Chương 35 : Ta sẽ không tha cho ngươi
Chiều tối, Song ngư đến gặp Thái hậu :
- Mẫu hậu!! Người gọi con ạ!!?
- Ư!! Ta và Sư phủ đã quyết định ngày kia tổ chức lễ kết hôn con và Sư tử!!
- Cái gì!!? Mẫu hậu đùa à!!?
- Ta không đùa!! Con mau chuẩn bị đi là vừa!!
Tối đến, Tuyết kiếm xuất hiện trước quán ăn mà Sư phủ đã đặt lễ cưới, nàng cười lạnh :
- Kết hôn!!? 2 người muốn kết hôn sao!!? Sư tử, chàng muốn rời xa em thật sao!!? Chàng muốn bước đến trái tim người khác sao!!?
Tuyết kiếm tiến đến rải rơm khắp quán ăn, rồi nàng cầm cây đuốc trên tay :
- Sư tử!! Nếu ta không có được chàng thì không ai có được, chàng đừng mơ cái đám cưới đó có thể thành công!!
Rồi Tuyết kiếm cầm cây đuốc đốt cháy đống rơm, chúng lan tỏa khắp quán ăn, chưa đầy 30 phút thì toàn bộ quán ăn đã bao chùm bởi lửa. Tuyết kiếm dùng khinh công bay về phủ, Tuyết kiếm nằm ra bàn, những giọt lệ hồng trên đôi mắt của nàng mỹ nhân Tuyết kiếm dần rơi:
- Ta đã làm gì có lỗi!!? Tại sao chàng chọn Song ngư mà không phải ta!!?
Ở đằng xa, một bóng hình mỹ nhân xinh đẹp đứng trên lan can lầu ngắm cảnh:
- Tuyết kiếm, muội có cần vậy không!!? Đau khổ vì một người đàn ông có đem lại hạnh phúc cho muội không!!? Tại sao muội cứ theo đuôi cái tình yêu đau khổ đó!!?
Sáng hôm sau, Song ngư dậy sớm :
- Tiểu đào!! Mang nước lại đây cho ta!!
- Dạ Quận chúa!!
Tiểu Đào đỡ Song ngư ra bàn trang điểm :
- Quận chúa!! Em mới đi mua được nhiều trang sức cho người lắm, để em cài cho người!!
- Ừ!!
Sau khi trang điểm xong Song ngư muốn ra ngoài đi dạo :
- Hoa đào đã nở rồi!! Sớm quá nhỉ!!
Tiểu Đào mỉm cười :
- Dạ Quận chúa!!
Bỗng, Thái hậu xuất hiện :
- Ngư nhi!!
Song ngư bất ngờ quay lại :
- Mẫu hậu!! Sao Mẫu hậu lại ở đây!!?
- Ta đến có chuyện muốn nói với con!!
- Dạ!! Chuyện gì vậy ạ!!?
Thái hậu tiến ra mái vòm :
- Con lại đây!!
Song ngư chạy lại, ngồi xuống ghế :
- Dạ!! Mẫu hậu gọi con có chuyện gì ạ!!?
- Hôm qua, quán ăn mà Sư phủ và ta thuê bị một người thiêu cháy!!
- Cái gì!!?
Rồi Thái hậu đưa ra một miếng ngọc bội :
- Thứ này là thứ để lại hiện trường!!
Song ngư cầm đi và nhìn :
- Thứ này...hình như là của...Tuyết kiếm!!
Cự giải bỗng từ đâu đi đến :
- Song ngư!!
- Cự giải!! tớ mới có một việc rất vui!!
- Chuyện gì!!? Vui thế nào!!?
Song ngư giơ miếng ngọc bội lên :
- Đố biết cái này hay trên người ai!!?
- Tuyết kiếm!! Sao nó lại trong tay cậu!!?{ Cự giải ngạc nhiên}
Rồi Song ngư kể hết cho Cự giải,...
- Song Ngư, Cự giải!! 2 nàng đang làm gì vậy!!?{ Sư tử và Ma kết đồng thanh}
Song ngư và Cự giải quay lại, Cự giải hỏi :
- Ta hỏi chàng câu đó mới đúng!! Giờ không đi phê duyệt tấu chương đến đây làm gì!!?
Ma kết trả lời :
- Nàng có biết suốt ngày trong thư phòng chán thế nào không!!? Ít nhất ta cũng phải được đi dạo chứ!!
