Vừa vào phòng làm việc, Đặng Cảnh Trạch liền đặt Trần Chỉ lên trên bàn, Trần Chỉ Chỉ nghĩ đến cảnh lần trước bị liếm ở đây, liền nhanh chóng đỏ mặt.
Đặng Cảnh Trạch không nói lời nào bắt đầu vỗ vào mông Trần Chỉ Chỉ, vừa đánh vừa nói, "Lá gan thật lớn a? Còn dám lộ tiểu bức chờ giáo viên vào lớp? Nếu giáo viên khác đổi lớp thì sao đây?" Còn muốn nam nhân khác nhìn tiểu bức sao? Bị nam nhân khác nhìn thấy rất thoải mái sao? Cố ý muốn cho nam nhân khác xem tiểu bức phải không? "
Đặng Cảnh Trạch nói một câu liền tét mông cô một cái, làm cho Trần Chỉ Chỉ choáng váng, Đặng Cảnh Trạch càng khó chịu hơn khi thấy cô im lặng: "Không nói? Tôi nói đúng sao?"
Trần Chỉ Chỉ nhanh chóng đáp lại : "Không ...tiểu bức này… chỉ cho một mình thầy Đặng xem thôi a"
Đặng Cảnh Trạch thấy mình có hơi sai, liền xoa xoa mông của Trần Chỉ Chỉ rồi hỏi: "Sau này còn dám lộ tiểu bức đợi giáo viên vào lớp nữa không?"
"Không dám, không dám ..." Trần chỉ Chỉ nhát gan nói.
Đặng Cảnh Trạch thấy cô ngoan ngoãn như vậy không nói những lời làm cô xấu hổ nữa, nhưng vẫn tiếp tục xoa nắn chiếc mông lớn của cô: "Tiểu tao hoá trong phòng học chảy nhiều dâm thuỷ như vậy, mọi người tan học sẽ nhìn thấy, sẽ ngửi được mùi dâm thuỷ của em, về sau sẽ biết rằng Trần Chỉ Chỉ có cái tiểu bức tao, còn có một cặp mông lớn."
Đặng Cảnh Trạch chỉ nói đùa thôi, Trần Chỉ Chỉ có chảy ra một vũng nước thì mọi người sẽ nghĩ rằng có ai đó làm đổ nước, dù sao Đặng Cảnh Trạch đã che chắn cho Trần Chỉ Chỉ trong lớp.
Trần Chỉ Chỉ nghe anh nói, liền trở nên lo lắng: "Vậy mà thầy rời đi không lau sàn nhà!"
Nói như vậy, Trần Chỉ Chỉ muốn đứng dậy đi và trở lại lớp.
Lúc này, Đặng Cảnh Trạch cười nói rằng tất cả chỉ là đùa thôi, Trần Chỉ Chỉ lại càng tức giận thêm...
Đặng Cảnh Trạch không dỗ dành cô, anh duỗi tay ra, tách tiểu bức nhỏ của Trần Chỉ Chỉ ra và đẩy trứng rung vào miệng tiểu bức của Trần Chỉ Chỉ.
Sau một lúc, Trần Chỉ Chỉ mới nguôi đi sự tức giận trước đó, nhẹ nhàng rên rỉ.
Đặng Cảnh Trạch vừa hỏi vừa vuốt ve: "Kích thích tiểu bức của em như vậy thoải mái không?"
Trần Chỉ Chỉ quay đầu và nói: "Ưm ...!thoải mái ..."
Đặng Cảnh Trạch cười nói: "Thoải mái như thế nào?"
Trần Chỉ Chỉ mơ màng nói: "Không thoải mái ...!khó chịu ...!muốn côn thịt lớn của thầy Đặng..."
Nghe vậy, Đặng Cảnh Trạch lập tức rút trứng rung ra: "Nếu không thoải mái sẽ không thao em."
Trần Chỉ Chỉ đang trên đà cực khoái chỉ cảm thấy tiểu bức trống rỗng, nắm lấy tay Đặng Cảnh Trạch ngăn cản không cho anh rời đi.
Thấy vậy, Đặng Cảnh Trạch trực tiếp duỗi ngón giữa ra, cắm vào trong động nhỏ của Trần Chỉ Chỉ một cái 'phốc'.
"A ..." Ngón tay dài sướng hơn trứng rung nhiều, Trần Chỉ Chỉ cảm thấy khoái cảm hơn trước, cô thoải mái rên rỉ.
Đặng Cảnh Trạch cảm giác được ngón tay của mình đã chọc đến một lớp chướng ngại mỏng nên không tiếp tục đút vào nữa, anh ấn trứng rung lên âm đế của Trần Chỉ Chỉ, ngón tay cắm vào hời hợt: "Ngón giữa với trứng rung, cái nào thoải mái hơn? "
Trần Chỉ Chỉ cảm thấy mình đang ở trên mây, đầu óc hỗn loạn, không trả lời.
Đặng Cảnh Trạch cắm một lúc rồi lại thêm một ngón tay nữa.
Trần Chỉ Chỉ đã sớm đạt cao trào, Đặng Cảnh Trạch lập tức nhét trứng rung vào lỗ bức của Trần Chỉ Chỉ để ngăn dâm thủy của cô chảy ra, đồng thời lại vặn lên mức cao nhất, dùng ngón tay xoa nhẹ vào âm vật của Trần Chỉ Chỉ.
Trần Chỉ Chỉ còn đang cao trào thì bị nhét trứng rung vào, cô muốn khép chân lại, nhưng lại bị sự khống chế của Đặng Cảnh Trạch cưỡng ép mở ra.
Đang đỉnh điểm lại thêm một đợt cao trào, Trần Chỉ Chỉ cúi xuống cầu xin Đặng Cảnh Trạch dừng lại, Đặng Cảnh Trạch không quan tâm, anh lấy trứng rung ra, trực tiếp đút ba ngón tay vào tiểu bức nhỏ của Trần Chỉ Chỉ.
Trần Chỉ Chỉ cả người vô lực, nhưng cảm giác khoái cảm thực sự, cô rất muốn đi tiểu, sau đó thấy nước đã phun ra từ tiểu huyệt của mình.
Đặng Cảnh Trạch dừng lại đúng lúc để cho nước chảy ra, dâm thuỷ nhỏ vào tay anh giống như vừa mới rửa tay vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...