Sau khi qua đệ nhị Độc của Ngũ Độc sơn, Thiềm Thừ Hắc Hà.Khoảng mười tu sĩ bất hạnh chìm vào trong Hắc Hà, Còn lại những tu sĩ đại nạn không chết, đều là mệt mỏi, chỉ còn chút hơi tàn, ngồi ở trên bờ thở dốc, âm thầm nguyền rủa. Mà Tô Tinh và Vũ Tư U đột nhiên trở mặt với lão tu sĩ Tinh Hải kỳ, thật sự khiến bọn họ sợ ngây người.
Đến khi Thanh Liên chân nhân chìm vào hắc hà, Thiên Lý lão tổ dùng thần quang bỏ chạy, tất cả mọi người vẫn hoàn toàn không phục hồi lại tinh thần. Nghĩ rằng đầu mình có phải bị hỗn loạn rồi không?
Tô Tinh và Vũ Tư U vội vàng đuổi theo, độn quang giây lát biến mất trước mắt bọn họ, nhanh như chớp.
- Mới sảy ra chuyện gì rồi?
Có tu sĩ ngây ngốc hỏi.
- Tử Tử Tử … Tử Lôi ma đầu!
- Chúng ta thật sự là có mắt không tròng mà?
Tiếng ồn ào rộ lên, tất cả mọi người ở đây đều lộ ra biểu tình kinh hãi muốn chết, ngơ ngác nhìn lẫn nhau, toàn thân run sợ.
- Hình như nghe nói là Tử Lôi ma đầu?
- Nhưng không có nhìn thấy Lâm Xung a.
- Hơn nữa đó là Quý Sương Yêu Liên Võ Tòng đúng không? Tại sao lại thành nương tử của Tử Lôi ma đầu?
Chúng tu sĩ hoàn toàn hỗn loạn.
- Nhất định là Tử Lôi ma đầu rồi. Thật quá trâu bò, ngoại trừ hắn còn có ai có thể chỉ là Tinh Hà tu sĩ mà xử lý Tinh Hải lão tổ chứ?.
- Hơn nữa Thiên Lý lão tổ cũng phải chạy trốn!
- Thật sự là không thể tưởng tượng nổi a. Tử Lôi ma đầu không ngờ lại thâm bất khả trắc như vậy, hình như thật sự đã từng xử lý gọn lão quái vật Cực Thanh đấy.
- Không hổ là Tử Lôi ma đầu, ngay cả Thiên Thương tinh kia cũng làm nương tử của hắn.
- Ta nghĩ Tử Lôi ma đầu không phải ký khế ước với Lâm Xung, mà là Võ Tòng rồi.
Mọi người không thể ngừng suy diễn nghị luận, có người đến bây giờ còn không thể bình phục tâm tình kích động. Tử Lôi ma đầu chính là lão ma quái vật tiếng tăm lừng lẫy ở Thương Long giới. Nhưng mà giờ phút này, những kẻ bị hai vị lão tổ uy hiếp phải phục tùng mệnh lềnh đi dò đường, chỉ có cảm thấy Tử Lôi ma đầu gần giống là thành Tử lôi thánh nhân rồi, thậm chí còn có một loại xúc động to lớn muốn thờ phụng hắn.
Phương Tâm Cố cũng khiếp sợ nhìn vào biểu muội Bạch Diện Lang Quân Trịnh Yên Nhiên.
- Biểu muội, làm sao bây giờ?
Trịnh Yên Nhiên bình tĩnh hơn so với tất cả mọi người, mỉm cười mang theo tiêu ý, ánh mắt lóe ra hào quang, nói lẩm bẩm:
- Tư U tỷ tỷ cư nhiên là Thiên Thương tinh Hành Giả Võ Tòng, thật sự là khiến muội muội đại khai nhãn giới.
Trịnh Yên Nhiên tay áo vung lên, Ngọc Long Ách Tuyết nắm ở trong tay.
- Yên Nhiên, tuyệt đối không thể!
Phương Tâm Cố vội vàng ngăn cản:
Đó là Thiên Thương tinh Hành Giả Võ Tòng và Tử Lôi ma đầu, hơn nữa tại hạ cũng đang nợ hắn giao tình.
Bất luận là nguyên nhân gì, Phương Tâm Cố cũng đều không muốn Đấu tinh với Tô Tinh.
Trịnh Yên Nhiên trừng hắn liếc mắt một cái.