- Còn chàng, đến đây làm gì!!? Không lo tiếp tế cho biên ải đi!!{ Song ngư hỏi}
- Ta hả!!? Ta nhớ nàng nên đến thôi, ai nhờ gặp ông này!!
Song ngư nói:
- Chắc chàng cũng đã biết quán ăn " Tâm phong" đó bị thiêu cháy rồi phải không!!?
- Ừm!! Nàng có nghĩ ra ai không!!?
- Có!! Nhưng ta nghĩ chàng không cần biết!!
Sư tử hỏi dồn :
- Ai!!? Nàng nói mau!!
- Là ta phải không!!!?{ Tuyết kiếm từ đâu đã ngồi ở chỗ vừa nãy Thái hậu nói chuyện với Song ngư}
Song ngư cười lạnh :
- Cô cũng nhanh nhẹn nhỉ!! Nhưng không cẩn thận khi để mất cái nay!!{ Song ngư giơ miếng ngọc bội lên}
- Hừ!! Sao ngươi chắc chắn nó là của ta!!? Ta vẫn còn cái đó bên mình mà!!{ Tuyết kiếm cũng lấy từ người ra một miếng ngọc bội y chang}
Cự giải nói :
- Cái gì vậy!!? Sao lại là 2 miếng ngọc bội thế này!!!
- Sao!!? Lạ lắm hả!!? Chứng cứ đó không xác thực đâu haha!!{Tuyết kiếm cười chế giễu}
Sư tử nói :
- Tuyết kiếm!! Cô không biết một điều là tôi đã chơi với cô từ khi cô còn nhỏ, miếng ngọc bội này cũng do chính tay tôi làm, vậy nên để nhận dạng nó với tôi không khó!!
- Chàng...Chàng dám đối xử với ta như vậy sao!!? Chỉ vì cô ta à!!?
Sư tử tiến đến dựt miếng ngọc bội từ tay Tuyết kiếm :
- Miếng ngọc bội này là giả!! Lúc ta làm cho cô vô tình làm xước một chút, còn miếng này thì y nguyên mặc dù cũng được làm từ thạch anh!!
Song ngư tiến đến ngồi xuống :
- Thế nào rồi Tuyết kiếm!! Ván đấu cuối cũng này tôi đã thắng!!
Tuyết kiếm ngồi xụp xuống, nước mắt chảy dài :
- Sư tử, chàng có thể trả lời em một câu thôi!! Chàng đã từng yêu ta hay không!!?
- Ừm...Lúc trước ta đã từng yêu cô, nhưng đó đã là kí ức!! Giờ ta không yêu cô!!
Nghe xong Tuyết kiếm cười lạnh, nước mắt vẫn cứ rơi :
- Nhưng giờ em vẫn yêu chàng!!
Rồi Tuyết kiếm rút từ tay áo ra một con dao, nhanh như chớp cô đã tự đâm con dao đó vào người mình và ngã vật xuống :
- Em thua rồi!! Thua thật rồi, em đã mất chàng thật rồi!! Song ngư, hãy thay ta chăm sóc Sư tử, đó là ước nguyện cuối cùng của ta, chúc 2 người hạnh phúc!! Ta mãi yêu chàng!!
Song ngư khẽ nói :
- Ta xin lỗi!! Xin lỗi vì đã dồn cô vào bước đường cùng, nhưng ta không còn cách nào khác, chỉ biết mong cô sớm siêu thoát!!
Sư tử đứng lên ra lệnh :
- Hãy chôn cất Tuyết kiếm cho cẩn thận, mau báo với Tuyết phủ!!
Sư tử khẽ nhìn Tuyết kiếm, chàng nói thầm " Nàng hãy yên nghỉ nhé, kiếp sau ta nguyện sẽ chuộc lỗi với nàng"
- Tuyết kiếm!!{ Một giọng nói to xuất hiện}
Mọi người quay lại...Trời ơi!! Một người có gương mặt giống y như Tuyết kiếm, cô ta chạy đến bên Tuyết kiếm :
- Tuyết kiếm!! Ta đã nói với muội rồi mà, tại sao cứ đau khổ vì một người đàn ông chứ!!? Hắn có gì tốt!!? Tại sao muội cứ phải bám theo hắn chứ!!?
Song ngư tiến đến :
- Cho hỏi, cô là ai!!?
Đón xem chương 36 nha cả nhà....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...