Tác giả: Trương Bảo Tâm
12 CHÒM SAO VÀ CÔNG VIỆC VĂN PHÒNG
Chương 7: Em thích anh
***
Bảo Bình quả thật dở khóc dở cười nhìn khuôn mặt điển trai của Ma Kết đang nhăn nhó đến khó coi đứng ở cửa.
Còn chưa nói đến mấy tên khác đang sầm mặt nhìn tụi cô.
Ơ! tụi cô chỉ đi chơi có một chút thôi mà!
Bốn tên con trai đứng ở cửa, bốn đứa con gái trố mắt nhìn.
Ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Bảo Bình nuốt khan.
Ma Kết không nói một lời hầm hầm lôi cô đi.
=> Một người đã "ra đi".
Kim Ngưu:"..." Còn chưa đến nửa tiếng nữa mà bị lôi về rồi! Tội!
Nhân Mã trợn mắt nhìn Kim Ngưu.
Cô nàng thừa biết mình bị đau dạ dày không thể uống nhiều rượu vậy mà vẫn uống khiến anh tức chết.
Mới cách đây 2 ngày vừa nhập viện hình như vẫn chưa có sợ.
Tức chết anh!!!
Nhân Mã sầm mặt bế thốc Kim Ngưu đang ngồi từ dưới đất sau trận 'vật lộn' với Bảo Bình đồng thời với tay xách theo cái áo khoác lông.
'Ai đó' bắt đầu giãy dụa.
=> Người thứ 2 'ra đi'.
Trong phòng, không khi căng thẳng căng ra khi ánh mắt trách móc của Song Tử nhìn Song Ngư với ánh mắt trách móc.
Song Ngư đột nhiên chột dạ không dám nhìn thẳng vào mắt Song Tử.
Còn Thiên Yết dưới sự cưỡng chế của Sư Tử cũng bị 'lôi' đi, Xử Nữ thấy hết chuyện vui cũng đã đi về nhà.
" Em đã nói sẽ không uống rượu rồi mà!" Song Tử hai tay đút túi quần lạnh nhạt nói.
"Em không có uống!" Cô nói dối không chớp mắt gân cổ lên cãi.
"Thật không?"
"Thật!" Cảm giác chột dạ dưới ánh mắt sắc bén của Song Tử một lần nữa khiên Song Ngư chột dạ.
Song Tử nở nụ cười tà mị tiến lại gần nhấc li rượu Cognac vẫn còn trong li trước mặt Song Ngư rồi chuẩn xác mà ngậm lấy vết son môi màu hồng trong suốt trên thành li rồi uống một ngụm rượu.
Khuôn mặt Song Ngư dần đỏ ửng lên.
Anh ta ngồi phịch xuống ghế rồi lại áp môi lên bờ môi mềm mại có thoa một chút son bóng lên.
Song Ngư kinh ngạc quên mất cả giãy giụa và hô hấp.
Mặc kệ đôi môi mỏng của Song Tử công thành đoạt đất.
Anh đẩy ngụm rượu vào miệng cô.
Những giọt rượu cay nồng đăng đắng từ từ được cô nuốt xuống.
Một giọt rượu đen long lanh có ánh hồng bất giác trào ra khỏi khóe miệng rồi lăn xuống cổ, đến xương quai xanh gợi cảm rồi lại chảy dọc xuống.
Dưới ánh đèn màu vàng mờ mờ, nó trở nên đẹp hút hồn một cách lạ thường.
Khóe môi Song Tử nở nụ cười tà mị, nụ hôn trượt dọc xuống xương quai xanh.
Cắn mút rồi hôn nhẹ lên vết hồng hồng trên xương quai xanh do anh tạo ra.
Đôi mắt đen long lanh của Song Ngư mờ tịt chìm dần vào sương mù.
Cạch...
Song Ngư giật mình đẩy mạnh Song Tử ra lại tái nhợt nhìn Xử Nữ và Bạch Dương đang mặt mày tái mét run rẩy nhìn hai người.
Song Tử cũng có chút xấu hổ nhìn hai người đang đứng ở cửa.
"Hai...hai người!..." Xử Nữ lắp bắp không nói lên lời.
"..." Song Ngư mím môi cúi gằm mặt xuống không nói nên lời.
