12 Chòm Sao Học Viện Siêu Năng Lực


Để nhanh chóng luyện tập thích nghi với năng lực của từng người, đồng thời giảm thiểu thiệt hại do Thiên Bình vô ý gây nên, mọi thành viên đều đã quyết định trốn vào một toà chung cư cao tầng bị bỏ hoang ở gần rìa thành phố. Tên Vua Rối có lẽ đã tạm lui về nơi ẩn náu, song vẫn để Cự Giải, Sư Tử và Bạch Dương cẩn thận đi truy lùng mọi người khắp thành phố. Vì thế, việc lang thang ở ngoài đường lúc này sẽ không phải là một ý kiến hay. Và mọi người đương nhiên biết được điều đó.

- Thật không thể tin được! Không ngờ năng lực của cậu lại dễ sử dụng đến vậy đấy Song Ngư.

Trong một căn phòng trống của toà chung cư đã bị bỏ hoang, ngồi dưới mặt sàn xi măng, Xử Nữ vừa vui vừa bất ngờ khi chứng kiến cảnh tượng quả cầu bằng nước được cô điều khiển đang bay lơ lửng trên trần nhà, một thành quả đáng mừng sau nửa tiếng thích nghi với năng lực trong cơ thể Song Ngư. Thường thì luyện tập kĩ năng của riêng cô thôi cũng đã mệt lắm rồi, thật khó mà tin được là bản thân Xử Nữ cô lại có thể thích ứng được với nguồn sức mạnh mới này nhanh đến thế.

- Công nhận cậu giỏi thật! Nhiều lúc tớ làm còn bị sai nữa là... - Song Ngư nhìn Xử Nữ trầm trồ khen.

- Hmm, năng lực của Kim Ngưu cũng khá dễ thích nghi đó! - Bảo Bình nhẹ nhàng vận sức cho tảng đá lớn bay lên không trung, hồ hởi nhảy lên rồi thản nhiên ngồi chơi trên nó, thích chí cười hì hì khi nhìn thấy được thành quả trước mắt của mình. Có cảm giác như cô vừa có thêm được một nguồn sức mạnh mới vậy, nếu thật vậy thì đây quả là một điều đáng mừng đối với một năng lực gia chỉ có khả năng tàng hình như cô.

Đứng một mình một góc, Thiên Yết vẫn chưa có ý định tham gia luyện tập cùng mọi người, cô chỉ đứng dựa sát người vào bức tường xám, lặng lẽ đưa mắt quan sát cảnh vật bên ngoài trong lúc mọi người còn đang luyện tập với việc thích ứng sức mạnh. Một cơn gió mạnh bất chợt ùa vào cửa sổ khiến cả người cô lạnh toát. Cảnh vật bên ngoài tối đen, đèn đường cũng bị tắt gần hết, ở một nơi ít người qua kẻ lại như thế này thì chẳng trông mong gì đến một hệ thống soi sáng sao cho đàng hoàng được. Vốn dĩ nơi đây nằm ở ngoài rìa của thành phố, hệ thống đèn bị cắt đi cũng là chuyện dễ hiểu.

Dù vậy, nhưng trong hoàn cảnh lúc này thì đây lại là chỗ ẩn náu lí tưởng nhất. Có bóng tối bao phủ, mọi người sẽ dễ dàng tránh được những đợt "tuần tra" của bộ ba Cự Giải, Sư Tử và Bạch Dương. Việc luyện tập tuy đã có kết quả, song vẫn chưa đủ sức để có thể chống lại sức mạnh của cả ba người hợp lại, đặc biệt là khi thiếu đi mất Hoàng Đăng và Nhân Mã.

Nhớ đến hai anh, trong lòng Thiên Yết bất giác lại dấy lên một nỗi lo mới. Những người còn lại đều đã gặp chuyện, còn hai người ấy thì lại chẳng rõ tung tích ra sao. Không lẽ họ cũng đã rơi vào bàn tay của tên đấy rồi? Những suy nghĩ ấy khiến cho đầu óc cô không sao tập trung vào việc gì được, ngay cả việc quan sát quang cảnh bên ngoài cửa sổ, cô cũng chẳng làm cho ra hồn, đến cả tiếng sủa của bọn chó hoang gần toà nhà cũng suýt nữa khiến cô muốn nhảy dựng lên.

Thiên Yết thở dài, sau một lúc nghe ngóng những âm thanh của tiếng gió hú ngoài cửa sổ, cô cuối cùng mới lên tiếng, giọng điệu có phần chán nản:

- Tạm thời thì chúng ta an toàn rồi!


