Cố gắng kìm nén sự nhột nhột trong tiểu huyệt, Trần Chỉ Chỉ đi theo Đặng Cảnh Trạch vào phòng làm việc của anh, Đặng Cảnh Trạch không nói gì, chỉ chỉ vào chiếc ghế và ra hiệu Trần Chỉ Chỉ ngồi xuống đối diện.
Trần Chỉ Chỉ ngồi xuống, nhưng cũng không thấy Đặng Cảnh Trạch lên tiếng, cô đang vội muốn đi vệ sinh, liền mở miệng trước: "Chú Đặng, chú tìm cháu có việc gì không?"
Đặng Cảnh Trạch vẫn như cũ không ngẩng đầu, bình tĩnh nói: "Ở trường học phải gọi là thầy Đặng."
Trần Chỉ Chỉ không nói nên lời, chỉ là một chức danh thôi đâu cần phải nghiêm túc đến vậy a, cô đành ngoan ngoãn thay lời: "Thầy Đặng, thầy có việc gì không?"
Đặng Cảnh Trạch bình tĩnh đặt bút xuống, nhìn khuôn mặt ửng hồng của Trần Chỉ Chỉ: "Em đang vội à?"
Vội? Tất nhiên rất vội! Trần Chỉ Chỉ trả lời nhanh: "Vâng, thầy Đặng, em muốn đi vệ sinh." Cô lén lút trừng mắt nhìn Đặng Cảnh Trạch.
Vốn tưởng rằng Đặng Cảnh Trạch sẽ thả người, nhưng lại nghe thấy anh nói: "Đi vệ sinh? Em đi vệ sinh bài tiết hay vào xoa bức?"
Trần Chỉ Chỉ cảm thấy hơi xấu hổ khi bất ngờ bị anh ta phát hiện ra, Đặng Cảnh Trạch không đợi cô đáp lại liền nói: "Em bây giờ đang mắc cỡ? Sao lúc ở trong lớp xoa bức cho tôi xem không thấy em thẹn thùng?"
Trần Chỉ Chỉ bị lời nói của Đặng Cảnh Trạch tấn công, lúc này rất tức giận, hét lên: "Là em muốn để thầy xem! Dù sao thầy xem xong cũng không dám thao em"
Đặng Cảnh Trạch bịt miệng cô lại và đè lên bàn làm việc, hung ác nói: "Em hét lớn như vậy, có phải muốn mọi người biết em khoe bức cho tôi nhìn?"
Trần Chỉ Chỉ vùng vẫy dữ dội, Đặng Cảnh Trạch một tay giữ hai cổ tay cô đặt lên trên đầu cô, một tay vén áo cô lên.
Một cặp vú to trắng nõn và mềm mại hiện ra trước mắt, Đặng Cảnh Trạch trực tiếp cắn vào núm vú của Trần Chỉ Chỉ, khiến cô thực sự ngừng vùng vẫy ngay lập tức.
Thấy Trần Chỉ Chỉ không còn giãy giụa nữa, Đặng Cảnh Trạch cũng thả bàn tay đang ôm cô ra, dùng tay véo một bên ngực của Trần Chỉ Chỉ, nhào nặn thật mạnh, vừa mút vừa liếm, một lúc sau thấy đầu vú trở nên cứng ngắc.
Trần Chỉ Chỉ thoải mái rên rỉ một cách vụn vặt, "A ...!Thầy Đặng, ngứa quá, bên kia cũng thế..."
Đặng Cảnh Trạch buông ra một bên đầu vú, đưa đầu vú kia vào miệng, vừa nói vừa liếm: "Tiểu tao hoá, ngay cả núm vú cũng nóng như vậy sao? Không bú hai bên liền thành như vậy? Khó chịu sao? Tiểu bức có phải đã muốn chảy dâm thủy ra?"
Trần Chỉ Chỉ ậm ừ và nói: "Ưm ...!trong lớp em chảy nước nhiều hơn ..."
Đặng Cảnh Trạch vén váy của Trần Chỉ Chỉ lên, nhìn thấy chiếc quần lót vẫn còn dính trong tiểu huyệt, anh đưa tay ra chọc hai lần nhưng nó không ra.
Đi học đều ngậm quần lót ở trong, thật đúng là tiểu tao hoá.
Về sau sẽ cho tiểu bức của em được cắm côn thịt trong lớp, được không?"
Trần Chỉ Chỉ cảm thấy thực sự thoải mái khi được xoa nắn âm đế, thẳng thừng nói, "Khi em ở trong lớp, em rất muốn côn thịt to lớn của thầy Đặng cắm vào tiểu bức ..."
Đặng Cảnh Trạch nghe Trần Chỉ Chỉ nói vậy liền cảm thấy côn thịt trong đũng quần của mình cứng hơn một chút, mở khóa kéo thả ra, trên tay cũng dùng sức một chút, nghe Trần Chỉ Chỉ rên rỉ rất nhiều, anh nói: "Liền như vậy tao? Không thể đến lớp mà không có côn thịt lớn của đàn ông?"
Trần Chỉ Chỉ biết rên rỉ không trả lời được, cả người run lên và bị Đặng Cảnh Trạch đưa đến cực khoái.
Đặng Cảnh Trạch vỗ nhẹ vào mông Trần Chỉ Chỉ: "Thả lỏng đi, tôi sẽ kéo quần lót ra khỏi tiểu bức cho em."
Nhưng vừa mới cao trào, Trần Chỉ Chỉ không kiềm chế được, tiểu bức co rút lại.
Đặng Cảnh Trạch không còn cách nào khác liền thò tay vào tiểu bức nhỏ nhắn của Trần Chỉ Chỉ, cũng may có dâm thuỷ làm trơn, rất nhanh rút ra.
Đặng Cảnh Trạch cởi quần lót và váy của Trần Chỉ Chỉ ném sang một bên, đưa mũi ghé sát vào tiểu bức của Trần Chỉ Chỉ để ngửi: "Fuck, thật sự là tao bức, có phải bị nhiều đàn ông đem côn thịt cắm vào rồi không?" Đã bị đâm vào sâu trong lỗ bức rồi sao? Tao bức như vậy, một ngày không có côn thịt đàn ông cắm vào thì thật khó chịu đúng không?"
Trần Chỉ Chỉ sau khi cao trào còn chút sức lực nói: "Không phải...tiểu bức duy nhất chỉ cho mình thầy Đặng xem, cũng chỉ để cho côn thịt lớn của thầy thao..."
Đặng Cảnh Trạch đã nhìn thấy những bức ảnh chụp tiểu bức của Trần Chỉ Chỉ và biết Trần Chỉ Chỉ vẫn còn là xử nữ, anh chỉ muốn giễu cợt và cố tình trêu chọc Trần Chỉ Chỉ.
Nghe cô nói những lời này, đột nhiên cao hứng hơn, thè lưỡi ra liếm âm vật của Trần Chỉ Chỉ.
Khi lưỡi của Đặng Cảnh Trạch liếm lên, Trần Chỉ Chỉ run lên hai lần, âm hộ vừa đạt cực khoái lại bắt đầu ngứa ngáy, cảm giác được lưỡi liếm hoàn toàn khác với dùng ngón tay cọ xát, đầu lưỡi vừa trơn lại mềm mại, liếm đến khi Trần Chỉ Chỉ rên rỉ không ngừng.
Đặng Cảnh Trạch đẩy lưỡi của mình vào lỗ bức của Trần Chỉ Chỉ ra vào, bắt chước cách mà một côn thịt đang ra vào, và dùng một tay xoa nắn phía trên âm vật, ngón tay thô ráp của đàn ông xoa nắn làm Trần Chỉ Chỉ cảm thấy kích thích vô cùng.
Âm thanh liếm láp “òm ọp” khiến Trần Chỉ Chỉ ngày càng đỏ mặt hơn, Đặng Cảnh Trạch liếm liếm tiểu bức của Trần Chỉ Chỉ theo vòng tròn lên xuống.
Tiểu bức thưa thớt lông dính đầy nước, không biết là dâm thuỷ hay là nước bọt nữa.
Trần Chỉ Chỉ nắm lấy tóc của Đặng Cảnh Trạch mà gần như gục xuống: "Không được ...!thầy Đặng ...!em ra đây..."
Khi Đặng Cảnh Trạch nghe Trần Chỉ Chỉ nói vậy, đột nhiên dùng tay ấn vào âm đế của cô, Trần Chỉ Chỉ rung động dữ dội, cơn cực khoái liên tục khiến đầu óc Trần Chỉ Chỉ trở nên trống rỗng, nằm liệt trên bàn Đặng Cảnh Trạch không nhúc nhích một lúc lâu.
Nghe thấy tiếng chuông vào lớp vang lên, không ngờ nửa giờ tan học trôi qua nhanh như vậy.
Trần Chỉ Chỉ nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo vào, khi nhìn thấy lều trại dựng lên dưới đáy quần của Đặng Cảnh Trạch: "Thầy Đặng......!Em..."
Chính mình được an ủi thật thoải mái, còn bên kia thì vẫn cứng, Trần Chỉ Chỉ cảm thấy mình cũng thật tàn nhẫn ...
Đặng Cảnh Trạch thật ra không quan tâm lắm, xoa đầu Trần Chỉ Chỉ ra hiệu cho cô vào lớp, anh sẽ tự xử lý lấy.
Nhìn thấy bộ dạng tràn đầy dục vọng Đặng Cảnh Trạch, Trần Chỉ Chỉ không còn cách nào khác, đành quay người cẩn thận bước đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...