu và đi ra thì nó khóa luôn.)
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•
Trên mát cát, từng đợt sóng đang vỗ nhẹ vào một cặp đôi đang ngồi trên bờ.
_ Mát quá Song nhỉ? - Bảo cười nhẹ nhìn anh
_ Ừ! - Bất giác, anh nắm chặt lấy tay cô - Bảo Bình à, cho tớ xin lỗi nhé!
_ Chuyên gì? - Bảo ngơ ngác nhìn anh.
_ Thì...chuyện của Lục Anh đấy! Tớ thề là sẽ không để cô ấy làm gì tới cậu đâu! Vậy nên ... vậy nên...
"Cốc "
_ Đau!
_ Ngốc ạ! - Bảo nhéo lấy má anh - Sao lại lấp bấp như vậy? Chẳng giống cậu bình thường chút nào! - Rồi cô thì thầm vào tai anh - Chuyện của cậu và Lục Anh là quá khứ, còn tớ mới là người yêu hiện tại của cậu, vậy nên, đừng lo gì nhé!
Song nhìn cô, hai mắt hơi lấp lánh. Rồi anh ôm nhẹ lấy vòng eo cô, hôn chầm lấy cô, hành động của anh khiến người đi đường không khỏi đỏ mặt.
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•
Cự Giải ngồi ở tiệm cà phê trong khách sạn.Tay thì nhâm nhi cốc cà phê đắng ngắt, tay cô lại gõ lạch chạch ,trong cô chả khác gì bà già 30 tuổi cả. Tuy nhiên, trong tâm tư cô, một nỗi lo sợ đang xâm chiếm dần...
*_ Cự Giải, cậu có nhớ là lúc mà tớ kêu cậu cả một tên của ông Thiên không? - Cừu quay qua cô, mặt tỏ vẻ nghiêm trọng.
_ Tớ nhớ! Lúc đó Kết giận gần chết vì không được đấm đá một chút chứ gì!
_ Lúc đó, khi thả hắn, tớ đã lén cài một con virus định vị vào mạch máu hắn, một con siêu nhỏ, qua vết thương!
_ Ừ!
_ Tớ phát hiện ra, nó mấy bữa nay đang chạy quanh Nha Trang!
_ Nha Trang ư? Ít vụ đó lắm!
_ Tớ lại không nghĩ vì giao dịch buôn bán gì đâu, có khả năng là... *
_ Cự Giải? Cự Giải? - Thiên Yết hét to.
_ Hử! - Cua ngơ ngác .
_ Em đang làm gì vậy? - Thiên Yết nhẹ giọng, anh tiến tới ngồi bên cạnh cô .
_ Em đang làm chút việc của nhóm! Mà mấy bữa nay bên anh có biết hoạt động gì về người của ông Thiên không? - Cua hỏi.
_ Không...
Cả hai bỗng nhưng im lặng một chút, lát sau, Yết bỗng nắm lấy tay Cua, anh hôn nhẹ một cái lên má cô rồi thì thầm:
_ Làm gì cũng phải giữ sức nhé, vợ yêu !
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...