1.
Bố tôi nói với tôi: "Làm màu năm phút đi con, vinh hoa phú quý đang đợi chúng ta đấy."
Nhưng năm phút sau, đại ca liền xách cổ tôi ném vào trong xe.
Tôi nhịn không được cào cho hắn một cái.
Bởi vì hắn túm tôi quá đau.
Đại ca trầm mặt gắt gao nhìn chằm chằm tôi, đóng sầm cửa xe lại, dứt khoát lái xe tới bệnh viện thú cưng.
Tôi lên kế hoạch chạy trốn.
Ai ngờ vừa rón rén được vài bước thì đã bị đại ca tóm lấy thịt cổ xách vào trong viện.
Anh trai trong bệnh viện nhìn thấy tôi liền sáng mứt lên: "Ôi, bé con này cũng thật xinh."
Hừ, lại là một nhân loại bị động vật bốn chân là tôi mê hoặc.
Anh trai kia vuốt lông cũng thật thoải mái.
Tôi theo bản năng cọ cọ vào lòng bàn tay của anh ấy.
Anh trai sờ sờ đầu tôi: "Đúng là một bé mèo ngoan, em là bị bắt tới sao?"
Tôi thật sự cảm động quá đi mất.
Rốt cuộc cũng có nhân loại ngu xuẩn nhận ra được tình cảnh khốn khổ của bổn mèo.
Tôi còn chưa kịp meo meo lên tiếng thì đại ca đã thình lình vỗ rầm một cái xuống bàn, câu đầu tiên mở miệng chính là: "Thiến nó."
2.
Tôi sửng sốt, anh trai khám bệnh cũng sửng sốt.
"Em ấy là con cái." Anh trai dừng một chút, "Hơn nữa, còn chưa tới tuổi triệt sản."
"Ồ, vậy thôi." Đại ca đen mặt vớt tôi lên.
Tôi ngồi trên cánh tay của hắn, giống như đang ngồi trên một tảng đá cứng đờ vậy.
Không dễ chịu tý nào, muốn chạy trốn!
Anh trai thấy đại ca muốn đi, liền vội vàng ngăn hắn lại: "Đại ca, anh bán không? Anh mua nó bao nhiêu, tôi ra giá gấp đôi."
Đại ca liếc mắt nhìn anh ấy: "3000 vạn."
Đúng thế, bổn mèo chính là đáng giá như vậy đó!
Vẻ mặt tôi hất lên kiêu ngạo.
Chỉ có mặt anh trai kia tái mét đi, xấu hổ cười: "Đại ca, tôi chỉ đùa chút thôi."
Anh ấy lại đột nhiên nói: "Đại ca, đây chắc là lần đầu anh nuôi mèo đúng không, động vật này mềm mại, tính cách tốt lại rất dính người, có điều giờ nó vẫn còn nhỏ, nuôi không tốt thì dễ chết lắm. Chỗ chúng tôi có đồ dùng chuyên dành cho mèo, anh có thể xem thử."
Má nó tên này đang đẩy mạnh tiêu thụ đúng không.
Vừa khen tôi mà còn có thể ép khô túi tiền của đại ca.
Tôi hung hăng muốn nhào lên cào anh ta.
Đại ca ôm tôi lui về sau một chút.
Cũng không biết câu nào khiến hắn nổi hứng, thế mà hắn lại thật sự bắt đầu nghiêm túc hỏi tôi: "Nhóc muốn? Muốn thì kêu một tiếng đi."
Thật ra, mua cũng không phải không được.
Tôi nho nhỏ kêu lên một tiếng: "Ngao ~"
Đúng thế, tôi chỉ là một con mèo con.
Làm nũng là trò tôi giỏi nhất mà.
Cái tay đang ôm tôi của đại ca run lên một chút.
Hắn ho khan một tiếng: "Có những gì thì lấy mỗi thứ một cái đi."
Không hổ là đại ca của tôi, tài đại khí thô nha.
Tôi nghiêm túc suy tư ba giây đồng hồ.
Giữa việc đi theo bố tôi lưu lạc giang hồ và đi theo đại ca hưởng phúc cơm no áo ấm, tôi dứt khoát chọn người sau.
