- Ba mẹ của chúng ta...
- Không lẽ nào...
Bầu không khí vui vẻ vừa rồi bỗng chốc bị xâm chiếm bởi một sự lặng im. Tâm trí của mọi người trong nhóm lúc này đều có chung một suy nghĩ. Ngày xưa, cha mẹ chúng ta mất là vì lí do gì? Tại sao họ lại mất tại cùng một lúc như vậy? Và quan trọng hơn hết, Thế Lực Đen mạnh như thế nào?
Có quá nhiều câu hỏi vẫn chưa được giải đáp!
- Cha mẹ tớ cũng mất... vào 12 năm trước. - Thiên Bình cuối cùng cũng cất tiếng nói sau một hồi lặng thinh, đôi mắt vẫn còn hạ xuống nơi quyển sách để ngỏ trên chiếc bàn cạnh bộ sofa, sống mũi cô bắt đầu cảm thấy cay cay, tay vô thức bấu chặt lấy tấm nệm đang ngồi.
- Cha mẹ tớ cũng vậy. - Thiên Yết trầm ngâm, bàn tay trắng nõn khẽ nghịch vài sợi chỉ thừa trên tấm nệm sofa. Đôi mắt xanh tựa biển hồ mang một nét buồn khó tả, nước mắt cô vô thức ứa ra. Cô buồn một phần vì cha mẹ cô đã không còn, nhưng nghĩ tới người anh trai của mình vì cứu hai chị em cô mà phải bỏ mạng, cô thậm chí không kìm được mà nức lên thành tiếng.
Song Ngư ngồi im lặng bên cạnh Thiên Yết, chỉ biết vỗ vai cô em thay cho lời an ủi.
Khu kí túc của lớp Z rơi vào bầu không khí trầm mặc, rồi có tiếng khóc cất lên, những giọt lệ đau thương lần lượt rơi xuống. Xà Phu và Thiên Hạc chỉ lặng lẽ ngồi nhìn từng thành viên trong lớp Z lần lượt rơi nước mắt, không lên tiếng nói năng gì. Cả hai hiểu, những học sinh ở đây dù thuộc top năng lực gia đứng đầu học viện, nhưng tất cả đều chỉ là những đứa trẻ thiếu thốn tình thương, đã phải trải qua cùng một quá khứ không cha không mẹ, phải biết tự lực cánh sinh và làm tất cả mọi thứ mà không thể dựa đẫm vào bất cứ người nào. Thứ danh hiệu đứng đầu ấy, thực chất cũng chỉ là công cụ để che giấu đi mặt yếu đuối này của lớp Z.
- Tớ không còn nhớ mặt cha mẹ mình như thế nào nữa. - giọng Nhân Mã dường như run lên, hình như anh đang khóc.
Tất cả những kí ức về cha mẹ đối với anh lúc này chỉ là những hình ảnh mơ hồ, anh không còn nhớ được bất cứ sự việc gì đã xảy ra, trừ những tháng ngày phải sống bơ vơ không mục đích khi biết được rằng họ đã chết. Những năm tháng tối tăm ấy, những tiếng gào thét của bọn quỷ dữ chực chờ, tất cả tạo thành một kí ức kinh hoàng mà Nhân Mã chỉ muốn quên đi.
- Vậy có nghĩa là... - Xử Nữ như không còn tin vào mắt mình. Nếu cái chết của bọn họ xảy ra tại cùng một thời điểm vào 12 năm trước, ngay lúc cuộc chiến tranh giữa loài người và Thế Lực Đen sắp sửa kết thúc. Vậy điều có có nghĩ là...
- Đúng vậy!!! Họ đều đã hi sinh để có thể phong ấn Thế Lực Đen! Họ chính là những anh hùng.
Thầy Xà Phu trầm ngâm, đôi mắt hơi nheo lại nhưng vẫn nhìn moji người chăm chú. Những học sinh anh đang dạy, chính là những đứa con, niềm tự hào của những người họ, và nhiệm vụ của anh và cô Thiên Hạc là phải chăm sóc và phát huy toàn bộ sức mạnh của chúng. Đó là điều duy nhất anh và cô có thể làm cho họ, và đây cũng là một trách nhiệm đối với một người giáo viên.
- Hức...ba ơi, mẹ ơi! - Kim Ngưu ôm mặt khóc nức lên rồi gục mặt xuống gối, . Ma Kết ngồi cạnh cô khẽ vỗ nhẹ lưng cô vỗ về.
- Hức... bây giờ tớ mới biết, ba mẹ mình vĩ đại đến nhường nào! - Song Ngư cũng không kiềm được mà khóc nức lên. Sư Tử ngồi cạnh nhẹ khoát tay qua vai cô nàng an ủi.
- Bọn họ đều đã hi sinh để phong ấn Thế Lực Đen sao? - Xử Nữ hỏi mà như không hỏi.