Cô tiến lại gần chỗ của mọi người rồi ngồi xuống, tiếp tục công việc luyện tập hãy còn dang dở. Năng lực của Thiên Bình thực sự không quá khó để tiếp thu, vì nó chỉ đơn thuần là truyền dẫn vào đối tượng một nguồn năng lượng nhất định để cường hoá kĩ năng kế tiếp của người được truyền sức mạnh, nhưng việc sử dụng nó đúng thời điểm hay căn chuẩn lượng năng lượng cần thiết hay không, đây chính là yếu tố quyết định thành bại của năng lực này. Chỉ cần tính toán sai thời điểm sử dụng hay lượng năng lượng dẫn truyền dù chỉ một chút thôi, hậu quả vẫn sẽ là một dấu chấm hỏi... của tử thần đặt ra.


"Cạch...cạch"


Một loại tạp âm kì lạ vang lên khiến mọi hành động của mọi người lập tức khựng lại. Nếu đang là ở khu vực trung tâm của Zodiac thì mọi người sẽ chẳng lấy làm bất ngờ khi nghe được tiếng động vừa rồi, nhưng nơi này nằm ngoài rìa thành phố, ban đêm gần như không có người nào dám bén mảng lại gần. Bất cứ âm thanh nào phát ra xung quanh đây đều có thể là một dấu hiệu khả nghi.

Thiên Yết đứng nép sát mình vào bìa tường xi măng cạnh cửa sổ, he hé mắt quan sát cảnh vật bên ngoài. Bên dưới khá tối, cô chỉ lờ mờ thấy được một thân ảnh của một người con trai đang sải bước trên vỉa hè, trên gương mặt người ấy là đôi mắt sáng rực ánh xanh quen thuộc.

- Là Cự Giải!

Không gian xung quanh lại trở nên im ắng, mọi người không ai mở miệng nói lời nào, dù biết rõ nếu còn ở trên đây thì cậu ấy sẽ không bao giờ biết được, nhưng cảm giác lo sợ khi bị phát hiện vẫn đeo bám dai dẳng trong tâm trí mỗi người. Sự hiện diện của Cự Giải lúc này làm cho mọi người đều có cảm giác như chỉ cần một cử động nhỏ thôi, cũng sẽ bị nhìn thấu ngay tức khắc.

Thiên Yết cứ lặng lẽ đứng quan sát Cự Giải từ trên phía tầng lầu, việc tự thuyết phục bản thân rằng gương mặt quen thuộc đó không còn là anh nữa thật khiến lòng cô như quặn lại. Trong khi cô thực sự muốn đưa Cự Giải và hai người kia trở lại bình thường, nhưng bản thân thì lại chẳng có chút manh mối hay kế hoạch cụ thể nào để thực hiện điều đó. Chưa bao giờ cô cảm thấy mình bất lực đến như vậy.

Cô phải làm cách gì bây giờ? Để có thể mang anh và Bạch Dương với Sư Tử trở lại đây? Trong khi Song Tử và Ma Kết vẫn còn trong tay của hắn?


Câu hỏi không lời đáp ấy vẫn tiếp tục văng vẳng trong tâm trí cô cho đến khi thân ảnh của Cự Giải đang ngày một xa dần, rồi đến khi bóng lưng anh đã hoà làm một với màn đêm, nỗi tiếc nuối và bất lực lại một lần nữa xâm chiếm lấy cô.

- Cậu ta đi rồi! - Thiên Yết lên tiếng với mọi người kèm theo một tiếng thở dài thườn thượt.

Những người còn lại đều đã thích nghi nhanh chóng với năng lực của nhau. Nhưng Thiên Bình thì không được như vậy. Giống như lúc đầu, khả năng kiểm soát sức mạnh của Thiên Bình trong thân xác Thiên Yết gần như vẫn chưa có bất cứ tiến triển nào, sức mạnh của cô bạn đã có cơ chế hoạt động quá phức tạp. Năng lực ấy có tương tác quá mạnh với cảm xúc, thứ mà cô không sao kiểm soát nổi trong tình cảnh bây giờ. Khi Thiên Bình muốn cắt mảnh gỗ thành từng mảnh nhỏ, cô lại vô tình thổi bay nó đi. Khi cô muốn cắt đôi một viên đá to, nó lại bất chợt nổ tung, khiến phần bụi còn sót lại suýt nữa bắn hết vào mắt cô. Khổ sở vô cùng!

