- Cự Giải! Đó là gì vậy? - Thiên Bình bước tới nhìn Cự Giải ngồi trên nền đất đối diện, nhướng mài hỏi một cách hiếu kì. Thấy những mảnh ánh sáng xanh lục liên tục tỏa ra, cô tò mò với tay chạm vào chúng thì cảm thấy vô cùng dễ chịu. Mơ hồ cô còn cảm nhận được một nguồn sức mạnh bỗng chợt dâng lên trong người.
- Đây là năng lực của tớ. Nó sẽ trị thương và duy trì sức bền của các cậu dù tớ không chạm vào người các cậu. - Cự Giải đáp lại, đôi mắt vẫn nhắm ghiền để giữ vững sự tập trung trong việc thi triển kĩ năng. Bạch Dương nhìn Cự Giải với vẻ trầm trồ, quay qua nhìn Thiên Yết đứng gần cậu bạn hiếu kì hỏi.
- Thiên Yết, cậu đang làm gì vậy?
Nghe Bạch Dương hỏi, Thiên Yết đứng gần cạnh Cự Giải vẫn không trả lời, vẫn im lặng tiếp tục quan sát xung quanh. Đảo đôi đồng tử xanh lam hiện lên những tia cảnh giác cao độ, cô nhanh chóng phát hiện ra có một tên gần đó đến gần sắp sửa nã súng vào Cự Giải, Thiên Yết lập tức hành động...
///Xoẹt/////
Ngay lúc khi tiếng bóp cò từ khẩu súng tên đó vang lên, đó cũng là lúc ánh bạc trên thanh kiếm của Thiên Yết bất ngờ chạy xẹt qua như tia lửa điện. Một tiếng keng nho nhỏ đánh động cả không gian xung quanh, cả khẩu súng và viên đạn đồng loạt bị đứt đôi, vô cùng nhẹ nhàng và dứt khoát, thậm chí không cho tên cướp có thời gian xác định chuyện gì đang xảy ra xung quanh, Thiên Yết hững hờ lướt nhẹ thanh kiếm quẹt ngang người hắn, ánh bạc lại một lần nữa ánh lên, người hắn đổ gục xuống, bất tỉnh.
Thở ra một hơi như thói quen khi đã hoàn thành một phần của nhiệm vụ, Thiên Yết nghiêng đầu chợt nhớ lại câu hỏi vừa rồi của Bạch Dương, liền quay qua nhún vai trả lời.
- Canh chừng cậu ấy!
Bạch Dương nghe Thiên Yết nói liền ừ một tiếng đáp lại. Thiên Bình hiếu kì đến gần tên cướp đang nằm bất động vì vừa bị trúng đòn của Thiên Yết, giọng nói có phần hốt hoảng:
- Này Thiên Yết! Cậu có giết hắn không vậy???
- Đừng lo, hắn chỉ bị chặt đứt dây thần kinh chuyển động thôi! Vẫn sống tốt!
Nhấn mạnh hai từ cuối như tỏ ý giễu cợt, Thiên Yết lại hờ hững quay mặt đi. Thì ra cô đối với Thiên Bình là một tên sát nhân máu lạnh sao? Thật chẳng hài lòng chút nào.
Nhận biết được câu nói của mình đã gây hiểu lầm tai hại với Thiên Yết khi nhận ra gương mặt cau có của cô bạn đứng đối diện, Thiên Bình một giây hốt hoảng rồi lại giở tuyệt chiêu nước mắt cá sấu chạy đến ỉ ôi nói ngọt đủ điều với Thiên Yết để xoa dịu cô bạn khó tính.
Cự Giải và Bạch Dương thấy được cảnh tượng trước mắt, không khỏi bật cười thành tiếng. Coi bộ lần này Thiên Bình lại phải chia sẻ một phần trong bộ sưu tập truyện tranh của mình để xoa dịu cô bạn khó tính nào đó rồi.
Vài phút sau, Thiên Yết cũng lại tiếp tục nhiệm vụ canh chừng giúp Cự Giải, thấy cô chậm rãi bước tới, chỗ mình, anh liền mở lời, cố để giọng nói của mình sao cho thật tự nhiên:
- Thiên Yết, cậu đi giúp mọi người là được, tở ở một mình vẫn ổn mà.