Bạch Dương im lặng phức tạp nhìn hai người ngồi trên ghế quần áo xộc xệch.
Không khí yên lặng bao trùm một cách khó khăn.
Song Ngư đột nhiên cảm thấy cổ tay đau nhói một cái rồi liền bị lôi đi, cô ngơ ngác mặc Xử Nữ dẫn đi mà không hiểu cái gì! Cô bị ấn vào chiếc Renentor đỏ, chưa kịp thắt dây an toàn thì đã bị Xử Nữ nhấn ga thần tốc lao đi.
Trên con đường nhộn nhịp, bất ngờ một chiếc xe thể thao cao cấp lao đi thần tốc khiến mọi người phải né đi nếu không muốn nằm dưới bánh của chiếc xe đó.
Rất nhanh, hai người về tới nhà của Xử Nữ.
Song Ngư bị Xử Nữ dẫn lên tới phòng khách vẫn không nói tiếng nào.
"Chuyện gì đã xảy ra?" Xử Nữ nghiêm túc nhìn Song Ngư.
Song Ngư mím môi, lắc đầu nhưng bị bàn tay của Xử Nữ nhấc mặt lên.
Mặt đối mặt!
Thở dài một hơi thật sâu, cô từ từ nói, giọng nói trong trẻo lại thánh thót như một bài ca trong Kinh Thánh.
Năm đó, cô vừa vào năm cuối.
Vốn là anh em, cô cứ ngây ngô cho rằng tình cảm dịu dàng mà cô dành cho Song Tử là tình anh em.
Lúc nhìn thấy Song Tử ôm một cô gái khác mà dịu dàng ôm hôn cô gái đó, cô cảm thấy trái tim đau nhói, rất đau! Kể chuyện này cho Cự Giải nghe, cô nàng trầm ngâm một lúc rồi không nói gì.
Hôm sau đến lớp, Cự Giải ủng hộ cô hãy đi theo đuổi anh.
Nghe lời Cự Giải, cô quyết tâm bám dính lấy Song Tử như sam, bá đạo nói yêu anh, quyết tâm nói anh là của cô, khiến anh và cô gái kia chia tay.
Rồi một ngày, mọi chuyện bắt đấu.
Cô tốn 2 năm bám dính anh, nói yêu anh.
Cuối cùng, anh cũng nói yêu cô.
Hai người bắt đầu hẹn hò, đi chơi cùng 10 người còn lại.
Cho đến một ngày, anh hỏi cô:" Em nói em yêu tôi?"
Cô gật đầu.
"Vậy thì phải cùng tôi đi xuống địa ngục!" Anh nở nụ cười tà mị nhìn cô đang nằm trên giường ở nhà riêng của anh.
Cô lúc ấy không hiểu ý nghĩa của câu nói đó nghĩa là gì nhưng vẫn cứ ngô nghê gật đầu.
Anh nở nụ cười rồi hôn cô.
Chuyện sau đó Song Ngư không kể nhưng khuôn mặt đỏ như quả táo chín cũng khiến Xử Nữ đại khái hiểu được chuyện gì không nên xảy ra nhưng đã xảy ra.
Xử Nữ trầm mặc nhìn vết hôn trên xương quai xanh của Song Ngư rất lâu rồi đi lấy quần áo ngủ Song Ngư, đẩy cô nàng vào nhà tắm rồi gọi một cuộc điện thoại.
Khuôn mặt từ nghiêm trọng dần trở nên nhẹ nhõm hơn.
Thở dài một hơi, cô cúp máy.
Đúng lúc ấy, Song Ngư bước ra và đang mặc đồ ngủ của Xử Nữ.
Xử Nữ nhìn Song Ngư nhẹ nhàng nói.
"Cậu đi ngủ trước đi! Mình ra ngoài có chút chuyện!"
Song Ngư gật đầu, nhẹ nhàng bò lên giường nằm im lặng bật TV coi.
Xử Nữ khóa cửa ra ngoài lái xe rời đi.
***
"Cậu vẫn chưa nói với Song Ngư chuyện đó sao?" Bạch Dương ngồi trên sopha rót một li rượu uống.
"Chưa!"
"Tại sao không nói?"
