►Chap 7: Cái Chết đầu tiên◄
*Phía Ma Kết-Kim Ngưu*
-Cám ơn đã giúp tớ! Ma Kết!_Kim Ngưu mỉm cười, cả hai đag tản bộ theo lối về lớp cùng chồng giáo án trên tay
-Ko có gì!_Ma Kết trả lời
-Tớ….hỏi câu đc ko?_Kim Ngưu nói
-Cứ tự nhiên!_Ma Kết cười
-Cậu……và An Nhi có mối quan hệ gì vậy?_Kim Ngưu ấp úng. Ma Kết khẽ dừng lại nhưg nhanh chóng di chuyển theo Kim Ngưu
-Tụi tớ quen nhau từ kiếp trước!_Ma Kết nói, giọng pha chút buồn bã
-Kiếp trước?_Kim Ngưu ngạc nhiên
-Ko có gì đâu! Về lớp thôi!_Ma Kết đánh trống lảng…..
*Phía An Nhi*
An Nhi đag ngủ nhưg lại bị làm phiền bởi nhiều giọng nói pha lẫn vào nhau. Cô bực bội tìm xem ai cả gan phá giấc ngủ của mình, thì một đám nữ sinh đag nch (nch=nói chuyện), điều làm cô bất ngờ là câu chuyện của họ khá thú vị, đôi môi nhếch lên, có lẽ cô nên ẩn mặt chút nhỉ?...
-Chị giỏi thật,chìa khóa vào cửa vườn hoa của HHS mà chị cũng trộm đc!_Một con nữ sinh lên tiếng
-Haha, tao ko cần cướp, chỉ dùng tí nhan sắc để quyến rũ anh Ken thôi, anh ta tuy đẹp nhưg rất ngu, thấy tao đã đổ gục rồi (==”)!_Con tóc đen đc gọi là chị cười đắc ý
-À, mà chị biết gì chưa?_Một con bé khác nói
-Chuyện gì?_Con chị hai (tạm gọi nó là con chị hai đi ==” , vì là nhân vật phụ nên khỏi thêm tên =))) ) hất mặt
-Có 3 học sinh mới nhập học ạ!_Con nhỏ đó tl
-Tao biết rồi!_Con chị hai nói
-Em công nhận 2 anh ấy (chỉ Kết-Yết) rất đẹp trai!_Một con khác nói
-Đó là hai hoàng tử của hai nước Nhật-Hàn đó!_Con khác chen vào
-Hừ, dù là ai thì cx phải gục trc’ tao thôi!_Con chị hai nhếch môi
-Ko dễ đâu chị ạh! Có con nhỏ nào cx xinh lắm, nó luôn đi bên cạnh hai Hoàng Tử “của chúng ta” (==”)!_Con khác nói thì nhận đc cái liếc của con chị hai, nó liền im bặt
-Ta phải dạy dỗ nó một chút thôi!_Con chị hai cười khẩy, đầu óc suy nghĩ biết bao điều đen tối
-Hai Hoàng Tử Nhật-Hàn àh? Các người sẽ phải là của ta!!!_Con chị hai cười ha hả….
-Ồn đấy!_An Nhi từ góc cây đối diện đi ra, khuôn mặt vô cảm lại xuất hiện đương nhiên là cuộc hội thoại của đám nữ sinh cô đều nghe thấy
-M…mày…_Con chị hai xanh mặt, ấp a ấp úng
-Nó là con nhỏ “ăn bám” Hàn-Nhật Hoàng Tử đấy chị!_Con nhỏ bên cạnh nhắc khéo
-H…haha…tao định tìm mày nhưg ko ngờ mày lại tìm tao trc’_Dù hơi sợ nhưg con chị hai vẫn lớn giọng
-Thì sao?_An Nhi nhàn nhạ nói
-Mày…..đã nghe hết mọi chuyện?-Con chị hai nói, mồ hôi bắt đầu tuôn ra
-Ờ!_An Nhi bình thản, tay cô khẽ vuốt lại ngọn tóc rồi
-Vậy mày phải chết rồi!_Ko bik từ đâu, tay con chị hai xuất hiện cái dao bấm, nhỏ lao nhanh vê cô, nhưg mũi dao còn cách sống mũi cô 0,5mm thì đột ngột dừng lại bởi hai ngón tay của An Nhi đag ép chặt lưỡi dao, dùng tí lực nhẹ, đầu lưỡi dao gãy đôi. An Nhi nhếch môi:
-Hừ, ngươi ko phải là đối thủ của ta đâu!
-Mày…!_Chưa kịp nói xong thì “ĐOÀNG” tiếng súng vang lên, con chị hai khụy xuống, con dao rớt ra, nhỏ ôm chân phải, dùng sức quay người lại. Đám con gái đứng bên hoảng hồn, nhìn người đã bắn ra viên đạn ấy
-A….Anh…..K…….Ken?_Con chị hai hoảng sợ, ấp úng nói. An Nhi thấy Ken liền khẽ nở nụ cười bán nguyệt, có kịch hay để xem, có lẽ cô nên góp vui một chút. Vờ tỏ vẻ hoảng sợ, dùng chút lực, một dòng máu từ đâu chảy ra phía bên má cô, cô “lại” ngất đi (==” chị làm diễn viên đc đấy, Cừu àh ==”)…..Đôi mắt của Ken nay còn đág sợ hơn mọi thứ!