- Vậy à? Tớ lại không nghĩ thế. - Trả lời một cách ngắn gọn, Thiên Yết lại quay mặt đi giả vờ chăm chú quan sát xung quanh, giấu đi vẻ mặt không hài lòng. Tên này rõ ràng là bị ngốc, xét về tính chiến thuật trên chiến trường, người có năng lực trị thương sẽ luôn là người bị nhắm đến đầu tiên, và Cự Giải đang ngồi yên lúc này đây rõ ràng là một mồi ngon cho bọn cầm súng kia thoải mái "làm thịt". Nếu không phải có cô đứng canh ở đây, người cậu ta có lẽ đã biến thành tổ ong rồi. - Ngừng nói vớ vẩn và tập trung đi.
Cự Giải ậm ừ rồi chậm rãi quay đi, đôi mày anh khép hờ lại, im lặng không nói gì nữa.
Như đọc được suy nghĩ của Cự Giải qua ánh mắt phảng phất nét buồn, Thiên Yết chợt nhận ra mình đã có hơi nặng lời với cậu bạn cùng nhà kia. Sau cùng thì cậu ta không có ý xấu gì, cô không nên tỏ thái độ như thế mới phải.
Thiên Yết đã định quay qua nói câu xin lỗi, nhưng khi thấy ánh mắt của Cự Giải đã hoàn toàn khép lại, cả người anh tỏa ra một làn sóng năng lượng trị thương cho mọi thành viên trong trận chiến phía trước, rõ ràng là đang tập trung cao độ cho kĩ năng trước mắt, câu xin lỗi của Thiên Yết đã định thốt ra chợt nghẹn lại nơi cuống họng, cô im lặng quay đi, và cuối cùng quyết định giữ im lặng trong tiếc nuối.
- Này, các cậu xong cả rồi chứ?
Không phải đáp lại câu hỏi của Thiên Bình, những phần tử khủng bố đều đã bị đánh bất tỉnh nằm la liệt khắp khu trung tâm. Từng tên một lần lượt bị Ma Kết trói lại bằng những sợi xích do mình tạo ra, phần còn lại có vẻ mọi người quyết định sẽ nhờ vào trung tâm anh ninh thành phố để giải quyết nốt phần còn lại. Nhiệm vụ của nhóm của ngày hôm nay xem như kết thúc tại đây.
Không còn nghe tiếng đánh nhau, Song Ngư mới yên tâm hoá giải kết giới nước của mình. Thấy những người bạn của mình vẫn bình, cô mừng rỡ chạy lại:
- Các cậu không sao rồi! Không ai bị thương cả, thật tốt quá!
- Hôm nay chúng ta lập công lớn rồi đấy! - Xữ Nữ khẽ mỉm cùng với tiếng thở phào nhẹ nhõm. Lâu rồi mới phải dùng tới năng lực của mình mà vẫn thấy nó vẫn chưa bị mai một tí nào. Công sức của cô hằng đêm thức giấc để đọc sách quả chẳng uổng công.
- Chúng ta về nhà được chưa? Hơi trễ rồi, tớ còn phải chuẩn bị buổi tối. - Cự Giải bật dậy khỏi chỗ ngồi kêu lên -
.
.
.
- Muốn về à? Đừng hòng!
Một giọng nói trầm trầm phát ra từ một lối đi tối tăm gần đó. Mọi người đồng loạt hướng ánh nhìn về phía hướng phát ra giọng nói vừa rồi thì thấy có một bóng hình to lớn khoác trên mình bộ đồ đen kín mít chỉ chừa mỗi đôi mắt. Hắn liếc mắt nhìn mọi người, cất giọng cao ngạo vốn có của một thủ lĩnh:
- Các ngươi cũng giỏi nhỉ? Đánh bại được hầu hết những chiến binh tinh nhuệ của ta!
- Xem ra ông là chủ mưu của chuyện này? - Song Tử lúc này cũng có thể cảm nhận được rõ ràng nỗi khó chịu trong lời nói của mình. Dám cho người đi tàn sát cả một khu thương mại lớn thế này, hắn chính là loại người mà Song Tử anh đây cảm thấy ghê tởm nhất.