- Biểu ca, huynh hiểu lầm rồi, không thấy lão thất phu kia đã chạy trốn sao? Đương nhiên là giúp Tư U tỷ tỷ giết cái lão thất phu kia rồi, hì hì.
Bạch Diện Lang Quân che miệng cười trộm.
Phương Tâm Cố vừa nghe xong, nhẹ nhàng thở ra, lau lau mồ hôi lạnh. Ngẫm lại cũng phải, co thể giết Thanh Liên chân nhân chỉ trong chốc lát, còn dọa Thiên Lý lão tổ bỏ chạy, hắn tự nhận mười người như hắn cũng làm không được.
- Biểu ca, muốn Đấu tinh sao?
Trịnh Yên Nhiên hì hì cười.
Phương Tâm Cố lắc đầu:
- Chúng ta hay là nhanh tiến đến giúp đỡ phu phụ Tô Tinh đi
- Ừ, đi!
Còn lại sáu bảy tên tu sĩ ngồi yên ở ven bờ, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
- Chúng ta hiên tại làm sao bây giờ?
Tinh Hải lão tổ vừa chết, bọn họ không bị uy hiếp nữa nhưng đồng thời cũng không có mục tiêu. Muốn bọn họ đi lấy Vạn Niên cổ? Những người ở đây cũng đều tự biết lượng sức, ý tưởng muốn vào hang hổ tranh đoạt với Tinh Không kỳ kia, nghĩ cũng không dám nghĩ.
- Những người khác không phải đang phá cấm chế sao? Chờ phá được cấm chế, chúng ta mau mau rời khỏi đây thôi.
Một gã tu sĩ lắc đầu.
Ngũ Độc sơn Ngũ Độc tràn ngập, chỉ đi lại thôi cũng hao phí rất nhiều tinh lực. Một đoàn người ngồi xếp bằng tĩnh toạ, một bên khôi phục tinh lực, một bên chờ đợi thời cơ.
Những người khác cũng ngầm đống ý. Đằng sau Ngũ Độc sơn còn có hai độc chưa biết hung hiểm đến mức nào nữa. Tiếp tục xông vào thì thật sự là rất ngu xuẩn.
- Tử Lôi ma đầu kia cư nhiên lợi hại như thế, khó trách giết nhiều Tinh Hải tu sĩ như vậy. Cũng không biết hắn là ai? Ngay cả Võ Tòng cũng ký khế ước được
- Đúng vậy, hơn nữa nghe nói còn có Lâm Xung.
- Chẳng lẽ là Hàng tinh giả từ Nữ Lương Sơn xuống sao?
Mọi người nhàn rỗi không có việc gì, ngươi một câu, ta một câu mà cùng nhau thảo luận. Ấn tượng lúc Tô Tinh xử lý Thanh Liên chân nhân, dọa chạy Thiên Lý lão tổ ban nãy đối với bọn họ thật sự rất chấn động, cả đời này, chỉ sợ cũng khó mà quên nổi. Chỉ là tu vi Tinh Hà sơ kỳ thôi đấy! Cho dù Tinh Tướng cao siêu hơn nữa thì đối với bọn họ cũng là hù dọa to lớn thôi. Bất quá tất cả mọi người chỉ có trầm trồ khen ngợi vì Tử lôi ma đầu.
- Võ Tòng tự xưng là nương tử hắn! Ha ha, xem ra Cửu đại Đấu tinh này quả nhiên hiếm có khác thường mà.
- Thập đại tông phái đều là lũ đạo đức giả, tại hạ nhìn thấy Tử Lôi ma đầu muốn giết tuyệt bọn họ, càng cảm thấy sảng khoái.
- Tất cả. Sau khi ra ngoài, nhất định phải hảo hảo cảnh báo cho những đạo hữu khác thấy được bộ mặt thật của Thập đại tông phái.
Chúng tu sĩ nghiến răng nghiến lợi, cả một đám oán giận nắm tay, ánh mắt hừng hực lửa. Nếu không phải Tử Lôi ma đầu đánh lui hai lão tổ kia, bọn họ cũng biết chắc lần này là phải chết không thể nghi ngờ.
Sau này, trong Tán Tinh giả của Thương Long giới liền xuất hiện lời truyền về những việc làm lần này của thập đại tông phái. Khi đó cả Thương Long giới cũng vì thế mà khiếp sợ. Vạn vạn Tán Tinh giả trông thấy Thập đại tông phái đều xem như lũ giòi bọ. Về sau, Thập đại môn phái uy phong bát diện tại Thương Long giới biến thành người người đều không ngẩn đầu lên được, giống như chuột chạy qua đường cũng không ngẩng đầu lên được, tiếng xấu lưu muôn đời. Trái ngược lại là Tử Lôi ma đầu, danh vọng nghiễm nhiên trở thành có một không hai, ngang bằng với Lương Hoàng. Được Tán Tinh giả coi là thần linh, quỳ lạy cúng bái, đó là những chuyện xảy ra sau này.
Tô Tinh và Vũ Tư U hướng về Thiên Lý lão tổ đuổi giết sát phía sau. Tô Tinh là tuyệt đối sẽ không bỏ qua lão thất phu này, nếu là để cho hắn cùng các tu sĩ khác hội hợp, kết quả chỉ sợ sẽ không hay.
Cũng may Ngũ Độc sơn này độc khí tràn ngập, cấm chế vô hạn, Thiên Lý lão tổ cũng không có cơ hội. Có điều Thiên lý thần quang độn của hắn quả nhiên là lợi hại. Trong nháy mắt đã biến mất ở ngay trước mắt.
Ước chừng nửa canh giờ, Tô Tinh và Vũ Tư U đã đi đến cửa vào một hạp cốc.
Cốc này núi đá màu đỏ tươi như máu, lộ ra cuồn cuộn chướng khí màu đỏ, chướng khí dày đặt như tơ, cuồn cuộn dậy nên mùi máu tươi khó chịu. Thấy qua là biết chắc chắn có kịch độc, trong cốc có vô số hố và khe. Từ những khe đó thỉnh thoảng trào ra huyết sắc quỷ dị, sương đỏ vặn vẹo, khiến hạp cốc thoạt nhìn giống như đang nhúc nhích, như một con rết cự đại. Ngay trên con đường phía trước hạp cốc có một dấu vết, xem ra chính là do Thiên Lý lão tổ độn pháp lưu lại.
Đệ tứ độc trong Ngũ độc, "Huyết Tinh Ngô Công cốc".
Tô Tinh nhíu nhíu mày, cảnh tượng trước mắt thật sự là rất khó chịu, cho dù có giải độc châu trong cơ thể, vẫn cứ cảm thấy ngột ngạt hít thở không thông, máu dường như cũng bị đông lại, càng không cần nói đến những người khác. Có điều hoàn cảnh này cũng tốt. Chắc hẳn Thiên Lý lão tổ kia cũng không chạy quá xa được.
- Lão bà? Nàng ở lại đây chờ ta?
Tô Tinh nói.
- Huynh cho là mình có thể đối phó tu sĩ Tinh Hải trung kỳ sao? xem tại TruyệnFULL.vn
Vũ Tư U ngạo mạn liếc mắt. Nàng vung tay lên. bạch quang chớp động, Bạch Huyền Lân Hổ xuất hiện. Bạch Hổ toàn thân tuyết quang, khí thế của thất giai Linh thú không phải đùa, ma vụ màu đỏ cũng bị đuổi tản ra.
Vũ Tư U ngồi ở trên lưng Bạch Hổ, tóc đen buông thẳng, Tô Tinh trước mắt sáng ngời, không chút do dự nhảy lên, hai tay ôm chầm thân hình mảnh mai của Vũ Tư U.
Vũ Tư U rùng mình, không ngờ tới Tô Tinh cư nhiên không mời mà tự trèo lên, nàng lạnh lùng nói:
- Thiếp thân không hề nói cho huynh lên ngồi!
- Đừng nhỏ mọn như vậy, đuổi theo Thiên Lý lão tổ đi.
Tô Tinh nói.
Nam nhân này dán ở phía sau mình, khiến Vũ Tư U có chút khó chịu, hơn nữa cánh tay kia cư nhiên ôm eo mình.
- Huynh thành thật một chút!
Vũ Tư U hừ lạnh một tiếng, niệm ra chân ngôn, hai mắt nhất thời sáng ngời. Bạch Huyền Lân Hổ giống như cảm ứng, gầm nhẹ một tiếng, vọt vào trong Huyết Tinh Ngô Công cốc.
Chướng khí màu đỏ cảm nhận thấy hơi thở, điên cuồng cuồn cuộn kéo đến, Vũ Tư U cầm chắc hai thanh kiếm Quý Sương Yêu Liên trong tay, kiếm phong Mặc Trung Điểm Tuyết xoáy ra một đạo ánh sáng vây quanh Bạch Huyền Lân Hổ.
Bạch quang xé rách một mảnh hồng vụ, tiếng hổ gầm không ngừng.