-Tội thứ nhất: Ăn cắp chìa khóa của HHS!
“ĐOÀNG”-lại thêm phát súng tiếp theo, nhỏ thật sự ngã người do viên đạn găm vào chân trái
-Tội thứ hai: Đặt điều về hội trưởng hội học sinh!
Thêm một tiếng “ĐOÀNG” vang lên,viên đạn tiếp tục găm vào bả vai con chị hai, nhỏ hét lên đầy đau đớn
-Tội thứ 3: Tụ tập bày mưu tính kế hại tân nữ sinh!
Tiếng “ĐOÀNG” tiếp theo và cuối cùng vang lên xé lòng, viên đạn ko mắt nhắm thẳng vào ngực trái con chị hai mà làm hồng tâm, nhỏ hét ko ra tiếng, khuôn mặt tái nhợt rồi khụy xuống đất
-Tội thứ 4: Tàng trữ vũ khí trong trường! Tất cả cộng lại: CHẾT!_Giọng nói đều đều mang âm vực chết chóc tiếp tục vag lên làm bọn nữ sinh còn lại mặt cắt ko một giọt máu, nhiều đứa khác ngất tại chổ vì hoảng loạn.
-Dọn dẹp! Còn lại: đuổi học, phá sản!_Ken nói vs hai bảo vệ theo sau anh, họ lập tức nhanh chóng thu dọn “bãi chiến trường”. Bọn học sinh kia hoảng hốt, ngất đồng loạt tại chổ
-Dọn rác!_Nhíu mày, anh hất mặt qua bọn nữ sinh ngất đồng loạt do cú sốc vừa nãy mà nói vs hai tên bảo vệ. Bước tới và khẽ bế An Nhi lên, Ken bước theo lối ra khỏi vườn hoa, miệng khẽ thì thầm: “Để em khổ rồi, Angel”….
-Đứng lại!_Giọng nói băng lãnh cắt đứt dòng suy nghĩ của Ken, anh dừng bước, đôi mắt xanh tuyệt đẹp nhưg vô hồn nhìn thẳng vào người đối diện-là Thiên Yết
-Tại sao?_Ken kín tiếng
-Thả ra!_Thiên Yết cũng ko thua
-Thả gì?_Dù hiểu lời người trc’ mặt mình nhưg Ken vẫn hỏi lại
-An Nhi!
-Lí do?
-She is mine!_Khẽ nhún chân, Thiên Yết đã đứng sau lưng Ken từ lúc sao, Ken giật mình quay người lại, và An Nhi nằm trên tay anh cx nhanh chóng bị chuyển sang lòng của Thiên Yết
-Anh chưa phải là đối thủ của tôi đâu!_Nụ cười bán nguyệt đầy ma mị hiện trên môi Thiên Yết, anh lạnh lùng bế An Nhi bỏ đi, để lại cho Ken cùng một sự tức giận…..
-Cậu tỉnh lại đc chưa?_Thiên Yết dịu giọng nói khi cả hai đang ngồi trên bãi cỏ, Thiên Yết dựa vào góc cây, còn An Nhi thì gối đầu lên lên chân Thiên Yết (như couple ^_^)
-Haiz, đúng là ko thể qua mắt cậu mà!_An Nhi nói, đôi mắt từ từ hé mở
-Chuyện gì đã xảy ra vậy?_Thiên Yết lúc này mới hỏi
-Chuyện dài lắm!_An Nhi nói, tỏ vẻ ko muốn kể
-Hửm?_Yết nhíu mày, tỏ vẻ ko hài lòng
-Haiz, đc rồi!_An Nhi lại thở dài, cô khẽ kéo đầu Thiên Yết lại gần, cánh môi mỏng hồng đào của cô khẽ chạm vào đôi môi của Thiên Yết, điều đó khiến Thiên Yết ngạc nhiên, khuôn mặt đo đỏ khó nhận ra. Nhưg rất nhanh chóng, môi cô rời đi
-A….._Định lên tiếng nhưg có một thứ gì đó khiến anh chợt im lặng, một dòng các hình ảnh liên tiếp thi nhau hiện lên trong đầu anh. À, thì ra An Nhi dùng cách này để cho anh biết kí ức của mình.
-Lần sau kể đi, đừng có…..làm như vậy!_Thiên Yết ngập ngừng
-Biết rồi!_An Nhi nói rồi từ từ chìm vào giấc ngủ. Để lại ột người con trai mái tóc nâu vàng đơn độc đứng đằng xa cùng suy nghĩ : “Angel, em có bao nhiêu khuôn mặt vậy? Và đâu là khuôn mặt thật của em?”…….
♥End Chap 7♥
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...