Và đáp lại thái độ khó chịu của Song Tử, hắn chỉ nhếch môi cười khẩy một cái, điềm nhiên đáp lại:
- Đúng vậy! Mong là các người đã chuẩn bị tinh thần để xuống suối vàng gặp lại đám lính của ta.
Không để tên cầm đầu hoàn thành xong câu nói, Nhân Mã lập tức dùng năng lực phóng ngay đến vị trí của hắn. Tên này thậm chí còn chẳng nhận biết được là anh đã ở ngay phía sau hắn từ lúc nào, Nhân Mã anh cười thầm trong bụng. Dù có là thủ lĩnh của ai đi chăng nữa thì nếu không bắt kịp được tốc độ của anh thì cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.
Không chút chần chừ, cú đấm trực diện của Nhân Mã hướng thẳng đến mặt của hắn ta mà đâm tới....
BỐPPPP
- Aaaaaa
Một cách bí ẩn, một nguồn năng lượng bất ngờ bùng phát từ người của tên áo đen khiến Nhân Mã bị đánh trúng bật ra xa. Theo phản xạ, Xử Nữ lập tức dùng giọng nói của mình tạo ra một màn xung kích nhẹ như một tấm nệm đỡ lấy anh.
- Nhân Mã, cậu ổn chứ?? - Xử Nữ vội đỡ Nhân Mã ngồi dậy, nhìn anh bằng cặp mắt lo lắng xen lẫn chút ngạc nhiên. Vừa rồi, tên đó thậm chí còn không kịp nhìn thấy Nhân Mã, làm sao hắn có thể phản đòn mà không một cái liếc mắt như thế được??
- Không sao! Đừng lo!
Nhân Mã đứng dậy lấy tay lau đi những giọt máu nơi khoé miệng. Rốt cuộc, vừa rồi hắn đã dùng năng lực gì mà có thể cản lại đòn tấn công gần như ngang với tốc độ âm thanh của anh?? Thậm chí còn chưa kịp nghe hắn đọc bất cứ câu thần chú nào mà??
- Sao vậy?? Ta còn chưa làm gì mà nhỉ?? - tên cầm đầu thấy Nhân Mã bị đánh bật thì đắc thắng nói giọng khinh bỉ. Xử Nữ tức khí, cô chắp hai tay lại, niệm phép:
- Âm thuật: Thiên Chuông Giáo.
Ầmmmmmmm
- Áaaaaaa
Một loạt âm thanh với tần số lớn hướng thẳng về phía tên cầm đầu mà hắn vẫn không thèm né tránh, cứ đứng đó như thể chẳng có gì. Xử Nữ nhìn lại thì hoảng hồn khi thấy những luồng âm thanh đó đang di chuyển ngược về phía cô. Do tốc độ của âm thanh quá nhanh nên cô hoàn toàn không có cơ hội phản ứng. Rất may là Nhân Mã đã sớm phát hiện ra và nhanh tay bế Xữ Nữ đến một vị trí khác, tránh đi luồng hỏa lực với tốc độ điên rồ ấy.
- Nhanh quá! - cô vô thức thốt lên.
- Thì tớ là thế mà. - Nhân Mã vội vàng đáp rồi đặt Xử Nữ xuống. Cả hai nhìn vào vị trí của cô lúc nãy, những bức tường ở đó đã bị đánh vỡ thành nhiều mảnh vụn do xung lực của âm thanh.
- Năng lực của hắn rốt cuộc là sao? - Xử Nữ trầm giọng xuống, câu nói như bị nỗi lo sợ xâm chiếm
- Tớ cũng đang thắc mắc đây! Tên này chắc khó nhai rồi!! - Nhân Mã khẽ nhíu mài, anh có một linh cảm không hay về chuyện này! Ngay từ khi đối đầu với bọn lính kia, anh cũng mơ hồ không dám nghĩ là mọi chuyện có thể đơn giản như thế. Thì ra đây chính là linh cảm xấu lúc đó của anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...