Chính Thiên Yết cũng không rõ tại sao cô bạn mình lại có thể làm được như vậy. Cô thậm chí còn chẳng biết thứ năng lực Thiên Bình đang mang trong người có còn phải là của cô hay không nữa.

Nể cô bạn này thật!

Nhìn dáng vẻ đầy mệt mỏi có phần tuyệt vọng của Thiên Bình, mọi người đều cố gắng trấn an cô với những cái nhìn đầy khích lệ. Vào lúc này, ắt hẳn Kim Ngưu là người hiểu Thiên Bình hơn ai hết, vì cả hai đều mang trong lòng thứ cảm giác thấp thỏm lo âu khi mà người mình yêu quý lại rơi vào tay của kẻ thù. Bạch Dương chắc hẳn phải là người rất quan trọng với Thiên Bình, Kim Ngưu tuy không thông minh nhưng vẫn đủ tinh tế để nhận ra điều đó. Đã quen nhau từ cuối năm cấp hai, vốn đã quá quen với một Bạch Dương luôn vui vẻ, luôn quan tâm cô như thế, đến khi chứng kiến sự thay đổi quá đột ngột của anh như vậy, Thiên Bình đương nhiên không thể nào kiềm lòng được. Thú thật, Kim Ngưu còn nghĩ rằng nếu chính cô là người bị hoán đổi với Thiên Yết thì chắc thành phố Zodiac có lẽ đã trở thành đống gạch vụn rồi cũng nên. Nghĩ tới thôi cũng khiến Kim Ngưu lạnh cả người.

- Thiên Bình, bọn con trai sẽ ổn, cậu hãy tin tưởng vào điều đó! - Kim Ngưu hít một hơi dài, chầm chậm nắm lấy vai Thiên Bình an ủi, dù chính giọng nói của mình cũng lẩn quất đâu đó một sự lo lắng khó giấu được.

- Nhưng... bọn mình phải làm gì đây? - Thiên Bình thì thầm qua hơi thở, dư âm từ vụ việc vừa rồi vẫn có thể khiến cô chết đứng bất cứ lúc nào.

Kim Ngưu thực sự không thể trả lời câu hỏi của Thiên Bình, ít nhất là vào lúc này. Mọi chuyện xảy đến quá đột ngột, cô lúc này thậm chí còn chẳng hình dung được tương lai của cô vào một tiếng sau sẽ như thế nào, cũng có thể cô sẽ cứu được hết tất cả mọi người và tiếp tục cuộc sống bình lặng bên cạnh bạn bè, hoặc là cô sẽ trở thành một linh hồn bị tha hoá dưới sự thao túng của những thế lực bóng tối ngoài kia, và mãi mãi không thể tìm ra lối thoát cho chính mình.

- Bây giờ chúng ta phải tin tưởng vào mọi người, chúng ta phải cùng nhau cố gắng, đó là cách duy nhất để có thể cứu được bọn con trai, và trả lại thân xác cho nhau nữa. Thiên Bình, cậu hiểu điều đó chứ?


Thiên Bình ngẩn người ra một lúc khi nghe được lời khẳng định đầy quả quyết của Kim Ngưu, thấy cô bạn dường như đã tạm thời bị thuyết phục, Kim Ngưu liền tung đòn quyết định:

- Mọi người nhất định sẽ không sao! - Kim Ngưu khẳng định lại một lần nữa, không phải chỉ với Thiên Bình, mà với tất cả mọi người - Tớ xin thề với cái tên của mình!

Đâu có ai ngờ rằng một Kim Ngưu vô lo vô nghĩ như ngày nào bây giờ là người có quyết tâm mạnh mẽ hơn ai hết, đâu có ai ngờ rằng một Kim Ngưu suốt ngày chỉ nghĩ đến Pocky lúc này lại là người trưởng thành hơn tất cả. Lời nói của cô như tiếp thêm cho mọi người một niềm tin, một niềm hi vọng rằng mọi thứ rồi sẽ lại như lúc ban đầu, mọi người sẽ vượt qua khó khăn này và cùng nhau tiếp tục cuộc sống vui vẻ như trước đây. Nhất định là thế!

- Này, mọi người! - Thiên Bình cười gượng - Sau vụ này, chúng ta sẽ đi ăn kem chứ??

Sau vài giây im lặng trước câu nói của Thiên Bình, mọi người đều đồng loạt cười ồ lên.

