Nghe Dịch Quân trầm tư lên tiếng, bên cạnh Hâm Đình liền khuyên nhủ Laura:
- Em đừng quá lo lắng, lỡ biết đâu chỉ là nhầm lẫn.
- Em không nghĩ là nhầm lẫn đâu, rất có thể anh ấy thực sự gây ra chuyện này...
Cuộc đối thoại kết thúc khi siêu xe dừng lại trước tòa nhà cảnh sát. Khi nãy biết tin Lăng Giang bị tạm giam, Dịch Quân đã yêu cầu Hải Vương gọi điện cho giám đốc sở cảnh sát, dùng mối quan hệ quen biết của Dịch gia, mong ông ta cho hắn được gặp Lăng tổng. Hiện tại, tất cả mau chóng xuống xe, đi vào bên trong.
Cuộc gặp mặt diễn ra trong phòng kín, Lăng Giang khá bất ngờ trước điều này:
- Tại sao mọi người lại có mặt ở đây?
- Anh còn hỏi nữa, tất nhiên là chuyện anh bị bắt về tội thông thầu. Laura lo lắng quá mới đến chỗ em thông báo. Là anh bị oan phải không? - Hâm Đình sốt sắng.
- Không phải bị oan đâu, mà là anh gian lận đấu thầu thật đấy.
Hâm Đình lẫn Laura lập tức nhìn nhau khó hiểu, cùng lúc Dịch Quân lên tiếng:
- Thân là tổng giám đốc của một tổng công ty lớn, anh phải hiểu rõ thông thầu là tội như thế nào, vậy mà anh vẫn dại dột làm vậy sao?
Lăng Giang cười phì, chẳng hề vui vẻ mà là khổ sở, nhìn vị CEO đó mà rằng:
- Phải, tôi đúng là ngu dốt mà, lại mù quáng tin tưởng anh ta để có kết cục này.
- Anh ta là ai? - Dịch Quân tiếp.
- Tiêu Chấn Nam!
Hiển nhiên, Dịch Quân lẫn Hâm Đình đều hết sức kinh ngạc. Còn Laura thì trách:
- Em đã nói với anh nhiều lần rồi, đừng quá tin tưởng gã bác sĩ họ Tiêu ấy!
Hâm Đình thoáng nhìn qua Laura, câu nói bộc phát đó khiến cô hơi để ý. Dịch Quân, từ cửa phòng liền di chuyển đến gần chiếc bàn nơi Lăng Giang ngồi, hỏi rõ:
- Rốt cuộc chuyện này là sao?
Ngả người ra phía sau, lưng dựa mạnh vào thành ghế, Lăng Giang bắt đầu kể:
- Mọi người đều biết, Tiêu Chấn Nam là bác sĩ riêng của tôi, với cái tên William. Thực sự tôi chẳng rõ thân phận anh ta thế nào, chỉ là hai năm trước chú Sâm giới thiệu anh ta cho gia đình tôi. Kể từ sau tai nạn đó, tôi để anh ta làm bác sĩ riêng bên cạnh. Ngoài việc khám bệnh, anh ta giống như bạn bè với tôi vậy, tâm sự chia sẻ nhiều thứ, đặc biệt anh ta còn là người thân quen của Đạm... à, Hâm Đình, nên tôi gần như tin tưởng tuyệt đối người này.
- Vậy cũng chính Tiêu Chấn Nam dụ dỗ anh giở trò thông thầu?
- Đúng thế, Dịch tổng! Là anh ta bảo tôi hãy lợi dụng việc đấu thầu năm bệnh viện từ thiện, giở trò gian lận! Tôi quá mu muội nên làm theo.
- Tại sao? Lý do gì khiến anh mê muội tới vậy?
Nghe Hâm Đình hỏi đầy khó hiểu, Lăng Giang im lặng chốc lát rồi đáp:
- Là vì em!
Ba từ này phát ra không khỏi làm Hâm Đình bất ngờ lẫn bối rối, còn Dịch Quân thì khoanh tay, cố tình phát ra một luồng khí dài thật dài. Lăng Giang cười nhẹ:
- Kể từ khi Tiêu Chấn Nam báo anh biết em ký hợp đồng với Dịch tổng, lại còn được thuê đến tận khu biệt thự riêng của ngài ấy, thì anh đã ghen tuông.
- Khoan đã! - Hâm Đình ngạc nhiên - Việc anh biết em ký hợp đồng một năm với Dịch Quân là do Tiêu Chấn Nam nói anh biết ư?
Nhận được cái gật đầu từ Lăng Giang, lần nữa Hâm Đình không thể ngờ. Thảo nào, khi ấy cô thắc mắc là ai đã cố ý nói cho thiếu gia họ Lăng biết chuyện của cô, có nằm mơ cũng chẳng thể ngờ chính là Tiêu Chấn Nam!
Vốn dĩ bác sĩ Tiêu biết rõ, Hâm Đình trong vai trò Đạm Nhã và đang có ý định trả thù Dịch Quân, chính anh ta cũng là cộng sự của cô, ấy thế mà đằng sau lại âm thầm “đâm chọt” cô bằng cách tiết lộ cho Lăng Giang! Bởi anh là hôn phu của cô, nếu anh xuất hiện ở Gia Thành sẽ khiến kế hoạch tiếp cận Dịch tổng của cô trở nên khó khăn! Tiêu Chấn Nam, rốt cuộc con người này là muốn làm gì?
- Nói tiếp đi! - Dịch Quân yêu cầu khi thấy Lăng Giang cứ nhìn Hâm Đình.
Bỏ mặc sự khó chịu từ phía vị tổng tài họ Dịch, Lăng Giang nói với Hâm Đình:
- Chính vì sợ em sẽ ngã vào lòng Dịch tổng, nên anh bàn với ba mẹ tiện thể thành lập công ty con ở Gia Thành, cốt chỉ vì muốn ở gần em! Anh không muốn yếu thế so với Dịch tổng, vì vậy tham gia đấu thầu bệnh viện từ thiện.
- Và chính lúc này, Tiêu Chấn Nam đã nói với anh, hãy thông thầu công trình này, như vậy nhất định sẽ qua mặt được tập đoàn Thế Kỷ! Một khi thắng thầu, anh sẽ tài trợ dự án xây bệnh viện từ thiện quy mô lớn, danh tiếng lẫn vị thế của anh liền nâng cao, anh sẽ được mọi người tung hô, chứng minh cho em thấy anh hơn hẳn Dịch tổng!
Ai nấy đều chỉ biết thở dài đáng tiếc, tiếc cho một Lăng Giang xuất thân cao sang lại mù quáng vì tình yêu không được đáp lại, mà đem bản thân anh đi vào con đường sai lầm. Tình cảm của anh là chân thành, nhưng cái cách anh đối diện với trái tim mình thì lại tự ti, yếu đuối.
Nếu có dũng khí buông bỏ được Hâm Đình, cô gái không bao giờ thuộc về mình, thì giờ đây anh đã không lãnh hậu quả thảm bại này! Bị kẻ khác lợi dụng, bị lừa gạt, còn đánh mất danh tiếng bao năm gây dựng.
- Nhưng mục đích Tiêu Chấn Nam hãm hại anh là gì? - Laura tò mò.
- Anh không hiểu nổi, đầu óc anh thời gian này cứ mơ mơ hồ hồ, chẳng thể phân biệt chuyện gì với chuyện gì nữa... Nếu như Tiêu Chấn Nam chỉ muốn nhắm tới anh vì một mục đích nào đó thì không sao, chỉ e tay bác sĩ này còn âm mưu khác.
Lăng Giang vừa dứt lời thì viên cảnh sát đi vào, nói rằng thời gian thăm hỏi đã kết thúc, cần đưa nghi phạm về phòng tạm giam. Lúc anh vừa bước ra tới cửa thì Hâm Đình đứng dậy, nói với theo: “Em xin lỗi, anh là vì em…”
Im lặng vài giây, Lăng Giang quay qua nhìn Hâm Đình, cười buồn rồi lắc đầu:
- Là tự anh đa tình thôi, em có lỗi gì chứ?
Bóng người đã khuất rồi mà Hâm Đình vẫn cứ nhìn theo, nghe lòng mình nặng nề. Laura siết nhẹ vai cô như thể an ủi, anh Giang sẽ ổn thôi! Đứng bên cạnh, quan sát nét mặt phảng phất nỗi buồn lẫn có lỗi của vợ, Dịch Quân mặt lạnh tanh, thở mạnh ra.
Trên đường trở về, Laura ngồi trên xe cứ lo lắng cho Lăng Giang:
- Không biết, anh Giang sẽ phải ở tù bao lâu?
- Còn tùy vào việc Lăng tổng gây thiệt hại ra sao khi gian lận đấu thầu, mức độ nhẹ hay nặng, hạn mức số tiền... Nhưng ít nhất cũng phải ở tù 5 năm! - Hướng ánh mắt ra ngoài cửa xe hơi, Dịch Quân nói nhạt.
- Thật là, Tiêu Chấn Nam lại có thể gây ra loại chuyện này với anh Giang!
- Đúng là Tiêu Chấn Nam dụ dỗ Lăng Giang, nhưng trên hết vấn đề là ở bản thân anh ấy quá mê muội mới phạm pháp. - Hâm Đình nhìn Laura - Chẳng rõ bác sĩ Tiêu có ý định gì khi ra tay với Lăng Giang, đó mới là điều nguy hiểm tiếp theo.
Chuông điện thoại reo, Hải Vương bắt máy, vừa hay tin liền vội vàng báo cáo:
- Dịch tổng, anh mau xem tin tức vừa mới phát sóng!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...