Tôn nghiêm của mèo đều phải dựa vào hắn cả.
Tôi vươn bàn châm đệm thịt lót mềm mại dẫm lên áo hắn.
Meo meo đầu cọ vào trong ngực hắn, mềm ngọt làm nũng.
Rốt cuộc cũng khiến cho đại ca chịu liếc tôi một cái: "Con mèo này, chân lắm mồ hôi như vậy, sau này chắc chắn sẽ bị hôi chân cho mà xem."
Hắn có vấn đề à?
3.
Anh trai đóng gói mấy cái túi liền.
Hô hấp gấp gáp nhưng mặt mày hớn hở, nói muốn xách giúp lên xe.
Đại ca còn chẳng thèm nhìn anh ta lấy một cái, trực tiếp quẹt thẻ trả tiền.
Hắn kéo khóa áo da của hắn ra, nhét tôi vào lòng.
Móng vuốt của tôi xòe ra bám chặt vào áo hắn, hai chân giạng lớn đạp lên lưng quần của đại ca.
Đại ca thoải mái xách mấy cái túi lớn, chậm rãi đi ra ngoài.
Anh trai trong viện đã bị đại ca thu phục: "Đại ca đi thong thả ạ, chờ nó lớn rồi, tôi lại đưa đồ dùng dành cho mèo triệt sản tới nhé ạ."
To gan!
Lớn mật!
Dám đánh chủ ý lên bổn mèo à!
Tôi kêu gào hai tiếng thị uy.
Bên tai dường như truyền tới một tiếng cười khẽ.
Vừa ngẩng đầu lại nhìn thấy cái cằm lãnh ngạnh sắc bén của đại ca.
Mặt đại ca đen thui: "Nhìn cái gì mà nhìn, nhìn nữa cắt trứng nhóc bây giờ."
Đã nói bao nhiêu lần rồi.
Bổn mèo là con gái nhá!
4.
Tôi cào ra hai cái lỗ trên áo của đại ca, vừa lúc lộ ra hai hai cái đó của hắn*.
*Nói sao nhỉ, nói thẳng ra thì nhớ bị face quét thì chết, đại khái là hai quả cherry nhé, ai hiểu thì hiểu đó!
Đại ca vừa lên xe liền bắt đầu cởi áo.
Cơ ngực lớn, cơ bụng tám múi.
Làm tôi sợ tới mức tròn mắt nhìn chằm chằm.
"Con mèo háo sắc."
Đại ca tùy tiện ném áo khoác trùm lên đầu tôi.
Hơi thở nồng đậm mùi hormone nam tính vây quanh tôi, làm lông mèo cũng bị nhiễm mùi hương.
Chờ tôi chui được ra ngoài, đại ca đã thay sang quần áo khác.
Kính râm đeo lên, ai cũng không để ý.
Đại ca vừa lái xe vừa mở nhạc nghe.
"Em hỏi anh yêu em sâu đậm bao nhiêu ~ anh yêu em có một chút ~ ~"
Tôi chỉ là một con mèo mà thôi.
Vì sao cứ muốn tẩy não tôi thế này, hu hu hu.
5.
Đại ca đưa tôi về nhà.
Là một khu trọ năm tầng kiểu cũ, đại ca ở tầng hai.
Hắn một tay ôm tôi, một tay mở cửa.
Sau khi kéo cửa ra, có hai tiểu đệ thẳng tắp ngã nhào về trước, động tác nhất trí cúi đầu hét to: "Chào đại ca!"
Một người đeo tạp về cầm nồi.
Một người đeo bao tay cầm chổi lau nhà.
Trong bếp có mùi hương, trên sàn nhà sáng bóng như thể soi gương được.
Tôi ngớ ra.
Đây là cuộc sống hằng ngày của đại ca sao?
Sao lại giản dị thế, tự nhiên hâm mộ ghê.
Bọn họ thuần thục tiếp nhận túi lớn túi nhỏ trong tay đại ca, tiểu đệ cầm nồi như lẽ đương nhiên muốn tới ôm tôi.
Tôi vội vàng lay lay cánh tay đại ca.
Đại ca đem tôi giơ cao lên: "Không phải đã nói chúng mày không cần tới còn gì."