Huyết Tinh Ngô Công cốc mọc đầy các loại độc thảo màu đỏ, một vài bụi cây độc thảo cao quá gối. Cưỡi trên lưng Bạch Hổ, Tô Tinh cũng không khách khí, phi kiếm quét qua, thuận tiện cắt chút độc thảo, cầm về cho An Tố Vấn xem có thể phối chút độc dược hoặc là thuốc giải độc các loại.
Đột nhiên, ầm ầm một tiếng, giống như là hải triều vang lên.
Bạch Huyền Lân Hổ, hổ trảo vỗ xuống, vỗ một cái chết một mảnh lớn, Huyết Tinh Ngô Công miệng phun hồng vụ, nọc độc giống như mưa bão, bao trùm ập đến đánh vào quầng sáng mà Vũ Tư U tạo ra. Bởi vì số lượng thật sự rất nhiều, màn hào quang lung lay sắp đổ, Bạch Huyền Lân Hổ nhảy lên, càng không ngừng công kích. Nhưng mấy con Huyết Tinh Ngô Công này lại không hề sợ hãi, i răng nọc cắn xé, trăm chân cùng nhau nhấc lên. Tục ngữ nói, kiến nhiều cũng có thể cắn chết voi, cho dù là thất giai Linh thú cũng không dấu lại được nhiều Huyết Tinh Ngô Công công kích như vậy.
Xông qua mấy ngàn mễ, Bạch Huyền Lân Hổ đã phải giẫm chân tại chỗ.
Tô Tinh thấy vậy, gọi ra Tê thiên, loạt xoạt quét ngang mà đi. Ảnh của Kim kiếm liên lập tức giống như một trậm gió lớn màu vàng thổi qua, mấy chục con Huyết Tinh Ngô Công bị thổi bay. Vũ Tư U cũng xuống khỏi mãnh hổ, quét ngang kiếm.
Hắc sắc yêu liên nở rộ, tuyết quang ẩn hiện.
Thiên Thương tinh Hành Giả một đường đi qua, chỉ nhìn thấy Huyết Tinh Ngô Công đều dạt sang hai bên, mưa máu rơi đầy.
Lúc này Công Tôn Hoàng cũng xuất hiện trên vai Tô Tinh. Nàng chớp chớp mắt, nhìn vào biển máu ngô công mờ mịt kia. Tùng Văn Cổ Định kiếm trong tay phát sáng, nữ hài thủ thế vung lên, làm ra một động tác thi pháp.
Đột nhiên nhìn thấy, một đạo gió lốc từ chung quanh nàng quấn lên. Gió lốc này sau đó lại chia thành mười đạo gió lốc bằng nhau, màu xanh lục, không ngừng xoáy xoáy ở trong cốc. Trong hạp cốc gió bão mãnh liệt, giết Huyết Tinh Ngô Công kêu xè xè kêu thảm thiết, hàng trăm ngàn con bị cuốn vào trong gió lốc. Gió lốc màu xanh lập tức đã biến thành màu đỏ tươi, đến cả những hồng vụ kia cũng đều bị thổi tan.
Tinh pháp!
Phong quyển tàn vân!
Gió lốc dừng lại, Huyết Tinh Ngô Công xung quanh Tô Tinh chết đầy một mảng lớn. Mà những con còn lại, dường như cũng cảm giác được sự lợi hại của pháp thuật kia, Huyết Tinh Ngô Công sợ hãi trốn vào khe hở.
Tiểu Hoàng, làm không tồi nha.
Tô Tinh khen ngợi, sờ sờ đầu của Công Tôn Hoàng.
Công Tôn Hoàng dạ một tiếng.
Có Tinh pháp của Nhập Vân Long Công Tôn Hoàng. Mọi người cũng thấy nhẹ nhàng hơn. Tuy rằng Công Tôn Hoàng còn chưa hoàn toàn khôi phục. Lập tức giết chết Huyết Tinh Ngô Công cũng làm không được, nhưng mà có thể dễ dàng quét ngang năm sáu trăm mét, mấy con Huyết Tinh Ngô Công này cũng cực kỳ e ngại. Sau khoảng một nén nhang, phía trước truyền đến tiếng đánh nhau, chỉ nhìn thấy một lão già đang cùng một con rết cực lớn vần nhau thành một đoàn. Tô Tinh tập trung nhìn vào, tức khắc mắt bắn ra hàn quang.
Chính là Thiên Lý lão tổ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...