- Haha!! Trời ơi, không ngờ là cậu lại có thể lấy lại tinh thần nhanh đến vậy đấy!! Được được!! Khỏi cần cậu bao, tớ sẽ cho mọi người hiểu cảm giác "Bội thực kem" là như thế nào!

Bảo Bình ôm bụng nằm dưới sàn cười ha hả, mọi người vốn đang im hơi lặng tiếng từ nãy giờ cũng lần lượt hùa theo. Đây là lần đầu tiên trong lúc xảy ra chuyện mà Thiên Bình cảm thấy an tâm đến thế, cô chợt nhận ra những nỗi lo trong lòng mình cũng không còn là một điều đáng quan ngại nữa, chỉ cần có mọi người bên cạnh, cô có cảm giác như mình sẽ không ngại đối mặt với bất cứ hiểm nguy nào. Bây giờ chính là lúc cô cần phải trở nên kiên cường hơn, an nguy của mọi người lúc này không cho phép bản thân cô trở nên mềm yếu.

- Này, có một điều mà tớ vẫn thắc mắc!

Sau nghi nghe được câu nói ấy, mọi người mới chợt nhận ra rằng từ đầu buổi tập đến giờ, Song Ngư vẫn chưa mở miệng nói lời nào, cô đã quá tập trung vào những thắc mắc xoay quanh trong tâm trí mình mà không để ý đến mọi chuyện xung quanh. Cho đến khi cô nghĩ rằng ánh mắt của mọi người đều đã hướng về phía mình, cô mới nhỏ giọng hỏi:

- Mang hình hài của một con rối, tại sao hắn lại có thể cử động giống người sống như thế? Các cậu có thấy thật vô lý không? - Song Ngư trở nên trầm ngâm, đây quả là câu hỏi rất đáng để phải cúi đầu ngẫm nghĩ.

Dù có cho rằng đã có một linh hồn đã nhập vào con rối ấy - là hắn, nhưng không lí nào một thứ làm từ gỗ ấy lại có thể cử động được? Suy cho cùng, đó vẫn là một vật thể không có sức sống, cũng chẳng thể tự tổng hợp được năng lượng để hoạt động. Vậy hắn lấy năng lượng từ đâu? Qua những việc hắn đã làm, chắc chắn hắn đã phải tiêu muốn một lượng sức mạnh rất lớn mới có thể thực hiện được chúng.


Và trong một khoảng khắc, một loạt câu hỏi và những thắc mắc bấy lâu nay bất chợt ùa về trong trí Bảo Bình cùng một lúc, cô là người đầu tiên có thể hiểu ra mọi chuyện và cũng là người lên tiếng đầu tiên:

- Các cậu nhớ sự việc đêm hôm qua và cả chiều ngày hôm nay chứ?

Mọi người đều ngay lập tức hiểu ý, và Xử Nữ là người lên tiếng trước:

- Ý cậu là... ba học sinh lớp A bị hút năng lượng?

Câu nói ấy như một lời giải đáp cho tất cả mọi thứ, đồng thời vén lên bức màn bí ẩn đã che giấu biết bao bí mật đằng sau. Suy đoán của Bảo Bình đã hoàn toàn chính xác, chính vì không thể tự tổng hợp được năng lượng trong hình hài bằng gỗ ấy, hắn đã phải ra tay đoạt lấy năng lượng tự nhiên từ những người khác. Trường Zodiac, nơi đó đối với hắn chắn hẳn còn đáng giá hơn cả mỏ kim cương, và lớp A nghiễm nhiên đã nằm trong tầm ngắm của hắn bởi cả số lẫn chất lượng của từng năng lực gia tài giỏi bậc nhất. Về vụ việc ba học sinh lớp A bị hút sức mạnh đến bất tỉnh lần trước, tính luôn cả sự xuất hiện bí ẩn của Vua Rối trong hai ngày vừa qua tại trường học, hắn chắc chắn là kẻ đã gây ra vụ việc đó, Bảo Bình hoàn toàn có thể khẳng định điều đó một cách chắc chắn nhất.

Nhưng nếu xét về sức mạnh năng lực, lớp Z thậm chí còn trên lớp A một bậc, vậy thì tại sao hắn lại không nhắm đến lớp Z ngay từ đầu?

Không lẽ có ai đang cản trở hắn?


___________________


P/s: Phần (2) của chương này sẽ được cập nhật trong vòng 7 ngày tới, mọi người hãy cố gắng theo dõi.

_Kin


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui