Chap 19: Trò chơi … bắt đầu rồi.
Một cô gái đang ngồi trong một căn phòng tối, mắt hướng ra phía bên ngoài cửa sổ, nơi những ánh sáng yếu ớt hắt vào, miệng nở một nụ cười nhợt nhạt:
“Trò chơi … bắt đầu rồi”
Song Tử và Bạch Dương ngày càng hoang mang khi không biết phải làm gì tiếp theo trong lúc này, những người bạn của họ đều đã biến mất một cách kì lạ, chỉ còn lại họ thôi, còn lại họ thôi.
Bạch Dương lo lắng:
“Phải làm gì đây Song Nhi ? Cự Giải, Sư Tử, Nhân Mã và cả Ma Kết đều mất tích, không biết giờ họ thế nào, chỉ còn lại cậu với tớ thôi”
Song Tử trấn an Dương Nhi:
“Cậu cứ bình tĩnh đã, tớ nghĩ người bày ra trò này chưa chắc có ý định giết chúng ta, có lẽ đây chỉ là một trò chơi thôi, chỉ cần thắng được trò chơi này thì sẽ kết thúc được mọi chuyện”
Bạch Dương:
“Nhưng làm thế nào ? Chúng ta còn chưa biết nó bắt đầu từ lúc nào”
Song Tử vẫn còn chưa trả lời thì Thiên Yết đã lên tiếng:
“Vậy phải tìm từ nơi bắt đầu”
Song Tử xoay người lại nhìn:
“Anh đến lúc nào vậy ?”
Thiên Bình cũng bước vào:
“Vừa đủ để nghe câu chuyện”
Bảo Bình:
“Đừng nhìn chúng tôi bằng ánh mắt đó, chúng tôi cũng không muốn liên quan quá nhiều đến bóng đêm, chỉ vì em gái của Thiên Yết thôi”
Bạch Dương cảm thấy có gì đó thất vọng khi nghe câu trả lời của Bảo Bình … nhưng cô đang nghĩ gì vậy, anh vốn đâu thể có tình cảm với bóng đêm mà còn là một người như cô cơ chứ.
Kim Ngưu:
“Trước mắt chúng ta cần tìm ra lúc bắt đầu trò chơi này, nguyên nhân và cách giải trò chơi này để nhanh chóng kết thúc”
Song Tử cười nhạt:
“Thậm chí còn chẳng có một manh mối gì để lần theo, làm sao mà tìm đây ?”
Xử Nữ đột nhiên nghĩ ra điều gì đó:
“Chúng ta thử xâu chuỗi lại tất cả mọi chuyện, biết đâu đã bỏ qua điều gì đó”
Vậy là tám người cùng ngồi xâu chuỗi lại tất cả những sự việc vừa xảy ra, không biết sẽ đem lại kết quả hay không nhưng mỗi người họ cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn, ít nhất họ cũng đang cố gắng làm gì đó để kết thúc trò chơi này và cứu bốn người còn lại.
Nói về Cự Giải thì sau khi cô bỏ chạy vì lời kể của Sư Tử, cô đã rất đau lòng, cô cứ đi lang thang khắp nơi mà chẳng để ý đến xung quanh mình dần tối lại. Đến lúc nhìn quanh cô mới thấy chẳng còn ai bên cạnh, cả bóng tối bao trùm và chỉ còn mình cô ở đó.
Giọng Cự Giải lạc đi vì nước mắt:
“Có .. ai không ?”
Đáp lại câu hỏi của Giải Nhi chỉ là một không gian yên tĩnh không một tiếng động. Cự Giải bất giác thấy sợ, dù từ trước đến giờ cô hoàn toàn quen thuộc với bóng tối nhưng sao bây giờ, ít nhất là ngay lúc này cô lại cảm thấy sợ và chán ghét nó. Nước mắt Giải Nhi lại rơi, cô cảm thấy rất mệt mỏi và rất đau đớn, tại sao những người bên cạnh cô bấy lâu lại là những người lừa dối cô ?
Cự Giải ngồi hẳn xuống đất, lưng cô tựa vào một bức tường, mưa đã lất phất rơi và Giải Nhi vẫn mặc, cô vẫn ngồi đó, nước mắt vẫn rơi.
Mặn chát và đau rát . Là do mưa hay nước mắt ?
Mi mắt Cự Giải khép dần, cô thật cảm thấy rất mệt và muốn ngủ, một giấc thôi để không còn nhớ tất cả. Cả người Giải Nhi đổ dần xuống nền đất lạnh lẽo, không một ai bên cạnh và mưa vẫn cứ rơi.
Cùng quay sang một không gian khác, một thời gian khác, Mã Nhi của chúng ta sau khi rời khỏi địa cung, cũng đi lang thang, thơ thẩn như Cự Giải lúc nãy, cô không giống Giải Nhi, không đi đến một nơi bao trùm bóng tối mà bước vào một nơi nào đó đầy ánh nắng chan hòa, rất ấm áp, rất đẹp.
Mã Nhi nhìn rõ hơn xung quanh, cuối cùng cô cũng đã nhận ra đây là đâu.
Đây từng là một vương quốc xinh đẹp, nơi cô được xinh ra.
Kia kìa, giữa vườn hoa đang nở rộ, có một người phụ nữ rất xinh đẹp đang đuổi theo một đứa bé, miệng luôn gọi:
“Mã Nhi, chờ mẹ nào”
Nước mắt Mã Nhi rơi, mằn mặn nơi đầu lưỡi, cô ngẩng đầu lên trời cố gắng nén nước mắt chảy ngược vào trong.
Khung cảnh trước mắt nhanh chóng thay đổi, là một cô gái trẻ đang ngồi cùng một cặp vợ chồng, chắc có lẽ đó là con gái của họ.
Cô gái vùng vằng bỏ đi không để ý đến ba mẹ của mình.
Chẳng phải đó chính là cô sao ? Đó là thái độ của cô lúc họ không đồng ý để cô qua lại với hắn ta nhưng cô đã không màng đến lời khuyên của cha mẹ mà vẫn lao đầu vào tình yêu đó để rồi …
Một lần nữa, khung cảnh trước mắt thay đổi, đất nước xinh đẹp kia nhanh chóng bị giặc xâm lấn, người bị giết vô số, cảnh vật tang hoang, chết chóc, kia, ba mẹ cô cũng bị chính tay hắn ta giết hại và rồi cô cũng tự kết liễu mình bên cạnh họ.
Lúc này, Mã Nhi không còn kềm được nước mắt, cô bật khóc ngon lành như một đứa trẻ, một đứa trẻ xa nhà lâu ngày nhớ đến ba mẹ, nhưng cô không thể gặp lại ba mẹ nữa, mãi mãi không thể.
Giọng Mã Nhi nhỏ dần:
“Con xin lỗi”
Dường như trò chơi mà người giấu mặt đang bày ra cốt ý không phải là muốn đánh thẳng vào sáu cung chủ mà muốn họ nếm trải mùi vị đau đớn từ tinh thần thấm dần vào xương, vào máu, để họ mất ý thức dần mà chẳng còn có thể đánh trả.
Một kế hay … nhưng quá độc.
Từ xa, bóng dáng một cô gái nhìn hình ảnh của sáu cung chủ mỉm cười:
“Nỗi đau này, hãy từ từ cảm nhận”
Quay lại nơi lục đại thiên thần đang cùng bàn bạc với Song Tử và Bạch Dương, họ đang cố gắng xâu chuỗi lại tất cả mong tìm được một manh mối gì đó nhưng vô dụng, họ chẳng thể nghĩ ra gì cả.
Song Tử buông thõng người, cô ngồi phịch xuống đất:
“Vậy là không còn hy vọng sao ?”
Bạch Dương lo lắng:
“Đừng quá bi oan mà Song Nhi, chắc chắn chúng ta sẽ tìm ra được gì đó”
Toàn bộ không gian đột nhiên bị bóng tối bao trùm, tiếng hét của Bạch Dương và Song Tử như vang vọng khắp nơi.
Ánh sáng trở lại, Song Tử và Bạch Dương đã không còn ở đó.
Bảo Bình cau mày khó chịu nhìn lại chỗ vừa rồi Song Tử và Bạch Dương ngồi:
“Nhanh đến vậy sao ? Họ biến mất rồi”
Thiên Yết nắm chặt tay, giọng sắc lạnh:
“Người này quả thật muốn đối đầu với cả chúng ta rồi”
Thiên Bình nhặt lên từ dưới đất một mảnh vải, bên trên có chữ viết:
“Hãy nói cho tôi biết nơi nào là địa ngục”
Kim Ngưu:
“Là sao ? Ý của câu này có nghĩa là gì ? Địa ngục, chẳng phải là đây sao ?”
Xử Nữ nhíu mày:
“Không chỉ đơn giản là như vậy đâu”
Trong lúc lục đại thiên thần đang đau đầu vì thông điệp được nhắn gửi thì lúc này, sáu cung chủ bóng đêm đã được di chuyển đến một không gian vô cực, toàn bộ bao trùm bởi một màu trắng toát.
******
Cả sáu cung chủ đều tỉnh dậy, đầu họ đau buốt như búa bổ, nhìn rõ hơn xung quanh thì tất cả chỉ được bao bọc bởi một màu trắng toát ảm đạm.
Giọng của một cô gái lên tiếng:
“Đã tỉnh dậy rồi sao những cô gái của tôi”
Ma Kết vẫn giữ tông giọng lạnh lùng:
“Cô là ai và muốn gì ?”
Cô gái bật cười:
“Chỉ mới có một thời gian ngắn thôi mà đã quên ta rồi sao Ma Kết ?”
Cự Giải đã lờ mờ đoán ra được cô gái đó là ai. Ma Kết vẫn dửng dưng:
“Cô muốn gì Diệu Linh ?”
Sư Tử khá lạ lẫm với cái tên này, Diệu Linh, hình như cô chưa từng được biết cô gái này:
“Diệu Linh là ai vậy ?”
Bạch Dương lắc đầu:
“Tớ cũng chẳng biết nữa, chắc là Giải Nhi biết đó”
Cự Giải ngập ngừng vẫn chưa trả lời thì Ma Kết đã lên tiếng, giọng băng lãnh:
“Các cậu không cần biết quá nhiều đâu”
Cô gái đứng đối diện sáu cung chủ cố tỏ ra thân thiết với Ma Kết:
“Sao nào cháu yêu, lâu rồi không gặp nhau, cháu vẫn không thay đổi nhỉ ?”
Cả bốn cung chủ còn lại khá bất ngờ:
“Cháu yêu ?”
Ma Kết lạnh lùng:
“Đừng gọi tôi quá thân thiết như vậy”
Bạch Dương:
“Rốt cuộc tất cả là thế nào ?”
Vậy chuyện gì đã xảy ra khiến cho Ma Kết có thái độ lạnh lùng với người được gọi là “dì” ?
Cô gái kia dường như vẫn chưa có ý định bỏ cuộc:
“Thôi nào cháu yêu, đừng khó chịu với ta như thế chứ”
Cự Giải cũng lên tiếng, thái độ mang đầy sự phẫn nộ:
“Đã qua bao lâu rồi, bà hãy để chuyện đó lắng sâu, hãy buông tha cho Kết Nhi đi”
Cô gái kia xoay người sang Giải Nhi, ánh mắt như xoáy sâu vào mắt Cự Giải, Ma Kết đẩy lùi Cự Giải và mọi người ra sau mình:
“Hãy để tớ giải quyết”
Cô gái kia xoay đầu sang nhìn Ma Kết:
“Cháu muốn giải quyết thế nào đây ?”
Ma Kết:
“Bất cứ những gì bà muốn, nhưng không được làm hại đến bạn tôi”
Cô gái mỉm cười:
“Vậy thì tốt, mau đi theo ta nào cháu yêu”
Nhân Mã ngăn Ma Kết lại, dù thật sự chưa hiểu chuyện gì đã từng xảy ra giữa Ma Kết và người này nhưng Nhân Mã lại có một cảm giác không yên tâm khi Ma Kết đi với cô ta, hơn nữa cô ta còn có vẻ gì đó rất kì hoặc:
“Không được, Kết Nhi, cậu không được đi”
Cô gái tức giận ném về phía Mã Nhi một cái nhìn hằn học:
“Bao giờ mới đến lượt ngươi nói chứ”
Cô ta tung đòn mạnh giáng vào Nhân Mã, Mã Nhi mất đà cả người đổ về phía sau, khóe môi đã chảy máu, giọng cô vẫn cương quyết:
“Tôi nhất quyết không để cậu ấy đi với bà”
Song Tử và Bạch Dương lo lắng đỡ Nhân Mã, Ma Kết nhìn cô gái đầy tức giận:
“Bà đã không giữ lời thì không việc gì tôi phải thực hiện lời hứa của mình”
Cô gái mỉm cười đắc ý:
“Nếu đã vậy thì không thể thương lượng tiếp rồi”
Cô gái bước lùi về phía sau, đã có hơn sáu mươi tiểu quỷ bước lên, gương mặt đầy khát máu, cô gái:
“Chúc may mắn nhé cháu yêu, những thuộc hạ của ta đã rất đói rồi”
Nói rồi cô gái biến mất để lại sáu cung chủ với năm mươi tên tiểu quỷ. Bạch Dương:
“Chúng ta sẽ thắng chúng và thoát ra khỏi đây”
Sư Tử gật đầu:
“Đúng vậy, chúng ta cố lên nào”
Vậy là mỗi cung chủ phải đối mặt hơn mười tên tiểu quỷ để có thể thoát ra khỏi đây, nhưng dù thật sự chiến thắng thì … trò chơi vẫn chưa đến lúc kết thúc.
Lòng Thiên Yết lúc này như lửa đốt, anh đang rất lo lắng không biết em gái mình và cả Sư Tử ra sao, khó chịu nhất chính là anh không thể làm bất cứ gì để giúp họ.
Kim Ngưu:
“Phải làm sao đây ? Chúng ta không biết được họ đang ở đâu và thế nào rồi”
Xử Nữ:
“Trước mắt không thể làm gì hơn ngoài chờ đợi”
Song Ngư:
“Nhưng chúng ta cũng không thể cứ ngồi mãi thế này được”
Bảo Bình vẫn đang suy nghĩ, bỗng nhiên anh đập vào tay mình:
“Cuối cùng cũng nghĩ ra rồi”
Thiên Bình thắc mắc:
“Cậu nghĩ ra gì chứ ?”
Bảo Bình đưa ra mảnh vải:
“Hãy cho tôi biết nơi nào là địa ngục, cuối cùng tớ cũng nghĩ ra rồi”
Thiên Yết đứng bật dậy:
“Đó là gì ?”
Bảo Bình từ từ giải thích:
“Trước đây chúng ta đã nghĩ rằng địa ngục ở đây được nhắc tới có nghĩa là địa cung, nhưng không thể nào đáp án lại đơn giản như vậy và chúng ta cũng không tìm được bất kì manh mối nào nữa ở đó. Vậy thì đáp án chỉ có thể là …”
Cuộc chiến không cân sức giữa sáu cung chủ bóng đêm và hơn sáu mươi tên tiểu quỷ, rõ ràng là với khả năng của sáu cung chủ thì sáu mươi tên tiểu quỷ chẳng là gì, nhưng không hiểu sao bọn tiểu quỷ này rất khỏe và dai sức, bọn chúng dường như không thể đánh ngã được, mỗi lần chúng bị đánh ngã thì lại bật ngồi dậy như không có gì.
Thời gian trôi qua, sáu cung chủ đã dần đuối sức nhưng sáu mươi tên tiểu quỷ vẫn như không, chẳng hề hấng gì.
Bảo Bình:
“… Vậy thì đáp án chỉ có thể là lương tâm”
Kim Ngưu vẫn chưa thể hiểu được:
“Ý cậu là sao chứ ? Lương tâm ?”
Bảo Bình:
“Địa ngục ở đây có nghĩa là sự đau đớn, đau khổ đến tột cùng chứ không giống như chúng ta nghĩ là nơi giam giữ những linh hồn. Lương tâm dày vò con người đôi khi còn đau khổ hơn cái chết gấp ngàn lần. Vậy thì địa ngục mà chúng ta cần tìm không phải là địa cung mà chính là lương tâm”
Xử Nữ:
“Nhưng dù là lương tâm thì nó có ý nghĩa gì chứ ? Nó không dẫn đến một manh mối mới nào cả”
Bạch Dương dường như đã phát hiện ra được yếu điểm của bọn chúng, những tiểu quỷ kia chỉ thực sự chết khi bị đâm thẳng vào tim.
Tìm ra được yếu điểm đó, chẳng bao lâu sau, cả sáu cung chủ đều đã giải quyết được hơn sáu mươi tên tiểu quỷ.
Mồ hôi đổ nhễ nhại, họ ngồi phịch xuống đất thở dốc:
“Tớ sắp cạn sức rồi”
Ma Kết động viên mọi người:
“Cố gắng nào, chúng ta chắc chắn sẽ thoát được khỏi đây”
Một mùi hương nồng nặc xông vào mũi của sáu cung chủ, họ cảm thấy mệt mỏi đến rã rời, cơ thể không còn chút sức lực, mi mắt thì nặng trĩu. Cả sáu người đều ngã xuống nền đất lạnh lẽo.
Bảo Bình dẫn đường năm đại thiên thần đến một hang động rộng lớn, anh chỉ tay vào cửa hang phía bên phải:
“Cửa hang động đó chính là con đường dẫn vào không gian lương tâm”
Song Ngư:
“Không gian lương tâm”
Bảo Bình gật đầu:
“Phải, khi bị lạc vào không gian này thì sau một ngày, chúng ta sẽ dần mất đi ý thức, những cảm xúc và kí ức sẽ được tái hiện ngay trước mắt và rồi họ sẽ bị chính những cảm xúc đó giết chết”
Xử Nữ:
“Ý cậu là sao ?”
Bảo Bình giải thích:
“Khi nhìn thấy những kí ức, cảm xúc mà bản thân không thể vượt qua, ta sẽ cảm thấy rất bứt rứt và khó chịu, không gian lương tâm còn đẩy cảm xúc lên đỉnh điểm khiến tinh thần chúng ta hoan hỉ hay bi oan đến cùng cực và khi điên loạn chúng ta sẽ tự kết liễu mình”
Thiên Yết:
“Từ lúc họ mất tích đến giờ cũng hơn một ngày rồi”
Bảo Bình:
“Vậy thì rất nguy rồi”
******
Ngay khi lục đại thiên thần vừa bước vào đã nhìn thấy sáu cung chủ bóng đêm ngất lịm dưới đất, hơi thở đã rất yếu. Cả sáu cung chủ bóng đêm đều có rất nhiều vết thương trên người, xung quanh họ chỉ toàn là máu đỏ.
Lục đại thiên thần rất lo lắng nên đã bế cả sáu cung chủ bóng đêm quay về ngôi nhà ở đồi Zodi để chữa thương.
Hơn nửa ngày trôi qua, thần sắc của sáu cung chủ bóng đêm vẫn chưa có gì tiến triển, gương mặt của họ vẫn cứ xanh xao, thân người lạnh ngắt.
Thiên Bình:
“Đã xảy ra chuyện gì với họ vậy ?”
Bảo Bình thở dài đầy mệt mỏi:
“Họ đều bị thương rất nặng, giống như đã trải qua một cuộc ẩu đả, người bị nặng nhất là Ma Kết, một số vết thương của cô ấy còn có dấu hiệu trúng độc nữa”
Xử Nữ vừa bước vào, khẽ khó chịu:
“Đó một điều rất đặc biệt, chiếc áo mà Ma Kết mặc dù đa phần là máu của cô ấy nhưng lại có một phần nhỏ là gì đó, tớ không rõ lắm, nhưng nguyên nhân chính khiến Ma Kết như vậy có lẽ là do thành phần đó”
Thiên Bình khẽ lo lắng:
“Nhưng đó là gì ?”
