* 4800 năm sau tại vương quốc phép thuật*
4800 năm đã trôi qua nhưng cảnh vật ở thế giới phép thuật không thay đổi nhiều, vẫn bình yên như trước. Thế nhưng có một nơi lại không như thế
- Ê, thằng ranh con kia, trả đồ ăn lại cho ta mau, đồ con heooooooooo - Tiếng hét the thé vang vọng trong tòa lâu đài của nhà phép thuật tài ba Gemini
- Ngu gì mà trả, anh không ăn thì để em ăn giùm cho, bỏ mứa thì uổng phí lắm anh à - Tên được gọi là con heo kia vừa cười toe toét vừa tống mớ đồ ăn vừa ăn cướp được vào mồm
- Anh mày có nói là không ăn đâu, sáng giờ chưa có gì bỏ bụng thì làm sao mà bỏ mứa được chứ, khôn hồn thì trả lại đây
- So rỳ anh, em ăn hết rồi, còn đồ ăn thừa đó, anh ăn đi kẻo đói - Con heo cười toe toét trêu ngươi làm cho thằng anh tức khí, khói bốc lên đỉnh đầu
- Thằng oắt con, mi được lắm, mi sẽ biết tay ta, yaaaaaaaaaaaaaaaa - Thằng anh xô bàn đẩy ghế cầm cây rượt thằng em trời đánh thánh vật.
- Ê ê, hai người chơi trò gì thế, cho em chơi với - Thêm một thằng không biết điều với cái đầu cam sáng chói xông vào với ý định góp vui. Và chuyện này diễn ra như cơm bữa
- Thật bó tay với anh em nhà này - Ba người còn lại thở dài ngao ngán lắc đầu
- Ê, ba thằng điên kia, ngồi im nói chuyện coi - Một giọng trầm, lạnh, sắc vang lên đều đều làm cái đám loi choi kia cũng phải ngồi im mà không dám nhúc nhích
- Nè nè, mấy ông cha của tụi mình nói gì mà lâu zữ vậy ta - Bảo bình nổi máu tò mò hỏi năm thằng còn lại
- Ông hỏi tui , tui biết hỏi ai, đồ điên - Năm thằng còn lại phản bác ngay cái câu hỏi hết sức là ngu của thiên tài Bảo bình
Bỗng tiếng mở cửa phòng vang lên, sáu thằng đồng loạt đưa mắt về phía ba người cha của mình với một ánh mắt hết sức là tò mò
- Cha ơi
- Cái tên Nhân mã dùng cái loa phóng đại của mình đồng loạt chạy lại đu lên người cha " dễ xương" của mình - Cha đi lâu con nhớ cha quá đi à
" Thằng khùng, đi đâu đừng xưng là em của tao đó"
" Mới gặp đây mà nhớ cái khỉ gì"
" Chậc chậc, chắc sáng nay quên uống thuốc"
" Phải đo lại độ điên của nó rồi"
" Đúng là hổ phụ sinh hổ tử"
Đó là suy nghĩ của năm chàng còn lại, lắc đầu ngao ngán cái cảnh tượng "nồng nàn tình gia đình" này, phía sau Gemini là hai người cha còn lại với khuôn mặt nghiêm nghị
- Các con mau vào đây, bọn ta có chuyện muốn nói - Capricorn nói bằng chất giọng nghiêm khắc làm cho sáu sao nam tuy có dự cảm không lành nhưng vẫn đi theo
Sau khi tất cả đã an tọa trong phòng khách, ba người cha bắt đầu nói
- Các con đã biết về thân phận của mình rồi đúng không? - Libra hỏi để chắc chắn rằng tất cả đã biết rõ
- Dạ vâng - Sáu sao đồng thanh trả lời
- Đúng vậy, và ngoài các con ra thì còn có thêm sáu người khác nữa và họ đang ở thế giới của loài người - Gemini dẹp bộ mặt đùa giỡn khi nãy
- Và các con phải sang thế giới loài người, tìm họ, giúp họ phát hiện ra sức mạnh và quay trở về đây - Capricorn tiếp lời
Sáu sao nam hơi bất ngờ vì đây là lần đầu tiên họ nghe về chuyện có sáu người khác nữa và họ phải làm sao để tới thế giới loài người trong khi không có một cánh cổng nào liên thông giữa hai thế giới?
