108 Thiếu Nữ Lương Sơn

"Thật chúc mừng Trâu đạo hữu, một cái quý thủy giao long này đã thu hoạch thật lớn a." Chưởng quầy mập mạp cười hắc hắc nói.

"Đó là phần nào nhờ thanh danh của Thanh Hư bảo điện." Tô Tinh khiêm tốn trả lời.

Hai đồng tử của gã chưởng quầy đảo một vòng, hỏi: "Có một việc, La mỗ thật không biết tại sao ngươi lại không lấy năm khỏa khí trần đan mà lại lấy năm khỏa quý thủy bồi nguyên đan vô dụng kia? Nó không đáng giá a?"

"Chưởng quầy cũng thật tò mò quá a!"

"Vậy phải giải thích như thế nào?" Chưởng quầy hỏi.

"Quý thủy bồi nguyên đan là độc môn đan dược của Quý Thủy Kiếm Tông, có tiền cũng chưa chắc mua được, tuy rằng chỉ có thể dùng để bồi dưỡng quý thủy thần lôi, nhưng nếu bán cho đệ tử của quý thủy kiếm tông thì, hắc hắc, giá cả so với khí trần đan phải cao hơn vài phần a." Tô Tinh làm bộ giảo hoạt trả lời.

Chưởng quầy lập tức hiểu được tính toán của Tô Tinh, quý thủy bồi nguyên đan tốt xấu gì cũng là thượng phẩm thuốc tiên của tông môn, cũng chỉ có một ít đệ tử có siêu cấp tiên phú mới được dùng, nếu bán cho người có thiên phú tàm tạm thì cũng có thể kiếm được rất nhiều a. "Bội phục, bội phục, Trâu đạo hữu thật sự là có ánh mắt nhìn xa trông rộng, La mỗ thiển cận rồi, ha ha." Chưởng quầy khen.

"Thiếu chủ, ngươi muốn lấy quý thủy bồi nguyên đan này có thể hay không ẩn tàng chút nguy hiểm?" Lâm Anh Mi bỗng nhiên mở miệng nói. "Nếu hắn lấy điều này để nhận ra công tử thì sẽ rất phiền toái."

"Anh Mi, ngươi nghĩ vậy cũng đúng, đầu tiên là từ ngoài nhìn qua đã cảm thấy có điểm cổ quái, bất quá làm gì cũng phải mạo hiểm một chút, đi trên đường đều có thể bị mất ngựa, quý thủy bồi nguyên đan rất là hiếm thấy, ta như thế nào chỉ vì chút nguy hiểm mà chấp nhận bỏ qua."

Tô Tinh khẽ cười.

"Chỉ là nguy hiểm nho nhỏ sao?"

"Anh Mi muội muội, điều này không cần lo lắng, Thời Viện có nói qua, trước khi chúng ta trộm đồ thì có một gã tinh hải tổ sư đã đến Biện Kinh, có thể chính là lão, mà lúc sau khi chúng ta trộm được Ngũ Linh Chính Pháp thiên thư cũng không có lan truyền ra ngoài, cho nên chắc là vị Bách Lí lão tổ này vẫn chưa hay tin đâu." Thiên Cơ Tinh giải thích.

"Đương nhiên quan trọng hơn là công tử dùng dịch dung đan, cho dù biết là không phải quan trọng, thế nhưng hiện tại chúng ta phải chú ý tới một việc khác."


"Việc gì nữa?"

"Hiện tại cái lão Thanh Phong chân nhân kia chẳng lẽ trơ mắt nhìn chúng ta thuận lợi lấy đi Côn Ngô Sa sao?" Ngô Tâm Giải quả quyết.

"Thanh Phong chân nhân?"

Lâm Anh Mi ngẩn ra, không nghĩ tới việc này có liên quan đến hắn.

"Chẳng lẽ hắn đã tính toán chủ ý gì với thiếu chủ?"

"Ở trong đấu giá hội, Anh Mi, Tâm Giải, các ngươi đối với lão có đánh giá gì?" Tô Tinh trầm ngâm hỏi.

"Khôn khéo, giảo hoạt…" Lâm Anh Mi nói.

"Ra vẻ đạo mạo." Ngô Anh Giải cười hi hi, trực tiếp nói.

Tô Tinh gật đầu, "Rất khôn khéo, nhân thường tối ích kỷ, loại đấu giá hội này sẽ đem đến cho tu sĩ ích lợi lớn nhất, cũng là đáng sợ nhất. Tâm GIải nói lão luôn ra vẻ đạo mạo là phi thường thích hợp… Nếu là một trăm phần trăm lợi nhuận, thì nhà tư bản sẽ bí quá hóa liều, nếu có hai trăm phần trăm lợi nhuận thì nhà tư bản sẽ coi rẻ luật pháp, nếu có ba trăm phần trăm lợi nhuận thì nhà tư bản sẽ giẫm đạt lên những cái luân thường đạo lý của thế gian. Đấu giá hội khiến những thứ bán ra, có được lợi nhuận cao nhất, Côn Ngô Sa còn có sáu bảy mươi lạng, nếu lão thật sự vô tâm thì ta chẳng tin." Tô Tinh hắc hắc cười lạnh.

