11 Ngày Yêu Đơn Phương
Nói đến đơn phương sao có thể thiếu hận thù chứ ? Hôm nay tôi nghe mọi người kể về cậu. Có người bênh cậu, có người lại nói xấu cậu vô vàn. Thử hỏi tôi phải tin ai đây ? Cậu tốt hay cậu xấu, tôi không biết ? Tôi chỉ biết người tôi thương là cậu và người tôi yêu vẫn là cậu. Bên ngoài với cái mác bạn bè nhưng bên trong lại ẩn chứa một nỗi buồn thầm kín. Ngày này qua ngày khác cứ đứng nhìn như vậy nếu là cậu ... cậu có chịu được không ? Tôi đơn phương cậu, cậu lại đơn phương cô gái khác. Cùng là con người thôi sao lại nỡ làm nhau buồn khổ vậy ? Cậu đối xử với tôi rất tốt phải không =). Đúng, rất tốt vì cái tốt đấy mà tôi mới nảy sinh tình cảm với cậu- người con trai không bao giờ tôi chạm tới. Nhiều lúc nhớ cậu đến phát điên phát dại nhưng vẫn phải giả vờ như không. Tôi cảm thấy tôi đã diễn kịch giỏi quá rồi. Mặt nạ của tôi cứ ngày một lớn đến lúc nào tôi chẳng biết. Đắm chìm mãi trong cảm giác đơn phương này làm cho tôi tự hỏi " liệu đến một ngày tôi hết yêu cậu, tôi có thể trở lại là cô gái của chính mình không ? " Bỏ ngoài tai tất cả những gì tôi nghe thấy, bỏ ngoài mắt tất cả những gì tôi nhìn. Tôi đã lụy quá nhiều rồi ? Buông tay được chưa ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...