- Thưa cha, nhưng làm sao tụi con có thể tới thế giới loài người trong khi không có cổng liên thông giữa hai thế giới được chứ? - Thiên bình thắc mắc hỏi
- Có đó, và chỉ có các con mới có thể làm được - Libra trả lời thắc mắc của con trai
- Làm cách nào ? - Kim ngưu
- Các con đều sở hữu một linh tinh cỗ đại trong lời tiên tri, câu thần chú hôm trước ta dạy các con , bây giờ hãy thực hành đi! - Gemini giải thích
Sáu người nghe xong thì đồng loạt thực hiện, một lúc sau, cơ thể của cả sáu người bỗng nhiên phát sáng , mỗi ánh sáng đều mang một màu sắc khác nhau, tập hợp thành một khối tạo nên một cơ thể nhỏ, chỉ sau vài giây, hiện ra trước mặt sáu sao nam là sáu cô bé nhỏ nhắn được gọi là tinh linh, chúng đồng loạt cúi đầu kính cẩn
- Chào các chủ nhân, chúng tôi là tinh linh bảo hộ của các ngài
- Chào chủ nhân Kim ngưu, em tên là Mizuki, tinh linh của cậu - Tinh linh mang sắc màu xanh lá vui vẻ đến trước mặt Kim ngưu giới thiệu
- Chào cậu Song tử , em tên Kosuzu, cậu cứ gọi em là Kosu - Tinh linh màu vàng đất cũng phấn khởi giới thiệu
- Chào cậu Thiên bình, em là Hotaru - Tinh linh màu xanh mỉm cười dịu dàng
- Còn em là Shiberia, gọi là Shibe cũng được nha cậu Nhân mã - Tinh linh mang tên Shibe lém lỉnh chạy lại ôm tay Nhân mã
- Em là Syana, thưa chủ nhân Ma kết - Syana kính cẩn cúi đầu
- Em tên là Vaska, thưa cậu Bảo bình - Vaska nói với giọng nhẹ nhàng mà cũng có chút lạnh lùng
Sau màn chào hỏi của các tinh linh thì sáu thằng như không tin vào mắt mình, trên đời lại có những tinh linh nhỏ bé như vầy sao ??? thật khó tin!
-Woa - Gemini réo lên trong sự phấn khích chân thì nhảy bình bịch trên sàn - Tinh linh của các con đây sao, dễ thương quá
- Cha của các cậu trưởng thành ghê nhỉ? - Bảo bình ghé sát tai Song tử hỏi một câu rất chí lí
- Vậy là được rồi, các con hãy đến thế giới loài người đi - Libra hắng giọng nhắc nhở
- Đi nhanh rồi về nhanh nhé - Gemini nói , tay thì "xùy xùy" nhưng mắt thì vẫn dán chặt vào các tinh linh
- Dạ - Sáu sao đồng thanh, rồi đồng loạt quay về phía các tinh linh - Đi nào, các tinh linh
Sau đó có một luồng sáng bao quanh cơ thể của sáu người, và biến mất sau đó . Đi rồi sao??? Trong phòng yên lặng hơn hẳn, những tiếng thở dài đồng loạt cất lên
- Nè, Libra sao cậu không nói với tụi nó chuyện đó??? - Gemini nhíu mày hỏi
- Chuyện tụi nó nếu không tìm ra sáu đứa trẻ đó thì sẽ không thể quay trở về đây à ? - Libra bình thản trả lời
- Theo tớ nghĩ thì không cần nói cũng được, cũng chỉ tạo thêm áp lực cho tụi nó mà thôi, cứ để như vậy cũng được - Capricorn
- Đúng vậy, và tớ cũng tin chắc rằng tụi nó sẽ quay trở lại ...cùng với sáu đứa trẻ kia - Libra nhắm mắt ngẫm nghĩ một điều gì đó mà không ai biết được
-------------------------_---------------------------
Tại khu rừng ở thế giới con người :
- Ui da da, đau quá - Nhân mã vừa than thở vừa lấy tay xoa xoa cái bàn tọa yêu dấu
-Chúng ta đang ở đâu thế - Song tử phun ra một câu hỏi hết sức ngu
- Còn ở đâu nữa, thế giới loài người chứ ở đâu - Bảo bình nhăn nhó trả lời
- Ý tớ là đang ở đâu trên thế giới loài người kìa, gì đâu mà toàn cây với chả lá - Song tử khó chịu hỏi lại lần nữa
- Ai mà biết , Mizuki , em biết đây là đâu không?- Kim ngưu bực mình hỏi Mizuki-tinh linh của mình
- Dạ, đây là rừng, mà sao các cậu lại không biết được, chẳng phải thế giới phép thuật cũng có rừng sao? - Mizuki
Mấy thằng ớ người ra, sao lại hỏi mấy câu ngu ngơ thế nhỉ, đúng thiệt là...