"Cô ấy không cho cơ hội!" Song Tử cười chua xót.
Năm đó, anh sao lại vì tức giận mà diễn một vở kịch khiến cô đau lòng đến mức rời xa anh.
"Xem ra chúng ta có cùng số phận rồi!" Bạch Dường cười khẽ.
Song Tử gật đầu đồng tình.
***
Tại một căn biệt thự sa hoa, bên trong vang lên đủ thứ tiếng tạp âm.
"Ma Kết! Anh thật quá đáng!" Tiếng Bảo Bình gào thét đến chói tai.
Trên tay cầm một cái gối bằng lông vịt, đứng vững vàng trên chiếc giường.
"Anh không có!" Ma Kết càng khôi hài hơn với bộ quần áo xộc xệch, tay cũng cầm một cái gối lông vịt, hướng Bảo Bình mà quất tới tấp.
Bảo Bình không chịu thua cũng quất chiếc gối lông vịt vào người Ma Kết thật mạnh.
Chiếc gối lông vịt mềm mại đáng thương đã sớm tét ra làm bay tứ tung lông vịt cao cấp.
~Cuộc chiến đánh gối vẫn chưa đến hồi kết, tạm thời chúng ta đi sang chỗ khác / Tác giả~
***
Thiên Yết ngồi trên xe Sư Tử.
Sầm mặt!
Từ khi nào tên này lại có quyền quản lí cô vậy? Làm như thể cô là thuộc quyền sở hữu của hắn.
Càng nghĩ, Thiên Yết càng tức hơn!
Cô liền quay ngoắc qua nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị một đôi môi ấm áp áp lên môi mình, cô như vậy vẫn cứ ngơ ngác mặc kệ anh công thành đoạt đất.
Cho đến khi lưng cô bị áp vào cái cửa kính xe lạnh lẽo thì thần trí mới đột ngột quay về.
Thiên Yết ngượng ngùng dùng sức đẩy mạnh Sư Tử ra.
Dù sao cũng là người học võ tuy đã kìm chế sức lực nhưng Thiên Yết vẫn đẩy mạnh Sư Tử ra khiến đầu anh chàng đập mạnh vào kính xe.
"A..!"
"Có sao không?" Thiên Yết hốt hoảng chồm người qua vương tay định sờ tay vào chỗ bị đau của Sư Tử thì đột ngột bị một bàn tay ấm nóng khác bao bọc lấy bàn tay mảnh khảnh của cô.
Eo đột nhiên bị nhấn mạnh xuống, tiếng thét chói tai còn chưa kịp tuông ra thì môi lại bị áp lên một lần nữa.
Nụ hôn lần này không hề có sự dịu dàng như nụ hôn đầu mà lại mang đầy cảm giác nóng bỏng, dây dưa và nhục dục.
Cho đến khi Thiên Yết có cảm giác phổi đang có nguy cơ thiếu oxi trầm trọng thì Sư Tử mới buông cô ra để cô cố gắng cung cấp dưỡng khí cho phổi.
Khuôn mặt Thiên Yết lúc này đang đỏ như quả táo chín mọng nước, đôi môi bây giờ hơi sưng lên vì bị dày xéo, cái áo lưới lúc này hơi lệch sang một bên làm lộ sợi dây áo thun trong màu đen càng làm thêm nổi bật làn da trắng như sứ của cô, mái tóc màu tím bương thõng xuống càng tăng thêm độ xinh đẹp của cô trong mắt Sư Tử.
"Ha ha...!" Tiếng cười trầm thấp của Sư Tử bật ra từ cổ họng nghe trông thật quyến rũ.
"Xem ra em vẫn không biết cách thở trong khi hôn." Một câu nói cợt nhả càng làm tăng lên vẻ quyến rũ từ Sư Tử hơn.
Nếu là bình thường, anh đã bị Thiên Yết đấm một phát bầm mặt nhưng hôm nay hình như cô gái này uống hết nửa chai rượu Cognac hơn 60 độ nên mới trở nên hiền lành lại dịu dàng như một con mèo con chứ không phải bộ dạng sư tử hà đông thường ngày.
Khuôn mặt Thiên Yết vốn đang đỏ hồng giờ thì như quả ớt chín.
"Im đi...!" Giọng nói dịu dàng tràn ngập nữ tính mang đầy nét ngượng ngùng của những thiếu nữ mới biết yêu được trao tặng nụ hôn đầu.
Xem ra cô nàng này say thật rồi!
"Tại sao?" Sư Tử đưa tay vuốt tóc Thiên Yết ra sau mang tai, đôi mắt tràn ngập dịu dàng nhìn xoáy sâu vào đôi mắt đen sắc sảo của Thiên Yết.
"Im đi...!" Cô lặp lại.
"Tại sao?" Anh cũng lặp lại.
"Im đi...!"
"Tại sao?"
"Im đi...!"
"Tại sao?"
"Anh cứng đầu quá! Im đi...!" Thiên Yết tùm lấy cổ áo sơmi của Sư Tử mà trợn mắt nhăn răng hăm dọa nhưng lại không làm anh run sợ chút nào.
"Em say rồi."
"Vậy sao?" Cô ngô nghê hỏi ngược lại anh.
"Ha ha...! Ừ!" Anh bật cười trước sự ngô nghê của cô.
Sư Tử dùng hai tay ôm lấy eo Thiên Yết rồi nhấc bổng cô nàng đặt lên vô lăng.
Ánh mắt thâm tình nhìn cô gái mang một vẻ đẹp sắc sảo duy nhất làm trái tim anh rung động.
Ánh đèn đường gọi vào trong xe tối om càng khiến đôi mắt đen long lanh của Thiên Yết càng trở nên long lanh xinh đẹp hơn.
Trần xe thấp khiến Thiên Yết phải cúi đầu mới có thể không bị đụng đầu.
Một người cúi đầu, một người ngước đầu lên, hai khuôn mặt cách nhau chỉ có mấy milimet có thể nghe rõ được hô hấp của đối phương.
"Này! Tôi chợt nhận ra cậu cũng đẹp trai đấy." Thiên Yết ngô nghê nở nụ cười xinh đẹp như những bông hoa hồng nở rộ khiến Sư Tử thoáng ngẩn người.
Ngón tay ấn ấn vào mũi của Sư Tử.
Sư Tử nắm lấy bàn tay Thiên Yết đưa lên môi rồi hôn nhẹ lên mu bàn tay một cách thâm tình.
Ánh mắt dịu dàng lại nồng đậm tình yêu nhìn sâu vào trong đôi mắt đen long lanh của Thiên Yết.
Một tay bao bọc lấy bàn tay nhỏ nhắn của Thiên Yết, một tay nắm nhẹ lấy cằm cô nàng rồi kéo xuống thâm tình hôn nhẹ nhàng.
Thiên Yết cũng vô cùng phối hợp mà quàng hai tay qua cổ Sư Tử.
Nụ hôn dần dần từ dịu dàng mà chuyển sang mạnh mẽ hơn, nồng cháy hơn.
Lúc hai người ngừng hôn buông nhau ra, khuôn mặt của Thiên Yết lúc này đã hơi ửng hồng bởi rượu.
"Em thích anh!'
Lời thổ lộ bất ngờ này khiến Sư Tử thoáng ngẩn ngơ vài giây.
Anh nở nụ cười tuyệt đẹp.
"Vậy làm bạn gái anh đi!"
Đáp lại anh là nụ hôn ngượng ngùng của Thiên Yết.
"Thật sự thích anh sao?"
Ngón tay Sư Tử móc chiếc điện thoại ra, thuần thục bật chế độ quay phim rồi lại chọn một góc cạnh đẹp quay lại hai người mà ánh mắt vẫn không thoát ra khỏi khuôn mặt của Thiên Yết.
Thiên Yết đáng yêu phồng má lên.
Bộ dạng xinh xắn lần đầu tiên thể hiện trước mặt anh như vậy quả thật khiến Sư Tử ngần người ngu dại đi.
"Có thích anh không? Trả lời đi!"
"...Có...!" Qua một lúc lâu sau, cô mới ngượng ngùng trả lời.
Nếu biết trước tương lai, Thiên Yết có chết cũng không trả lời.
"Thế mới ngoan!"
Anh lại một lần nữa dịu dàng hôn cô.
Mãi một lúc lâu sau, chiếc xe mới lăn bánh rời đi.
***
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...