Cái gì mà nhà tư bản, Lâm Anh Mi cũng không biết nó nghĩ là gì! Nhưng nàng nghe hiểu được ý tứ của Tô Tinh, hiện thân phận của Tô Tinh hết sức nhỏ bé, cho dù hắn chết cũng không đáng kể, giao long hội lấy được thành công lớn, những tu sĩ kia chỉ cần động một ngón tay là có thể giữ lấy tất cả lợi nhuận, nên cũng không phải là không có khả năng này.

Nhưng nếu làm như vậy thì thanh danh của tinh hải kỳ tu sĩ, Thanh Hư bảo điện sẽ bị hủy, mất nhiều hơn được, nhưng chỉ với điều kiện là có thể thoát mà thôi.

"Nếu hắn nghĩ đến nội đan cùng linh phách đang ở trên người công tử thì nhất định sẽ có nguy hiểm." Ngô Tâm Giải bỏ thêm một câu. "Thế nhưng có lẽ sẽ có người khác tới thay hắn mạo hiểm."

"Mượn đao giết người?" Lâm Anh Mi sửng sốt.


Lâm Anh Mi cũng không phải là nguy dốt, rất nhanh đã nắm được mấu chốt – Bách Lí lão tổ, xem trong hội đấu giá, giao tình của hai người cũng không cạn.

Khó trách khi lựa chọn quý thủy bồi nguyên đan cùng khí trần đan, Ngô Tâm Giải và Tô Tinh đã nghĩ rằng sẽ không thuận lợi hết thảy, cho nên mới có những vấn đề này.

Lâm Anh Mi thật không sợ gì tinh hải tu sĩ, có điều nàng lo lắng cho thiếu chủ, thế nhưng thấy Tô Tinh trấn định tự nhiên, không có chút kinh hoảng, theo như kinh nghiệm nhiều ngày đi cùng hắn thì chắc chắn hắn đã có đối sách.

"Tới rồi!" La chưởng quầy mở ra một cánh cửa.

Tô Tinh không chút nghĩ ngợi liền đi vào. Hắn cũng không sợ Thanh Phong chân nhân liền trở mặt, chắc chắn lão là con người khôn khéo, không muốn dây vào vũng bùn này, nên khi hắn vẫn ở Thanh Hư bảo điện này sẽ an toàn tuyệt đối.

"Chúc mừng Trâu đạo hữu, lần này thu hoạch lớn rồi." Thanh Phong chân nhân mỉm cười nói.

"Ít nhiều nhờ vào sự tương trợ của chân nhân a." Tô Tinh làm bộ khách sáo, bộ dáng có chút sợ hãi.

"Đây là vật phẩm bán đấu giá, thỉnh đếm một chút." Thanh Phong chân nhân đưa ra một cái tinh giới túi.

Tô Tinh lấy tay cầm, thần niệm tìm tòi một lát.

Thanh Phong chân nhân liếc nhìn Tô Tinh một cái, vẫn là bộ dáng phong đạm khinh trần thoát tục.

La trưởng quầy cũng bắt đầu tinh toán tiền lời của lần bán đấu giá này: "Lần này bản đấu giá tổng cộng lấy được bốn trăm vạn hoàng kim, ba khối tử kim, năm khỏa quý thủy bồi nguyên đan, mười bình bổ khí đan, hai bình hồi linh dịch tốt, hai kiện tinh vân pháp khí cao cấp, bảy mươi hai lạng Cô Ngô Sa. Nếu đổi làm hoàng kim ước chừng giá trị là ba nghìn ba trăm vạn."

Tô Tinh sửng sốt, giá trị đã vượt xa tưởng tượng của hắn, Cung Thải Vi nói là có thể bán được mấy trăm vạn lượng thôi, hiện tại giá đã gấp mười lần, chẳng lẽ nàng nói giá cả là tử kim giới sao.


"Dựa theo quy củ, Thanh Hư bảo điện lấy một thành lời nhuận, xin hỏi Trâu đạo hữu là lựa chọn một thành vật phẩm hay hai thành hoàng kim."

"Hoàng kim đi." Tô Tinh không chút do dự lựa chọn, vật phẩm thì hắn chắc chắn không đưa ra rồi.

Bảo điện này thật là đen à.

Trong túi tinh giới một chút liền mất đi sáu trăm sáu mươi vạn lượng hoàng kim, Tô Tinh cảm thấy đau lòng, nhưng cũng không có biện pháp, không có hội bán đấu giá này, thì hắn cũng không bán được cái giá cao như thế, hơn nữa đã đổi được rất nhiều Côn Ngô Sa, dùng để luyện chế thì chắc đã đủ rồi.

Tô Tinh liền tung ra ba mươi khối Tử Kim, mỗi khối tương đương với mười vạn lượng hoàng kim, tiếp theo lại xuất ra ba trăm sáu mươi vạn tiền còn thiếu, bởi vậy, Tô Tinh chỉ còn lại có năm mươi vạn lượng hoàng kim, lập tức trở lại giai cấp người nghèo, thật đúng là nhịn không được liền mắng một câu: đúng là bọn tư bản hỗn đản.