Sau một lúc sách "Lịch Sử Pháp Thuật" lại tiếp tục vai trò của mình, đều đều cất giọng:
"Theo ghi chép, phong ấn đó sẽ bị phá vỡ sau chu kì 1 vạn năm. Tức là sau 9988 năm nữa, Thế Lực Đen sẽ một lần nữa trỗi dậy và tái chiếm lại thế giới.
Nhiệm vụ của các thế hệ tương lại của chúng ta là trở nên thật mạnh mẽ để có thể đối đầu với chúng. "
Kết thúc bài giảng, nguồn ánh sáng từ quyển sách yếu dần rồi tắt ngóm, lặng im trên bàn.
- Nhưng em muốn hỏi! Rốt cuộc thì Thế Lực Đen mạnh đến mức nào mà thậm chí cả 12 vị thần, hay thậm chí là ba mẹ tụi em đều chỉ có thể phong ấn hắn?? Chúng ta không thể tiêu diệt hoàn toàn bọn chúng được sao? - câu hỏi của Song Ngư làm dấy lên nỗi lo ngại bấy lâu trong lòng của Xà Phu và Thiên Hạc. Quả thực, nếu không có cách để tiêu diệt Thế Lực Đen hoàn toàn, thì việc bọn chúng tha hoá toàn bộ số nhân loại trên thế giới chỉ còn là vấn đề thời gian. Và phong ấn do 12 vị thần ấy tạo nên cũng có nguy cơ bị phá vỡ bất cứ lúc nào.
- Chính anh chị cũng không biết rõ! Nhưng các em có thể xem dữ liệu trong sách. Khi các cuộc chiến giữa con người và Thế Lực Đen diễn ra, trung bình tổng cộng có hơn 5/7 dân số trên thế giới đã thiệt mạng!
- Điều này chứng tỏ chúng rất mạnh, cũng có thể rất đông. - Ma Kết lẩm bẩm, vừa đủ để mọi người nghe thấy.
- Chúng ta có hơn 9988 năm để chuẩn bị cho cuộc chiến kế tiếp. Trong khoảng thời gian đó, chúng ta phải tìm ra cách để tiêu diệt bọn chúng hoàn toàn, hoặc chí ít là phải tìm một loại năng lực phong ấn mạnh nhất có thể nhấn chìm Thế Lực Đen vĩnh viễn. - Giọng Sư Tử chắc nịch.
- Không thể loại trừ khả năng phong ấn bị phá vỡ! - Bảo Bình im lặng từ đầu buổi chợt lên tiếng - Phải bắt đầu rèn luyện ngay từ bây giờ.
- Cái chết của cha mẹ chúng ta có vô nghĩa hay không, hành động của ta sẽ cho biết điều đó!
- Quao! Trông cậu lúc này cực kì ngầu lòi đấy Cự Giải à!
Anh bạn nào đó vừa nghe được câu nói đùa của Song Tử liền lập tức đen xì mặt mũi.
- Aizzz!! Mà học xong chưa vậy?? Tớ muốn ra ngoài~ - Nhân Mã trườn dài trên ghế sofa than thở. Xử Nữ ngồi kế bên thuận tay hạ một đấm xuống bụng Nhân Mã khiến anh chàng la oai oái.
- Cậu ngồi yên đó đã! Chưa được tới 1 tiết học đâu.
- Nhưng tớ chán quá!! Tớ muốn ra ngoài~
Xử Nữ cố nuốt cục tức vào trong, thở dài, rồi chợt như có một ý nghĩ loé lên trong đầu, cô nàng nhẹ giọng, quay sang Nhân Mã nói:
- Nếu cậu chịu ngồi yên học bài, lát lên máy bay cậu có thể ngồi chung với tớ!
- Ngồi yên ngay đây thưa xếp! - Nghe Xử Nữ nói vậy, gương mặt của Nhân Mã tỏ vẻ hài lòng thấy rõ.
- Quào!! Công hiệu thật sao? - Kim Ngưu bịt miệng vờ ngạc nhiên thốt lên.
- Thật vi diệu~
Nếu xét về độ dễ dụ, Nhân Mã chắc chắn là... vô đối!
Cả bọn phá lên cười nắc nẻ.
Không biết tự khi nào, nỗi đau mất mát của những mảnh kí ức đau thương đã được ngọn lửa tình bạn lấp đầy. Dù cho quá khứ có tàn nhẫn thế nào đi chăng nữa, trong lòng mỗi người vẫn sáng lên một niềm tin, một niềm hi vọng rằng, mọi nỗi đau của ngày hôm qua đều không còn quá đáng lưu tâm nữa, chỉ cần còn mọi người ở đây, mọi thứ sẽ ổn cả thôi.
Tình bạn... một sức mạnh có thể thay đổi tất cả!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...