- Thôi, mau tìm cách ra khỏi đây cái đã - Ma kết
- Ai biết đường thì chỉ đi - Song tử nói
- Tớ và Kim ngưu mù đường - Bảo bình
- Lần đầu tới làm sao biết đường - Thiên bình bồi thêm một câu
- Chòi oi, các cậu thiệt là , không biết đường thì để Nhân mã này dẫn đường cho các cậu thấy - Nhân mã hào hứng xung phong dẫn đường
- Mà cậu có biết đường thiệt hông mà nói zữ thế - Bảo bình nghi ngờ hỏi
- Anh này chỉ cần nhìn thoáng qua thôi cũng biết đường - Nhân mã nói với giọng tự tin, tay thì vỗ vỗ vào ngực
- Ê, Shibe này , chủ nhân của cậu lợi hại quá hen - Kosu thì thầm vào tai Shibe làm cho Shibe phổng mũi lên - Đương nhiên, chủ nhân của Shibe này mà lị
30 phút sau
- Nè, đến chưa vậy, sao chưa ra khỏi đây vậy, rốt cuộc là cậu có biết đường hông???- Kim ngưu nói với giọng hết sức là chán nản và mệt mỏi. Đi bộ suốt 30 phút thì làm sao mà không mệt cho được
- Từ từ rồi sẽ đến thôi mà - Nhân mã thì thào trả lời
- Úi giời ơi, cái chân của tui, cậu không biết đường thì để tui dùng năng lực của tui chỉ đường cho - Kim ngưu than trời than đất và kết thúc bằng một câu rất...
- Mi mới nói là dùng năng lực của mi à, sao không nói sớm, thằng quỷ, làm cho mấy bậc thiếu gia này nghe theo con ngựa điên này mà đi lòng vòng hả ???????- Thiên bình lúc tức giận là thế đấy, bình tĩnh cũng theo gió mà bay đi hết
- Ơ à, tớ thực cũng chả nhớ nữa, vô ý nói ra thui à - Kim ngưu nói với vẻ mặt ngu ngơ làm cả bọn mém té xỉu
- Đúng là cha nào con nấy - Ma kết vừa nói vừa hình dung bộ mặt cười ngô ngố của bố Gemini mà ớn lạnh
- Rồi rồi, làm giùm con cái ông nội - Song tử chân run lập cập mà khẩn thiết hối thúc Kim ngưu
Kim ngưu nhắm mắt lại và lẩm nhẩm cái gì đó thì đột nhiên trên mặt đất xuất hiện những dấu mũi tên chỉ hướng và cả bọn cứ men theo hướng đó mà đi
Cỡ 1 tiếng sau
- Hura, thoát khỏi cái nơi quái quỷ đó rồi, con sống rồi- Nhân mã vui mừng nhảy cẫng lên hét to , rồi đột nhiên quay qua Kim ngưu nói - Mà sao lâu vậy mới ra được hả????
- Do mi dẫn bọn ta vào sâu bên trong chứ tại ai nữa - Cả bọn đồng loạt ném cái ánh nhìn sắc bén về phía Nhân mã làm chàng ta không rét mà run
Cơ mà bộ dạng điển trai của sáu chàng nhà ta giờ đây vô cùng thảm hại nha~ Đầu tóc thì rối bù, còn dính cành lá lên đó nữa chứ, quần áo thì rách vài chỗ, khuôn mặt thì tàn tạ, hốc hác, chân tay thì run lẩy bẩy,mắt thì thâm quầng vì kiệt sức, ai nhìn vào mà nghĩ đây là lục đại pháp sư tài ba, điển trai, phong độ chứ, nhìn giống mấy thằng ăn xin ngoài đường hơn ( T/g: Sr mấy cưng nha ^_^), sau khi lấy lại được bình tĩnh thì họ mới nhận ra bộ dạng của mình liền nhờ các tinh linh thay hộ trang phục cho mình, mà thiệt là ghê nha~ phải công nhận là các tinh linh rất giỏi nha~ thay đồ cái rụp, tóc tai được chải chuốt đàng hoàng, trở lại là những chàng trai handsome như trước
-Woa, thiệt là tài nha, Kosu ơi , em giỏi quá!!!! - Song tử hào hứng khen lấy khen để
- Hihi, khôg có gì đâu mà - Kosu gãi đầu ngượng ngùng
- Thôi chúng ta trước hết là phải tìm nhà cái đã - Bảo bình lên tiếng
- Ukm, nhưng nhà nào bây giờ ???-Nhân mã hỏi
- Để tụi em lo hết cho - Những tinh linh đồng loạt lên tiếng
Nói rồi, các tinh linh đưa sáu chàng trai đến một căn biệt thự rất chi là rộng lớn a~, mà cũng không biết là từ đâu ra, hỏi ra thì mới biết là các tinh linh biến thành
- Ok, chúng ta sẽ ở đây nhá, rồi sau đó sẽ đi tìm sáu đứa kia
- Ok - Cả bọn cùng đồng thanh
Kết thúc một ngày vô cùng mệt mỏi và bất ngờ của mình bằng một giấc ngủ ngon trên chiếc giường êm ái, họ đã trải qua một ngày mà khó có ai có thể tưởng tượng nổi...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...