Bảo Bình:
“Tớ cần xem xét kỹ đã”
Vừa nghe tiếng ho của Ma Kết, cả sáu người đã nín thở hồi hộp nhìn lại giường của cô. Ma Kết ho mạnh, máu văng ra cả chiếc ga giường, cô ngồi dậy, người như người mất thần trí, cứ ngẩn ngơ nghĩ suy gì đó rồi cười một cách ngốc ngếch vô thức.
Bảo Bình lo lắng ngăn không cho Thiên Bình bước đến:
“Hình như Ma Kết trúng phải một lại độc nào đó”
Cự Giải khẽ nhăn mặt, mi mắt cô từ từ cử động, Thiên Yết lo lắng đỡ lấy cô:
“Em không sao chứ ?”
Mặc kệ lời hỏi han quan tâm đó, Cự Giải tỏ ra rất lo lắng, ánh mắt cô lướt khắp phòng rồi dừng lại giường của Ma Kết, cô cố sức bước nhanh đến đó, giọt nước mắt khẽ rơi, cô ôm chầm lấy Ma Kết, giọng run run:
“Cậu sẽ không sao phải không Ma Kết ?”
Ma Kết ngẩng đầu nhìn Cự Giải rồi lại sà đầu vào lòng cô mỉm cười một cách thích thú. Song Ngư quay sang Cự Giải:
“Có lẽ cô biết chuyện gì xảy ra đúng không ?”
Ánh mắt Cự Giải có chút đắn đo, cô không muốn liên quan quá nhiều đế lục đại thiên thần, lại càng không muốn họ nhúng tay vào chuyện của Ma Kết, cô phải phân biệt rõ làn ranh này.
Thiên Yết gằn giọng:
“Đừng cố che giấu Giải Nhi, chắc chắn em biết tầm quan trọng của chuyện này, Ma Kết sẽ xảy ra chuyện đấy”
Cự Giải mím môi nén lại tiếng nấc, cô quay xuống nhìn Ma Kết rồi lại quay sang nhìn bốn người bạn của mình vẫn còn đang nằm đó. Dù không muốn có sự giúp đỡ của lục đại thiên thần, nhưng lần này cô đã thật sự đuối sức rồi. Cự Giải thở dài rồi thuật lại tất cả.
Flashback …
Khi tỉnh lại sau khi ngất vì một mùi hương kì lạ, Cự Giải đã thấy có gì đó bất thường. Xung quanh hoàn toàn im ắng đến kì lạ. nhưng không chỉ đơn giản là vậy, trước đợt bão lớn, biển cả vẫn thường gió lặng sóng yên thế này. Và quả là cô đã nghĩ không sai, thật sự là có chuyện.
Cảm giác nhói lòng lại đến, kí ức ùa về như chỉ mới hôm qua, cả sáu cung chủ bóng đêm dù có lạnh lùng đến đâu, cay nghiệt đến thế nào cũng không thể vượt qua được lương tâm của chính mình, không thể vượt qua được sự thật trước mắt, họ đã yếu lòng ngay chính lúc này.
Những kí ức hiện về cứ như đang xảy ra trước mắt họ …
Cô gái lúc nãy lại xuất hiện:
“Sao nào các cung chủ của ta ?”
Bạch Dương quả quyết:
“Dù có thế nào, bọn ta cũng không khuất phục đâu”
Nỗi đau trong quá khứ cứ khắc sâu hơn vào tâm trí, nỗi đau bây giờ có lẽ còn đau hơn gấp nhiều lần nỗi đau trên thân xác.
Cự Giải lo lắng lao nhanh đến đỡ lấy Ma Kết, gương mặt cô gần như tái xanh và đã đổ gục xuống:
“Cậu không sao chứ Kết Nhi ?”
Cô gái kia nhìn Ma Kết mỉm cười:
“Đã bắt đầu rồi”
Sư Tử nhìn về Ma Kết đầy lo lắng rồi lại ném về cô gái kia ánh mắt hằn học:
“Ý bà là gì chứ ? Bà đã làm gì Kết Nhi sao ?”
Cô gái kia bật cười lớn rồi biến mất hẳn. Tại đó chỉ còn lại sáu cung chủ bóng đêm với những thây tiểu quỷ nằm ngỗn ngang dưới sàn đất. Không gian lương tâm thực sự đã đẩy Ma Kết đến đỉnh điểm bi quan cùng cực, cô cứ quằn quại trong nỗi đau của chính mình mà không có lối thoát.
Cự Giải lo lắng cố khống chế Ma Kết không cho cô ấy tự làm hại bản thân:
“Ai đó hãy nghĩ cách gì đi, Kết Nhi à, cậu làm sao vậy ?”
Nhưng người duy nhất trở nên như vậy không chỉ có Ma Kết, rồi đến Bạch Dương và Sư Tử, họ cũng lần lượt khuỵu xuống sàn với đôi mắt đẫm nước, những kí ức mà họ luôn bị ám ảnh nay lại bỗng chốc hiện về.
Cự Giải vẫn còn chưa lo xong cho Ma Kết, giờ lại phải quay sang lo cho Bạch Dương và Sư Tử, cô thật sự rất sợ, bởi lẽ cô không biết những người bạn của cô đã xảy ra chuyện gì.
Nhân Mã lo lắng:
“Họ làm sao vậy Giải Nhi ?”
Cự Giải vẫn chưa trả lời, gương mặt cô đột nhiên tái lại, hai tay cô buông thõng, người như không còn sức lực, ánh mắt vô hồn.
Nhân Mã lo lắng quay sang Cự Giải:
“Giải Nhi … cậu không sao chứ ? Đừng làm tớ sợ mà”
Cự Giải vẫn im lặng với ánh mắt vô hồn.
Những ký ức đáng sợ nhất tưởng chừng như không có sức ảnh hưởng nhưng nay lại là thứ vũ khí mạnh nhất khống chế và áp đảo tinh thần con đường. Một lưỡi dao vô hình mà không ai có thể tránh khỏi.
Người cuối cùng là Nhân Mã, cô bỗng thấy đầu mình đau nhói, cả người cô đổ gục xuống nền đất lạnh, nước mắt cứ tuôn ra không ngừng. Cơn ác mộng, thật sự đến rồi.
Cô gái kia lại xuất hiện, ánh mắt đắc thắng nhìn về phía sáu cung chủ bóng đêm:
“Thật không ngờ sáu cung chủ bóng đêm cũng có ngày tàn hôm nay, ta sẽ giúp các ngươi, tiễn các ngươi một đoạn để các ngươi không còn đau về thể xác”
Cô gái chực toan nhào tới Cự Giải, ánh mắt Ma Kết như quắc lại, sắc lạnh. Cô đón lấy mũi dao nhanh như chớp, cả thân ngươi Ma Kết như tấm màn chắng trước Cự Giải.
Cả người cô đổ vào Cự Giải, miệng thổ huyết:
“Tớ… sẽ không .. để ..ai làm …hại … các cậu”
Cự Giải lúc này như sực tỉnh, cô nhìn rõ hơn cô gái trước mặt mình, đây không phải là Ma Kết sao ? Không phải người bạn thân yêu nhất của cô sao ?
Cự Giải ôm chầm lấy Ma Kết mà bật khóc:
“MA KẾT .. đừng ngủ mà, tớ xin cậu”
Bạch Dương cũng sực tỉnh, ánh mắt cô tràn đầy lửa hận, cô nhanh chóng lao tới cô gái kia và giải quyết ả ta một cách nhanh chóng. Nhưng đây vẫn chưa phải điểm kết thúc của họ.
Không gian lương tâm đã đẩy cảm xúc của họ lên đến đỉnh điểm của oán hận, ánh mắt họ hằn những tia đỏ, bàn tay nắm chặt lại, giọng nói sắc lạnh:
“Tôi sẽ không bỏ qua đâu”
Endback
Quay lại thời điểm hiện tại, Cự Giải vẫn còn khóc thút thít bên giường bệnh của Ma Kết còn Kết Nhi thì vẫn cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ như đứa trẻ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...