Tiểu đệ lau nhà nhìn qua có chút xấu hổ: "Đại ca giúp đỡ hai anh em chúng em đi học, bọn em cũng muốn tận lực giúp anh chút gì đó."
"Không cần, chú tâm vào học là được."
Đại ca trước sau vẫn lạnh mặt như cũ, hắn đem tôi thả lên bàn, sau đó liền đi vào phòng ngủ.
Để lại chúng tôi một mèo hai người mắt to trừng mắt nhỏ.
6.
Tiểu đệ cầm nồi chọc chọc tiểu đệ cầm chổi: "Anh, anh xem con mèo kia đi, đẹp ghê."
Tiểu đệ cầm chổi nhíu mày: "Đừng có nói bậy!"
Tiểu đệ cầm nổi cạn lời giải thích: "Em đang nói con mèo mà."
Lại đổi lại bị tiểu đệ cầm chổi mắng cho một trận: "Còn nói nữa!"
Sau đó, hai người bắt đầu cãi nhau.
Tôi nghiêng đầu nhìn hai thằng ngốc này.
Đại ca nghe được tiếng ồn đi ra.
Dép lê, quần cộc, áo sơ mi hoa.
Tôi liền nhảy xuống bàn, đi cọ cọ chân hắn.
Chân hắn toàn lông là lông, làm cho tôi phải cúi mặt xuống để không bị chọc vào, tôi vô thức nghiêng đầu qua một bên, lại đột nhiên bị đại ca xách lên giơ cao.
Đại ca híp mắt, trong giọng nói như có tia uy hiếp: "Sao, hình như nhóc ghét bỏ ông đây?"
Hắn liếc mắt về phía phòng bếp, âm u cười cười: "Canh mèo uống cũng ngon lắm đây."
Cứu mạng.
Có người muốn giết mèo.
Tôi vội vàng hóa thân thành một con mèo nhỏ biết làm nũng: "Meo ~ meo ~"
Tay đại ca lại run lên một chút, tôi càng thêm ra sức, chỉ là còn chưa thể bắt được trái tim của đại ca, thế là tôi quay sang đánh chủ ý lên người hai tên tiểu đệ trước.
"A ~ đáng yêu quá đi."
Tiểu đệ cầm nồi xoắn thành một con dòi, tiểu đệ cầm chổi cũng che trái tim, hai mắt tỏa sáng.
Đại ca khinh thường ném tôi xuống đất: "Muốn? Cho chúng mày."
Meo meo hoảng sợ.
Đàn ông thối, bổn cô nương đáng giá 3000 vạn đó nhá!
Anh cứ thế dâng cho người khác được sao?
7.
"Này không tốt lắm nhỉ, đại ca."
Tiểu đệ cầm nồi vừa lắc đầu từ chối, vừa âm thầm vươn ma trảo đầy tội lỗi chọt chọt về phía tôi.
Tôi lập tức xù lông, theo bản năng cào cho cậu ta một cái.
Một vệt đỏ chói mắt ngay lập tức xuất hiện trên mu bàn tay cậu ta.
Đại ca nhăn chặt mày, vẻ mặt tôi đầy vẻ đề phòng.
Chỉ có tiểu đệ cầm nồi là cười hề hề giống như tên buôn mèo, còn chưa từ bỏ ý định, chuẩn bị duỗi tay chạm vào tôi lần nữa.
"Không sao đâu, meo meo bé nhỏ, đừng sợ, anh đây không phải người xấu."
Hừ, người xấu nào mà không nói như vậy chứ.
Tôi đã bày ra tư thế phòng ngự, móng vuốt nóng lòng muốn bung ra.
Ngay lúc đang vận sức chờ phát động, đại ca lại vớt tôi lên ôm vào trong lòng.
"Con mèo mất nết, phải dạy dỗ."
Thanh âm hắn trầm thấp, dứt khoát ôm tôi đi vào trong phòng.
Lúc đóng cửa lại còn không quên quay đầu uy hiếp hai con hàng ngốc nghếch kia: "Tự ăn cơm đi, cơm nước xong thì cút về trường đi học, còn để tao nhìn thấy chúng mày tới đây thì đừng có trách."
Rầm một tiếng, đại ca đóng sầm cửa lại.
Hắn tùy tiện ném tôi lên cái giường cứng như đá của mình.
Đại ca kéo ghế dựa qua, hào phóng ngồi xuống trước mặt tôi.
Hắn lấy điện thoại ra, ngón tay lướt lướt mấy lần, như thể đang tìm thứ gì đó.
Một lúc lâu sau, rốt cuộc mới cong môi.
Hắn mở video trên điện thoại lên, không có ý tốt xách đầu mèo lên cùng hắn xem.
"Mèo nhỏ nhà mi có phải cũng có vấn đề giống như vậy phải không? Cào người, không nghe lời, vậy cho mi nghe đoạn nhạc này đi."
Sau đó là một loạt tiếng meo meo meo meo kêu đến đinh tai nhức óc.
Y như bà mẹ già niệm kinh vậy.
Phiền chết mèo rồi.
Tôi đẩy điện thoại ra, lại cuộn tròn móng vuốt vùi đầu vào, không kiên nhẫn kêu vài tiếng: "Meo meo, meo meo."
Phiên dịch qua tiếng người chính là: "Không nghe, không nghe, không nghe rùa đen niệm kinh."
Đại ca hiển nhiên là nghe không hiểu tiếng mèo, lại cố chấp bẻ đầu tôi lại buông lời hung ác:
"Chờ tới khi nào mày không cào người nữa, biết ngoan ngoãn nghe lời thì tao sẽ tha cho mày."
Quả nhiên, mèo ghét nhất là chó.
Nhưng từ trước tới nay tôi chính là con mèo nhỏ biết co được dãn được, vì không để bị đại ca hung mình, tôi liền dùng đệm thịt lót vỗ vỗ lên cánh tay của hắn, đầu cũng cọ lên, bắt đầu làm nũng: "Meo ~"
"Tui sai rùi mà ~"
Mèo sống cũng không dễ dàng gì nha, hoàn toàn là dựa vào kỹ năng diễn xuất cả.
8.
Dường như tôi nghe thấy tiếng thở dài nhàn nhạt.
Sau đó lại bị đại ca xách gáy, hắn hơi híp mắt, ngữ điệu mang theo tính uy hiếp: "Chủ nhân trước kia của mày thế chấp mày cho ông, ông đây chỉ có thể tạm thời để mày ở chỗ này, nhưng cũng phải dạy mày biết được ở đây cũng có quy củ."
"Meo ~" Tôi dùng đôi mắt tròn xoe chân thành tỏ vẻ đã hiểu.
Đại ca hít sâu một hơi, hắn thả tôi xuống dưới, bàn tay đỡ trán, ở trong phòng đi qua đi lại, sau đó lại đột nhiên hung ác trừng tôi.
"Thứ nhất, cấm làm nũng."
Hiểu!
Tôi chớp chớp hai mắt: "Meo."
Đại ca lại nhíu mày, tự nhủ nói: "Có phải nó nghe không hiểu không?"
Hắn lo lắng gật gù cái đầu, lại lấy điện thoại ra tải về một phần mềm phiên dịch tiếng mèo, mân mê một lúc lâu mới đưa điện thoại tới bên cạnh tai tôi.
"Ma ma thật yêu bảo bảo mà, lại đây để ma ma hôn hôn nào, ma ma yêu con muốn chết."
Cứu mạng, có người muốn buôn mèo!
Tôi hung ác kêu lên một tiếng, giơ tay đánh rơi điện thoại xuống đất.
"Xem ra là có hiệu quả."
Không biết đại ca kết luận được từ chỗ nào, lại nói ra quy tắc số hai: "Thứ hai, không được cào người."
Điện thoại lại phóng ra ma âm: "Ma ma yêu bảo bảo, meo meo ~ meo meo ~ lại đây để ma ma mút hai miếng nào, a ha ha ha ha ha."
Tôi sợ tới mức vèo cái nhảy xuống giường, trốn dưới gầm giường run rẩy không thôi.
Ba, mau tới chuộc mèo đi.
Nơi này có ông chú kỳ quái!
Tôi trốn dưới gầm giường, thật cẩn thận quan sát người bên ngoài, thời khắc chuẩn bị chạy đi.
Đại ca quỳ hai gối xuống đất, lòng bàn tay chống xuống, cơ bắp đột nhiên nổi lên nhìn như là sắp bóp chết tôi vậy.
Một gương mặt to đầy tức giận không ngừng dí sát tới chỗ tôi, "Ra đây."
Tôi liền "ngao" một tiếng cào cho nhát.
"A."
Đại ca che lại vệt đỏ, nhanh chóng đứng lên.
"Thứ đồ không lương tâm, chủ nhân của mày nợ ông đây 3000 vạn, mày lại cào ông, ông nên hầm mày luôn mới đúng."
Hắn vừa nói vừa đi ra ngoài.
Tâm tình hối hận và ảo não trào dâng trong lòng tôi.
Đại ca đúng là chưa có làm gì tôi cả, trái lại còn mua cho tôi rất nhiều đồ nữa.
Tôi do dự ngó ra bên ngoài, muốn đi xin lỗi hắn.
Bỗng nhiên có một cái chổi bay vút về phía mông tôi, đau tới mức tôi sốc ngang, đầu mèo đập vào ván giường vang lên tiếng bộp.
Đau ~
Đại ca còn chưa từ bỏ ý định, cầm chổi đuổi tôi.
"Chờ ông bắt được mày sẽ hầm mày luôn!"
Hắn buông lời hung ác với tôi.
Tôi cũng nhìn hắn hung tợn gào lên: "Meo meo!"
"Tốc độ của ta nhanh hơn ngươi nhiều nhé, đồ nhân loại ngu xuẩn!"
Ngay khi đại ca lại vung chổi qua, tôi lập tức bắt kịp thời cơ nhảy vọt qua, thoải mái lướt qua sự công kích của hắn.
Tôi ngồi xổm dưới đất, cao ngạo hất đầu lên, hướng về phía đại ca khoe ra bản lĩnh của mình.
Đại ca ngẩn ra một giây, sau khi phản ứng lại liền bị tôi kích phát ra ý chí chiến đấu.
Hắn nắm cây chổi giống như cầm cái súng máy, điên cuồng vung vẩy quét ngang quét dọc.
Nhưng đều bị tôi nhẹ nhàng tránh thoát.
Sau vài lần, trên đầu đại ca toát ra một tầng mồ hôi mỏng, hô hấp cũng thô nặng.
Rốt cuộc tư thế dẩu đít này cũng không dễ chịu gì.
Nhưng tôi lại chơi tới nghiện rồi.
Đại ca ném chổi đi, chuẩn bị nghỉ ngơi một lát, tôi nhân cơ hội cọ qua, lộ ra cái đầu, vươn móng vuốt vỗ vỗ cái chổi đẩy gần về phía hắn, kêu lên hai tiếng, "Tiếp tục nha."
Ngay khi hắn định duỗi tay túm lấy tôi, tôi lại nhanh chân vọt vào trong gầm giường.
Đại ca tức muốn hộc máu, rống lên một câu: "3000 vạn! Đi ra đây cho ông!"
Tôi cau mày phản bác meo meo: "Tên ta không phải 3000 vạn."
"Không ra đúng không?"
Đại ca hiển nhiên là bị tôi bức tới nóng nảy rồi.
Hắn dứt khoát cởi áo, hai tay nắm lấy mép giường, vận sức nâng cả cái giường lên, một mảng ánh sáng trong nháy mắt trần trụi chiếu lên người tôi.
Trong nháy mắt, tôi thực sự đã hoài nghi miêu sinh.
Đại ca đứng từ trên cao trừng mắt nhìn tôi, cảm giác mười phần áp bách: "Giờ mau đi ra cho ông, ông đi lấy đồ ăn cho, bằng không ông đi hầm mày luôn bây giờ."
Tôi lanh lẹ chui ra.
Rốt cuộc tôi cũng là con mèo biết điều, có bậc thang để xuống thì tôi nhất định sẽ xuống.
Tuyệt đối không phải là bởi vì...
Thực ra là tôi muốn đi nhà xí...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...