Thế nhưng Tô Tinh bây giờ cũng phải giả bộ cảm động rơi nước mắt, đem tiết mục này biểu diễn cho xong. "Tại hạ thật sự vô cùng cảm kích, tại hạ còn có một kiện bảo vật nữa cần bán ra, vốn đang có chút lo lắng, hiện tại xem ra có thể tin tưởng được chân nhân a."

"Trâu đạo hữu nói gì vậy, chỉ có ngàn vạn lượng hoàng kim đó, chân nào làm thế nào để trong mắt." La chưởng quầy bất mãn nói.

Hai mắt của Thanh Phong chân nhân sáng ngời, trên mặt mang theo nụ cười nói: "Trâu đạo hữu, đây là Thanh Hư Đạo mà."

Tô Tinh gật đầu.

......

Nhìn theo Tô Tinh đi ngày càng xa, "Chân nhân, đại hán xấu xí này chẳng lẽ thực sự có nội đan, linh phách sao? Cái đó thật đúng là phát tài rồi, cho dù là Long Cung cũng rất ít khi bán ra linh phách của thượng cổ yêu thú, ta xem không bằng chúng ta trực tiếp…"

"Lo làm chuyện của ngươi đi." Thanh Phong chân nhân vuốt râu nói.

La Chưởng quầy ngượng ngùng bỏ chạy vào bên trong.

Sau đó không lâu, Bách Lí lão tổ tựu hiện ra bên cạnh lão. "Thanh Phong, chẳng lẽ để tiểu tử đó chạy mất sao?"


"Dùng truyền âm." Thanh Phong chân nhân vội nói.

"Không cần phải… để ý như vậy, ai dám nghe trộm ở xung quanh đây chứ." Bách Lí lão tổ sắc mặt bất thiện: "Bản tổ đáp ứng đồ tôn lấy Côn Ngô Sa về, nhưng không hề nghĩ rằng phải trao ra ngoài a." Theo như lúc đầu thì Bách Lí lão tổ cũng không tính dùng Côn Ngô Sa, quý thủy bồi nguyên đan giao ra, chẳng qua âm thầm truyền âm cùng Thanh Phong chân nhân đạo diễn một màn vừa qua.

"Hiện nói cho ta biết hắn ở đâu, lão phu sẽ đi làm thịt hắn, đoạt lại tất cả." Bách Lí lão tổ biểu tình cực kì ác độc.

"Không cần gấp như vậy, hắn vừa rồi nói là có một kiện vật phẩm trọng yếu cần bán đấu giá, lão đạo nghĩ là hắn muốn bán chính là nội đan, linh phách của giao long a, hắc hắc, hiện tại, nếu giết hắn thì không thể chiếm được." Thanh Phong chân nhân cười nhạt nói.

Bách Lí lão tổ nhíu mày: "Nếu tên kia lừa ngươi thì sao?"

Thanh Phong chân nhân cười ha hả, như cảm thấy đây chính là chuyện khôi hài: "Lão đạo đã sơm đem thần niệm tập trung trên người hắn, lấy tu vi tinh vân sơ kỳ của hắn thì làm sao có thể trốn thoát bàn tay của lão đạo được!"

Bách Lí lão tổ chợt hiểu ra, thế nhưng cũng không quá yên tâm, hai mươi lạng Côn Ngô Sa này là lão phải bỏ rất nhiều công sức mới lấy được. "Ngươi trước cứ nói cho bản tổ biết bộ dáng của hắn đi, bản tổ sẽ giúp ngươi để ý hắn."

"Ngươi vẫn còn có tiểu tâm sao?" Thanh Phong chân nhân cười nói, một đạo thần niệm nhập vào trong óc Bách Lí lão tổ.

Bách Lí lão tổ liền nắm giữ được hình dáng của Tô Tinh khi dịch dung. Hắn liền mở rộng thần niệm để tìm kiếm, với thần niệm của tinh hải kì tu sĩ thành thì có thể dư dả tìm ra hắn, rất nhanh Bách Lí lão tổ liền tập trung vào hơi thở của Tô Tinh, nhìn hắn không có chạy trốn liền cười lạnh một tiếng: "Sao một nam nhân xấu như vậy lại có được giao lng, còn muốn dùng Côn Ngô Sa để ký khế ước với tinh tướng, đúng là nằm mộng a."

"Ha ha, cho nên chúng ta cứ từ từ một chút, làm cho hắn tỉnh mộng đi." Thanh Phong chân nhân cười nói.

Bách Lí lão tổ cũng thoải mái không ít. "Cũng không nên quên mời bản tổ uống Hầu Tiên Tử đó chứ?"

Ngay khi hai tinh hải tu sĩ đang vui vẻ chuyện trò thì, sắc mặt Thanh Phong chân nhân chợt biến đổi.

"Không tốt!!"

Thân ảnh lão liền hóa thành một đạo độn quang, biến mất trong nháy mắt. Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - .TruyệnFULL.vn

Bách Lí lão tổ cũng sửng sốt, thần niệm tìm tòi, nhất thời sắc mặt đại biến, bám theo đằng sau.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui